Kiếm Vương Triều ( Dịch Full )

Chương 700 - Q8 - Chương 28: Thánh Biến

Q8 - Chương 28: Thánh biến Q8 - Chương 28: Thánh biến

Thanh tiểu kiếm này lẳng lặng lơ lửng trong không gian tịch hàn, đi kèm chỉ có một ít sao trời cùng mảnh vụn của thiên thạch, ngẫu nhiên có một tia sáng khác thường lấp lóe, tràn ra từ trong ra ngoài, khiến cho thanh tiểu kiếm này càng giống như một ngôi sao hoàn chỉnh.

Khi tia sáng khác thường lấp lóe tích lũy đến trình độ nhất định bên ngoài thân kiếm, trên thân kiếm chợt có tinh thể trong suốt như băng sương kết ra. Song bởi vì mặt ngoài thân kiếm quá bóng loáng, những băng tinh này không cách nào bám lấy, lại từ trên thân kiếm trượt xuống, rơi thẳng xuống bên dưới.

Những băng tinh này tạo ra đường sáng thật dài ở trong hư không, nhanh chóng mở rộng, trở nên lỏng lẻo, nhanh chóng giống như có từng đóa hoa băng nở rộ ở trong hư không.

Đó là một cảnh tượng rất huyền bí và mỹ lệ.

Song không ai biết được diễn biến bên trong không gian tịch hàn này.

Những hoa băng này đã hoàn toàn biến mất trước khi tiếp xúc với thiên địa nguyên khí mà đại đa số người tu hành có khả năng cảm giác được, sau đó biến thành rất nhiều sợi nguyên khí vô hình, chảy vào trong thiên địa nguyên khí.

Nhật nguyệt tinh thần biến hóa, nguyên khí dao động đến từ không gian ngoài vũ trụ, cùng với một ít tinh thần nguyên khí vốn không thể đạt tới trong nhân gian, đều sẽ trở thành chướng ngại vật cản trở Tu hành giả tu hành. (nhật nguyệt tinh thần: mặt trời mặt trăng và ngôi sao)

Những tinh thần nguyên khí trải qua Trịnh Tụ diễn biến càng là như thế, có thể dễ dàng dung nhập vào trong quỹ tích lưu thông rất nhiều nguyên khí trong thế giới này, từ đó lặng yên không một tiếng động thay đổi một ít thiên địa nguyên khí vốn quen thuộc của Tu hành giả.

Theo một ý nghĩa nào đó mà nói, điều này có nghĩa là diệt tuyệt.

Nó mang ý nghĩa rất nhiều công pháp tu hành đã có, những kinh nghiệm mà tiền bối truyền xuống, dạy cho người tu hành đời sau nên làm thế nào để cảm nhận được thủ đoạn lưu thông của thiên địa nguyên khí sẽ hoàn toàn mất đi hiệu lực.

Nếu thanh tiểu kiếm này trở nên cường đại hơn, vậy cô cũng sẽ càng trở nên mạnh mẽ, cô càng có thể lặng yên không một tiếng động "ăn mòn" cùng thay đổi nguyên khí cố hữu của thiên địa nguyên khí, lặng yên không một tiếng động diệt tuyệt thế giới của người tu hành.

Chính như hiện tại, trên thanh tiểu kiếm mà cô khống chế tràn ra những băng tinh này, rất nhiều Tu hành giả ở chỗ hoa băng rơi xuống kia, việc tu hành của bọn họ sẽ có khả năng chịu ảnh hưởng rất lớn.

Nhất là một ít Tu hành giả sẽ bị mất đi một cơ hội phá cảnh, thời gian ảnh hưởng kia có lẽ chính là hơn mười năm, nhưng có lẽ cũng chính là cả đời.

......

Có một bông hoa băng rơi xuống vùng đất lạnh lẽo của biên giới Đông Hồ.

Đóa hoa băng này sớm đã lặng lẽ biến mất, hóa thành vô số nguyên khí chảy xuôi trong gió.

Thanh tiểu kiếm kia cực kỳ tự nhiên lơ lửng trong không gian tịch diệt, giống như những bụi sao và mảnh vụn thiên thạch kia chỉ đang tuân theo quỹ tích vận hành tự nhiên nào đó, những nguyên khí tỏa ra từ trong kiếm cũng không bị Trịnh Tụ khống chế, mà tùy ý bay lả tả khắp nhân gian, hoàn toàn không một ai biết được.

Song khi một đóa hoa băng này hòa vào cơn gió thổi qua một tòa núi cao, tòa núi tuyết bao trùm sông băng tựa như vĩnh hằng bất biến này lại đột nhiên hiển hiện ra rất nhiều cỗ tinh khí bàng bạc.

Ngọn núi này chính là Thánh sơn trong lòng tu sĩ khổ tu Đông Hồ.

Tất cả tăng nhân khổ tu cùng rất nhiều Tu hành giả Đông Hồ muốn phá cảnh đều lựa chọn khổ tu ở chỗ này.

Rất nhiều người cho rằng đây chỉ là vấn đề tín ngưỡng, nhưng chuyện xảy ra hôm nay lại làm cho những người khổ tu trên núi này hiểu được đây không chỉ là vấn đề tín ngưỡng, mà là vấn đề che chở.

Những tinh khí bàng bạc này đến từ một số hang động khó tiếp cận nhất chỗ lưng chừng núi.

Những hang động này bởi vì quá cao nên cực kỳ lạnh lẽo, ngay cả Tu hành giả vận chuyển thức ăn và nước uống cũng rất ít khi đến nơi đây, cho nên chỉ có tăng nhân khổ tu ít quan tâm đến như cầu sinh hoạt tới mức không thể tưởng tượng được mới có thể dừng lại ở đây trong thời gian dài.

Rất nhiều tăng nhân khổ tu vì cảm ngộ cùng suy tư tốt hơn, thậm chí sớm đã quên mất thời gian trôi qua, hơn nữa cũng không bao giờ mở miệng nói chuyện.

Rất nhiều người đã lưu lại trong những hang động này mấy chục năm, trong nhận biết của bọn họ, những nguyên khí lưu động biến hóa thậm chí đã biến thành vĩnh hằng bất biến, thứ duy nhất bọn họ cần đột phá chỉ là giới hạn thân thể và tinh thần của mình.

Nhưng ngay thời điểm này, bọn họ cảm nhận được một sự khác biệt.

Một đóa hoa băng rơi xuống, đối với thế giới nhận biết của bọn họ thì chính là tà vật đến từ thiên ngoại.

Theo rất nhiều cỗ tinh khí bàng bạc lao ra, bầu trời trên tòa Thánh sơn này tựa như đột nhiên có thêm một cái bức ngăn vô hình.

Những cơn gió lưu động bị lực lượng trong những động quật này mạnh mẽ giam cầm lại.

Một tiếng bùm khẽ vang lên.

Đóa hoa băng đã hóa thành từng sợi nguyên khí kia lại bị ép tới không trung hiện ra một lần nữa, song trong nháy mắt sau đó đã bị những lực lượng này mài mòn triệt để, biến mất vô tung vô ảnh.

Loại đọ sức này chỉ xảy ra trong nháy mắt ngắn ngủi, song bởi vì liên lụy đến cả tòa Thánh sơn, cho nên tất cả Tu hành giả tu hành ở bên trong đều cảm nhận được.

Bản thân cái hang động mà Lệ Tây Tinh tu hành thuộc về lão tăng đi theo Đinh Ninh kia vốn đang ở chỗ cao, lúc này Hồ Kinh Kinh đang ở một chỗ tránh gió nơi cửa động nấu trà.

Nàng vừa mới cho một khối bơ có thể cản được vẻ rét lạnh của núi cao vào trong nước trà, còn chưa kịp vận dụng chân nguyên tăng cường chút nhiệt lực trong đó, nàng liền nhìn thấy trong bông hoa băng trên cao khi biến mất lại sinh ra đường ánh sáng đỏ kỳ dị, sau đó nàng cảm nhận được từ đỉnh núi Thánh sơn này truyền xuống một chút chấn động. Rồi rất nhiều sông băng trên núi bởi vì chấn động mà sinh ra tiếng nổ tung, từ thấp bé trở nên hùng vĩ.

Nàng cảm thấy giật mình, không hiểu chuyện gì đã xảy ra.

Nhưng nàng theo bản năng xoay người nhìn về phía Lệ Tây Tinh trong hang động.

Lệ Tây Tinh ngồi xếp bằng trên giường lão tăng, một chùm sáng màu vàng óng trước người còn đang không ngừng biến ảo các loại hình kiếm.

Từ sau khi rời Tổ sơn Ô Thị tới nơi này, hắn đã dừng lại nơi đây khổ tu thật lâu, thế nhưng vẫn luôn không có đột phá đặc biệt. (khổ tu: tu hành khắc khổ)

Hồ Kinh Kinh cũng dừng lại ở Đông Hồ tu hành, thường xuyên chăm nom việc ăn uống sinh hoạt cho hắn.

Gió núi thổi lên mặt nàng thành màu tím đen, song nàng không mất kiên nhẫn mà chỉ lo lắng Lệ Tây Tinh mất đi sự kiên trì, bỏ lỡ cơ hội đột phá quan trọng.

Khi nàng xoay người nhìn lại Lệ Tây Tinh, hắn như tượng đá bất động chợt mở hai mắt ra.

Hắn không nói gì với nàng như thường lệ, mà chỉ hít sâu một hơi, nhìn về phía dưới người mình.

Chăn đệm dưới người hắn đã không thể nhìn ra màu sắc vốn có, bởi vì bụi bẩn cùng gió mưa nên đã biến thành màu tím đen, thế nhưng khi nguyên khí dao động lúc này, bên trong nó lại có từng đạo ánh vàng lộ ra.

Những ánh vàng này cũng không nồng đậm, song vẫn chiếu rọi lên, thậm chí phản chiếu trên đỉnh đầu hắn, hình thành rất nhiều đường cong giống như văn tự độc đáo.

Hồ Kinh Kinh khiếp sợ thiếu chút nữa kêu ra tiếng.

Nàng theo bản năng che miệng lại, sợ quấy rầy Lệ Tây Tinh. Bởi vì mặc dù nàng không thể hiểu được những đường cong này, nhưng lại hiểu được có thể đây là dấu vết lão tăng kia lưu lại lúc tu hành, bởi vì đối kháng vật từ thiên ngoại rơi xuống, cho nên tự nhiên kích phát ra, nhưng nàng từ thần sắc của Lệ Tây Tinh lúc này mà cảm giác được, dường như những đường cong này trở thành cơ hội quan trọng của hắn, tựa như nổi lên cảm ứng độc đáo nào đó đối với thân thể của hắn.

Sắc mặt Lệ Tây Tinh từ khiếp sợ, mừng rỡ cùng mờ mịt biến thành đờ đẫn.

Một tiếng bùm khẽ vang lên.

Máu tươi cùng chân nguyên trong cơ thể hắn dường như thiêu đốt lên, khi những ánh vàng kia chậm rãi biến mất, trong cơ thể hắn lại như có hào quang màu vàng tràn ra, tựa như tất cả máu thịt cùng xương cốt trong cơ thể hắn đều bị thiêu đốt thành nham thạch màu vàng nóng chảy, tràn ra da thịt của hắn, bao bọc thân thể hắn thành một Kim nhân. (Kim nhân: người màu vàng)

Thanh kiếm vẫn luôn không thành hình trước người hắn cũng bắt đầu vặn vẹo kịch liệt.

Bình Luận (0)
Comment