Thủ Trần rất rõ ràng vì sao Đinh Ninh lúc này lại khiếp sợ. Y nâng cái hộp ngọc này, cũng giống như nâng lên tất cả trọng lượng của một tông môn, cho nên tốc độ nói chuyện của y càng thêm chậm chạp:
- Giống như nhận thức của ngài, Phù đạo lôi hỏa của đạo quán chúng ta khác với tất cả Phù tông còn lại, chủ yếu dựa vào ngoại vật, nhưng Phù đạo của tông ta cũng có chỗ ưu điểm khi so sánh với những tông môn khác, ví dụ như một ít tài liệu không có chút ích lợi gì đối với tông môn khác, nhỏ thì một ít bột tinh thạch không có khả năng chế khí, lớn thì một ít tàn cốt của Linh thú thượng cổ, thậm chí là một ít nhựa cây chiết tách ra từ những cây Linh mộc khổng lồ đều có thể dùng để chế phù. Chỉ là những tài liệu khác biệt này mặc dù dựa theo Phù đạo của Lôi Hỏa đạo quán chúng ta, đều có thể làm ra tác dụng dẫn tụ lượng lớn thiên địa nguyên khí, nhưng bất kể tài liệu hay là cách phối trộn khác biệt sẽ tương ứng với các loại Phù văn khác nhau, cũng đều phải trải qua vô số lần thí luyện suy đoán, tỷ lệ thành công cực thấp. (Phù tông: tông môn chuyên dùng phù, dẫn tụ: dẫn dắt và hội tụ, tàn cốt: xương cốt đã tan vỡ)
- Mặc dù trong mắt tông ta coi một ít tài liệu trọng yếu như trân bảo, ở trong mắt rất nhiều tông môn khác chỉ là vật vứt bỏ không có chút giá trị, trong khố phòng tông môn chúng ta trước kia cũng tích lũy không ít, nhưng bởi vì tỷ lệ thành công cực thấp, hơn nữa tất cả tổ sư của chúng ta trước đó cũng chưa để ý, nếu tu luyện công pháp chân nguyên cùng thủ đoạn thi phù hạn chế, thì phù có lợi hại hơn nữa cũng không thể tăng được quá nhiều uy lực, không những thế còn theo đuổi tài liệu cực hạn để làm ra phù tốt cực hạn? Trước khi nhận được thư của ngài, tất cả sư tổ đều nghĩ như vậy.
- Đây là vấn đề nhận thức, Lôi Hỏa đạo quán chúng ta có rất nhiều đời tổ sư cũng từng muốn tìm kiếm công pháp chân nguyên có thể phối hợp với Phù đạo của chúng ta, nhưng đáng tiếc là đạo quán chúng ta không được tiếp xúc nhiều công pháp như vậy, cũng chưa từng có người có thể ra bên ngoài xem thỏa thích công pháp tu hành trên thiên hạ như ngài, cho nên nhận thức của chúng ta về sau thậm chí là thế gian không thể nào có công pháp thích hợp hơn cho Phù đạo của chúng ta.
Thủ Trần nói đến đây lại trầm mặc hồi lâu, sau đó mới chậm rãi nói:
- Nhưng mà lá thư của ngài đã thay đổi tất cả, sư tôn ta mặc dù chưa đến Trường Lăng đã nghe được tin tức Ba Sơn Kiếm Tràng bị diệt, nhưng sau khi trở lại đạo quan, người dùng tất cả thời gian để chế phù. Mặc dù cả đời ngài đều không có khả năng tìm được công pháp tốt hơn, mặc dù tìm được cũng không biết nên chuyển hóa dung hợp như thế nào, nhưng trong suy nghĩ của người, nếu chuyện này thực sự tồn tại, người muốn vì lưu lại chút đồ vật hữu dụng cho Lôi Hỏa đạo quán. Cho nên người lưu lại hai tấm Đạo phù. Mà ta chế thành ba tấm, nhưng đây cũng không phải nói là ta mạnh hơn sư tôn, mà rất nhiều phương pháp đều thành lập trên nghiên cứu của sư tôn ta.
Ánh mắt Đinh Ninh rời khỏi mấy tấm Đạo phù kia, hắn ngẩng đầu lên, nhìn gã đạo nhân vẫn luôn khiêm tốn mộc mạc này, sau đó khẽ gật đầu,
- Có năm tấm Đạo phù này, đã đủ để cho Lôi Hỏa đạo quán các ngươi trở nên vinh quang.
Cái gọi là vinh quang, Thủ Trần trong lúc khép hộp ngọc lại, không hiểu sao lại nghĩ đến trong chuyện xưa, vị Đinh Ninh trước mắt này mang theo Tiết Vong Hư tham gia Mân Sơn Kiếm hội đoạt vị trí đứng đầu. Sau đó Bạch Dương động liền nổi danh thiên hạ.
Thủ Trần biết mình không cần vinh quang như vậy, nhưng sư môn cần.
Vì thế y khom người hành lễ với Đinh Ninh lần nữa, nói:
- Ta sẽ không hoài nghi lời ngài nói, bởi vì hôm nay ngài cưỡi rồng tới nơi này, đã mang đến vinh quang cho Lôi Hỏa đạo quán.
......
Đằng Xà còn đang lượn vòng giữa không trung, mây đen vặn vẹo thành các loại hình dạng quỷ dị, giống như Thủ Trần nói, tất cả mọi người nhìn động tĩnh của Đinh Ninh đều biết hắn đi quận Giao Đông, nhưng hôm nay đột ngột tiến vào cảnh nội nước Tề, không những thế còn hàng lâm Lôi Hỏa đạo quán, cũng đã khiến cho vô số người kinh hoàng cùng phỏng đoán.
Có gì trong đạo quán đó?
Trong mấy thành trì cách núi gần nhất, tất cả quân Tề đã đề phòng cao độ.
Trong một tòa thành trì, Điền Vũ Trạch - một trong những danh tướng vương triều Đại Tề, sắc mặt cực kỳ nặng nề nhìn ngọn núi mây đen lượn lờ tựa như Ma vực kia.
Dưới lệnh sai khiến âm thầm của Tề đế, vương triều Đại Tề liên thủ cùng Trịnh Tụ, rất nhiều Tu hành giả cường đại tăng thêm pháp trận âm khí cho hạm lớn U Phù, điều này đã dẫn đến rất nhiều bất mãn trong vương triều, nhất là khi quân Tề thừa cơ xâm nhập cảnh nội nước Sở công thành chiếm đất, rất nhiều lão tướng và Tu hành giả từng cùng người Sở chống lại quân Tần, càng lấy việc giải ngũ về quê trực tiếp biểu thị bất mãn cùng phẫn nộ đối với Tề đế.
Dưới sự ủng hộ của một số phe phái trẻ trung, cùng với lợi ích thiết thực khi đoạt được đất thuộc nước Sở truyền về vương triều Đại Tề, thế cục vương triều Đại Tề mới hoàn toàn ổn định lại.
Thế nhưng sau khi hành động vây giết Cửu Tử Tằm thất bại, Cửu Tử Tằm mà Nguyên Vũ xác định sống lại chính thức ngang nhiên lộ diện ở các trấn Nam Tuyền, Mân Sơn Kiếm Tông quyết liệt với Trường Lăng, đệ tử Yến Anh ở cùng một chỗ với đám người Đinh Ninh... Loại tin tức này truyền đến tận cùng, cái loại thanh âm bất an cùng phản đối Tề đế lập tức lan tràn, không cách nào có thể ngăn chặn.
Mặc dù trong mắt danh tướng vương triều Đại Tề lấy đại cục làm trọng, tình cảnh của vương triều Đại Tề cũng cực kỳ nguy hiểm.
Ngược lại với Ba Sơn Kiếm Tràng, nếu Triệu Hương Phi suất lĩnh hơn mười vạn chủ lực quân Sở rút vào quận Giao Đông, thì không chỉ là quý tộc Trịnh thị ở nơi này sẽ bị Ba Sơn Kiếm Tràng phá, mà là toàn bộ quận Giao Đông sẽ bị Ba Sơn Kiếm Tràng cắt cứ.
Về mặt chiến lược, vương triều Đại Tề sẽ rơi vào thế giáp công ba mặt của các nước Tần, Yến và quận Giao Đông.
Vương triều Đại Yến đã hoàn toàn thể hiện thái độ, tất sẽ cùng một mặt trận với Ba Sơn Kiếm Tràng, đến lúc đó nếu người Tần thay đổi chủ ý, vương triều Đại Tề sẽ hoàn toàn bị cô lập vô viện, rất dễ bị diệt. (vô viện: không có viện trợ)
Là một tướng lĩnh trọng yếu của vương triều, hắn sẽ không chỉ trích những chuyện đã xảy ra, nhưng phải xem xét làm thế nào để tránh những tình huống bất lợi nhất như vậy.
Giống như vương triều Đại Yến, lấy lòng Ba Sơn Kiếm Tràng sao?
Không chỉ Tề đế sẽ không làm như vậy, hiện tại Đinh Ninh tiến vào cảnh nội nước Tề, lại hoàn toàn không có bất kỳ tiếp xúc gì với bọn họ, điều này có nghĩa là vương triều Đại Tề đã là địch nhân trong mắt Ba Sơn Kiếm Tràng.
- Bội bạc đối với minh hữu mà nói là sai lầm lớn nhất, một khi phạm phải sai lầm như vậy, cho dù quay đầu đi trả thêm một ít đại giá, cũng không có khả năng đạt được sự tín nhiệm ban đầu. (đại giá: cái giá cực đắt)
Một thanh âm vang lên phía sau Điền Vũ Trạch.
Người lên tiếng cũng là một trong những danh tướng vương triều Đại Tề, thống lĩnh "Quỷ quân" là một trong ba đội quân có chiến lực mạnh nhất vương triều Đại Tề, Lan Lân Thánh.
Y và Điền Vũ Trạch hiển nhiên là cùng một cái nhìn, sau đó giọng nói y hơi lạnh nói:
- Đối phương vào cảnh nội nước Tề mà không tiếp xúc với chúng ta, đây chính là đại biểu cho việc bọn họ coi Đại Tề ta là địch nhân, cho nên muốn tránh hình thành thế giáp công ba mặt trong tương lai, tốt nhất chúng ta nên thúc giục bệ hạ xuất quân ngăn cản, không để cho Ba Sơn Kiếm Tràng cùng quân Sở triệt để tràn vào quận Giao Đông.
- Bệ hạ không phải ngu ngốc, nhưng ta không rõ vì sao ngài còn chưa có động tác
Điền Vũ Trạch khẽ gật đầu, quay đầu nhìn Lan Lân Thánh, nói:
- Chẳng qua những người ở Ba Sơn Kiếm Tràng cố ý đến nơi này ngoặt một cái, tựa như hoàn toàn không lo lắng vương triều Đại Tề chúng ta xuất quân, không biết bọn họ tính toán như thế nào, không biết trong tay bọn họ còn nắm loại hậu chiêu gì? (hậu chiêu: chiêu phía sa)
Lan Lân Thánh im lặng một lát, lạnh lùng nhẹ giọng nói:
- Khi Tần chinh chiến ba triều Hàn Triệu Ngụy, ta từng trợ lực nước Ngụy đánh nhau với những người Ba Sơn Kiếm Tràng này. Vương Kinh Mộng và Lâm Chử Tửu hợp lại với nhau, một người thống lĩnh chiến sự, một người phụ trách giải quyết những việc lộn xộn, cực kỳ đáng sợ.