Theo một ý nghĩa nào đó mà nói, nguyên nhân hắn khinh thường đại đa số Tông sư vương triều Đại Tề bên ngoài, là bởi vì chính hắn cũng là một người điên.
Mười hai Vu Thần Thủ vốn là thứ Trịnh Tụ giao cho Tề đế, là một trong những điều kiện trao đổi, Tô Tần mặc dù được Tề đế cho phép tiến vào tổ điện này, hơn nữa cũng là sứ giả của Trịnh Tụ mà y coi trọng, song điều này không có nghĩa là Tề đế sẽ để ý đến sinh tử của hắn.
Pháp trận của tổ điện này xuất phát từ tay tổ sư ngày xưa, Tu hành giả không tu hành công pháp âm khí đối với nơi này mà nói tuyệt đối chính là ngoại tộc, bất kỳ cấm chế nào ở nơi này đều chỉ có sát ý lãnh khốc đối với ngoại tộc.
Hơn nữa pháp trận nơi này đã trải qua năm tháng dài tẩy lễ, kể cả những người thủ điện đều không thể đoán trước trong đó sinh ra thay đổi vi diệu như thế nào.
Tô Tần rất có thể bị pháp trận nơi này dễ dàng diệt sát ở dưới tình huống hoàn toàn không có dự liệu.
Nhưng loại uy hiếp tiềm ẩn này đối với một gã điên mà nói cũng không tính là gì.
Tô Tần đi ở cuối đội ngũ, khi đi tới cuối thềm đá, đến cửa tổ điện ở lưng chừng núi, trên tấm thạch phù nơi tay phải hắn đã xuất hiện vết nứt, uy năng của thạch phù đã tiêu hao hầu như không còn.
Khuôn mặt của hắn không có bất kỳ thay đổi nào, tay trái phóng xuất ra mấy luồng chân nguyên, bao lấy một quả thạch phù tương tự khác.
Trên người hắn tổng cộng có mười tấm thạch phù màu đen như vậy, hắn sẽ phải rời khỏi nơi này trước khi những thạch phù này hao hết.
Đứng bên ngoài sông sẽ thấy tổ điện thoạt nhìn rất nhỏ, song khi Tô Tần thực sự đứng ở trước đó, ánh mắt lại không kìm được híp lại thành một khe hở.
Bên ngoài núi nhìn thấy tổ điện, chỉ là cửa lớn của nó.
Cửa lớn tổ điện ở lưng chừng núi, nửa phần núi từ chỗ lưng chừng trở lên chính là tổ điện.
Ở trước cửa lớn màu đen cao mấy chục trượng, nhất là cửa lớn này ở dưới âm khí hun nhiễm lâu dài đã biến thành một loại ma tinh thâm trầm, bất cứ sinh mệnh nào ở chỗ này đều có vẻ nhỏ bé như kiến.
Cái loại âm khí tràn ngập khắp nơi càng thêm tràn đầy ở cửa tổ điện này.
Những đường chỉ đen như sinh trưởng trong không khí bên ngoài cơ thể hắn càng thêm sinh động, mặc dù tốc độ tiếp cận thân thể hắn vẫn chậm rãi đến gần như đình trệ, nhưng ở bên ngoài khí tức âm lãnh bao bọc hắn, những đường chỉ đen này lại bắt đầu điên cuồng bay múa.
Đối với trăm tài sĩ trẻ tuổi đi trước hắn mà nói, âm khí ở khắp mọi nơi lại giống như linh dược đại bổ, càng gần với cửa tổ điện, khí huyết trong cơ thể bọn họ lưu động càng thuận lợi, càng ngày càng nhanh, tâm tình cũng càng tăng cao, thậm chí ngay cả chân nguyên cũng cường thịnh từ khi nào không biết. (tài sĩ: kẻ có tài)
Bọn họ muốn mau chóng nhìn thấy truyền thừa của mười hai Vu Thần, cho nên bọn họ tiến bước rất nhanh.
Trong nháy mắt một ít Tu hành giả trẻ tuổi đi đầu bước vào tổ điện, cảm xúc cuồng nhiệt của bọn họ đạt tới đỉnh điểm, khí huyết trùng kích thiên linh cái, trong đầu trong nháy mắt vang lên vô số tiếng nổ vang hùng vĩ.
Có vài người rất dứt khoát trực tiếp ngất xỉu, có vài người bắt đầu lâm vào mê loạn, tay chân múa may cười rộ lên.
Đội ngũ vốn có trật tự chợt trở nên tán loạn, song không ai quản những người mất khống chế kia.
Những Tu hành giả trẻ tuổi không bị cuồng nhiệt cực độ phá vỡ trước tiên cảm giác được chân nguyên của mình trở nên cường đại, mà trong một hơi thở tiếp theo, tiếng nổ vang trong đầu bọn họ lập tức biến mất.
Đây là quá trình khôn sống mống chết cực kỳ tự nhiên, từ khi nhiều người cùng nhau tiến vào tổ điện tu hành, bản thân bọn họ đã hiểu rất rõ.
......
Khi thực sự xuyên qua cửa lớn, trong nháy mắt bước vào bên trong này, bước chân Tô Tần trở nên nặng nề hơn.
Hắn cũng bị ảnh hưởng rất kỳ lạ.
Nguyên khí lưu tán ra trên thạch phù trong tay còn đang che chở khí tức của hắn không đến mức khiến cho pháp trận tổ điện này hiện ra sát ý, thế nhưng tốc độ chân nguyên của hắn xói mòn nhanh gấp đôi so với bên ngoài.
Hơn nữa nhận biết cũng giống như lúc trước, cảm giác của hắn không thể phóng ra quá khoảng cách mười trượng, cũng hoàn toàn không cách nào tiến hành câu thông cùng thiên địa nguyên khí nơi ngoại giới.
Lông mày của hắn nhíu lại, lập tức tăng nhanh bước chân, vượt qua rất nhiều người vốn đi trước người hắn.
Tổ điện chỉ là nơi mà Tu hành giả vô địch ngày xưa tiếp nhận các môn đồ triều bái cùng với lưu truyền điển tịch tu hành, cho nên cấu tạo bên trong cũng không quá phức tạp.
Ở phía sau đại điện để cho các môn đồ triều bái là một thông đạo thẳng tắp. (thông đạo: con đường thẳng mà thông suốt)
Cuối thông đạo hẳn là nằm ở trung tâm của ngọn núi này, lớn nhỏ gần hai mươi tòa điện quật, mười hai tòa trong đó chính là mười hai Vu Thần điện, là chỗ để kinh tàng cường đại nhất của vị tổ sư ngày xưa kia, mà những điện quật còn lại thì có liên quan đến đầu mối then chốt của pháp trận ngọn núi này. (điện quật: cung điện trong lòng đất hoặc hang núi)
Vuông vức, thẳng tắp chính trực, đây là khí tượng của Vương giả, cực kỳ giống với bố cục con đường ở Trường Lăng, nhưng khi đi trong thông đạo rộng lớn bằng phẳng này, Tô Tần vẫn không nhịn được có chút rung động.
Trong thông đạo vẫn có đủ loại thực vật như cũ.
Những thực vật này sinh trưởng ra từ trong vách đá cùng khe hở trên mặt đất, hoàn toàn không cần ánh mặt trời, tất cả những gì chúng cần chính là âm khí trong điện này, sau đó sinh trưởng cực kỳ mạnh mẽ và tráng kiện, thậm chí trong đó còn sinh trưởng ra quả như mặc ngọc. (mặc ngọc: ngọc đen)
Hắn cực kỳ cẩn thận đi qua, không đụng vào bất kỳ cây cối nào ở trong này.
Trong quá trình tiếp cận mười hai Vu Thần điện, hắn lại hao phí ba tấm thạch phù.
Nếu như nói đi đến mười hai Vu Thần điện cần tổng cộng năm tấm thạch phù, vậy hắn chỉ có thể nhanh chóng liếc mắc nhìn quanh nơi này một cái, rồi cần lập tức rời khỏi nơi này.
Nhưng sự thật chứng minh tuổi tác xa xưa của những thạch phù này thực sự có hiệu quả, trước khi đi tới mười hai Vu Thần điện không hề phát sinh bất kỳ chuyện ngoài ý muốn nào, vậy hiện tại đã là thời gian của hắn.
Khuôn mặt Tô Tần trở nên bình tĩnh tuyệt đối, bước chân của hắn thì chậm lại.
Tay trái hắn chảy xuôi chân nguyên khống chế tấm thạch phù thứ sáu, tay phải lại lặng yên cầm một kiện đồ vật khác.
Đây là một đoạn Tinh thạch màu đen.
Kết cấu Tinh thạch cùng cực kỳ giống những cây lớn sinh trưởng vô số năm bên ngoài, chẳng qua lại càng thêm trong suốt.
Đoạn Tinh thạch này chỉ lớn bằng ngón tay cái của người bình thường, mà hình dạng là hình trụ lục giác.
Thế nhưng mặt ngoài đoạn Tinh thạch này lại trải rộng Phù văn rườm rà, Phù văn trên đó cực kỳ giống Phù văn trên một tòa Thiên điện bên cạnh mười hai Vu Thần điện.
Nhóm Tu hành giả trẻ tuổi đi nhanh nhất của vương triều Đại Tề có khoảng chừng hơn hai mươi người, lúc này đã đi vào trước mười hai Vu Thần điện.
Càng làm cho bọn họ vô cùng khiếp sợ đến mức phần lớn quỳ gối trước những tượng Vu Thần này chính là ---- âm khí tích súc bên trong những tòa tượng Vu Thần cao tới hơn mười trượng này nồng đậm đến mức làm cho bọn họ không thể tưởng tượng được, nhưng bên ngoài những tượng Thần có âm khí nồng đậm đến cực hạn này lại có hỏa diễm vàng óng bùng cháy.
Ngọn lửa màu vàng này mang theo nhiệt độ khủng bố, nóng rực vô cùng, rất hiển nhiên là do Thái Dương Chân hỏa ngưng tụ.
Những ngọn lửa màu vàng này chảy xuôi bên ngoài tượng Vu Thần đã hoàn chỉnh, trong bay múa lượn lờ lại hình thành từng văn tự màu vàng và từng trang sách đồ lục.
Chỗ cực âm lại sinh ra Chân hỏa cực dương, đây chính là biến hóa huyền diệu không cách nào dùng ngôn ngữ để hình dung, là một loại chuyển hóa cực hạn.
Chỉ riêng điểm này đã làm cho những Tu hành giả trẻ tuổi của vương triều Đại Tề có thể khẳng định, nếu có được công pháp âm khí quỷ vật chính thống của vị tổ sư này, đích thật sẽ không cần sợ hãi Chân hỏa của Triệu Kiếm Lô, sẽ không bị khắc chế.
Ngay khi những Tu hành giả trẻ tuổi này nhìn thấy tình cảnh mà khó có thể khống chế tâm thần như vậy, ngón tay Tô Tần cũng bắt đầu nóng lên.
Đoạn Tinh thạch màu đen mà hắn nắm chặt trong tay phải đã bắt đầu nhanh chóng nóng lên, Tinh thạch đã bắt đầu đỏ lên.