Từ khi đoạn Tinh thạch màu đen này hơi nóng lên đến lúc hoàn toàn trở nên đỏ bừng chỉ là chuyện trong một hơi thở, lúc này những Tu hành giả trẻ tuổi đã tiến vào mười hai Vu Thần điện, hoặc là đến gần mười hai Vu Thần điện nhưng vẫn chưa vào cửa điện như hắn, trên người bọn họ đều nhộn nhạo nguyên khí dao động kịch liệt, cho nên cũng không có người phát hiện điểm khác thường của hắn.
Song trận động tĩnh giống như lúc mười hai Vu Thần thủ trở về vị trí, đoạn Tinh thạch trong tay phải của hắn lại khiến cho pháp trận sâu trong tổ điện rung động.
Hoặc có thể nói, có chút bố trí được chôn sâu ở pháp trận trung tâm tổ điện đã cảm ứng được khí tức của cây Tinh thạch này, bắt đầu thức tỉnh.
Một ít thanh âm thở hổn hển như tơ tằm không ngừng vang lên từ sâu trong núi.
Trong một chỗ pháp trận then chốt trong cung điện phía sau mười hai Vu Thần điện, chính giữa là một khối Tinh bàn màu đen chu vi tầm hơn mười trượng.
Phía dưới Tinh bàn màu đen trong suốt tinh khiết là một cái hố hình trụ sâu không lường được, bên trong mắt thường có thể thấy được vô số pháp trận bằng Tinh thạch phức tạp đến cực điểm, Tinh thạch có hình dạng khác biệt hoặc lơ lửng, hoặc là giống như bánh răng tổ hợp cùng một chỗ.
Có rất nhiều hào quang màu đen huyền ảo xuyên qua những Tinh thạch này, không ngừng chảy xuôi.
Phía trên Tinh bàn màu đen có bảy lão giả, vị trí ngồi tương ứng với vị trí của Bắc Đẩu Thất Tinh trên trời.
Trong rất nhiều truyền thuyết của vương triều Đại Tề, Bắc Đẩu Thất Tinh là Tử Triệu tinh*, nguyên nhân thực sự là bởi vì ánh sao Tinh vực mang đến tinh thần nguyên khí rơi xuống thế gian, có thể sinh ra ảnh hưởng rất lớn đối với nguyên khí âm khí quỷ vật. *(Tử Triệu tinh: ngôi sao liên quan đến chết chóc)
Bảy lão giả này bất kể áo bào màu đen trên người hay là da thịt trên mặt đều đã bị nguyên khí trong tổ điện này thấm nhuộm thành thủy tinh màu nâu, thời gian bọn họ sinh hoạt ở tổ điện cũng đã gần trăm năm, là người giữ điện truyền thừa từ đời này sang đời khác.
Người giữ điện trải qua tuyển chọn nghiêm khắc, toàn bộ quá trình tu hành đều là thủ đoạn bảo trì và nắm giữ pháp trận tổ điện này như thế nào, mà khi bọn họ bắt đầu học tập bộ phận tri thức này, cả đời bọn họ sẽ không rời khỏi tổ điện nữa, cam đoan tất cả bí mật của pháp trận trong tổ điện này sẽ không lưu truyền bên ngoài.
Theo một nghĩa nào đó, họ không chỉ là người canh gác, người bảo trì của ngôi đền tổ tiên này, mà còn là một biểu tượng của tinh thần.
Trong nháy mắt khi sâu trong trung tâm pháp trận then chốt dưới người bọn họ bắt đầu có chút dị động, bảy lão giả này liền đồng thời mở hai mắt, khiếp sợ thậm chí có chút hoảng sợ tìm kiếm nguồn gốc dị động này.
Trong nháy mắt có mấy chục đường hào quang từ chung quanh thân thể bọn họ tỏa ra ngoài, những hào quang này đều là màu đen, song lại huyễn hóa thành các loại hình dạng khác nhau. Một số giống như con rắn đang trườn, một số giống như ngọn lửa, một số lại giống như một quỷ hồn đang bay múa.
Những hào quang màu đen này hoặc bắt đầu dọc theo vách động xuyên vào các hang động khác, hoặc là bắt đầu đâm sâu xuống dưới Tinh bàn, xâm nhập sâu trong một số Phù văn.
Thần thức của bọn họ tìm kiếm ở trong rất nhiều pháp trận mấu chốt trung tâm, song vẫn tìm không ra vấn đề như cũ, chỉ khẳng định đây cũng không phải là loại dao động tự nhiên giống như khi mười hai Vu Thần thủ quy vị.
- Làm thế nào điều này có thể xảy ra?
Một lão giả cầm đầu không thể tin được kêu lên.
Lão ngồi ở chỗ sâu dưới Tinh bàn, ở giữa rất nhiều Tinh thạch màu đen có một khối Tinh thạch được điêu khắc thành bộ dáng em bé.
Tinh thạch màu đen hình dáng đứa bé này duỗi ngón tay, ngẫu nhiên có một tia âm khí màu đen chảy ra, kích động những Tinh thạch khác biệt quanh người.
Tinh thạch màu đen hình dáng đứa bé này là một trong những đầu mối trọng yếu của pháp trận tổ điện, song vào lúc này, lão nhìn thấy đầu ngón tay của nó chảy ra một tia nguyên khí màu vàng.
Cũng trong nháy mắt, oanh một tiếng, một cỗ lực lượng khổng lồ từ chỗ sâu phía dưới trùng kích tới, trên Tinh bàn màu đen mà bọn họ ngồi dâng lên một cỗ khí mạnh màu vàng nhạt, nhấc thân thể của toàn bộ mọi người lên.
Cùng lúc đó, vô số tơ mỏng màu vàng bơi lội ở trong vô số Phù văn pháp trận quen thuộc của bọn họ.
Từng cỗ lực lượng khổng lồ cũng đang không ngừng kích phát, hình thành từng cái bức tường vô hình.
Loại tường vô hình thế nhưng thần thức có thể dễ dàng cảm nhận được này vốn là pháp trận bảo hộ những điện quật này, song hiện tại lại kích phát một cách hỗn loạn, ngay cả tòa cung điện trung tâm của bọn họ cũng bị vây lại, ngay cả bảy người giữ điện như bọn họ đều bị nhốt trong điện này. (điện quật: cung điện trong hang động, dưới mặt đất)
Đông! Đông! Đông! ...
Rất nhiều tiếng va chạm nặng nề dọc theo thông đạo từ phương vị mười hai tòa Vu Thần điện truyền đến.
Đó là tiếng thân thể rất nhiều Tu hành giả trẻ tuổi va chạm với những bức tường vô hình này, sau đó bị bắn ngược ra ngoài một cách dễ dàng, trùng trùng điệp điệp va chạm trên tường hoặc trên mặt đất.
Những Tu hành giả trẻ tuổi đã tiến vào mười hai tòa Vu Thần điện bị bao vây ở trong đó, mà những người còn chưa kịp tiến vào thì lại hoàn toàn bị ngăn cách ở bên ngoài.
Bảy người thủ điện đồng thời mặt như tro tàn.
Bọn họ đưa tay hoặc tiếp xúc với Tinh bàn dưới người, hoặc là dùng tay chạm vào những bức tường vô hình này, thân thể không ngừng chấn động.
Bọn họ rốt cục hiểu được vì sao mười hai Vu Thần thủ ngày xưa sẽ bị trộm cắp ra ngoài từ nơi này.
Không chỉ tên Tông sư đã qua đời ngày xưa, đệ tử dưới trướng bắt đầu đấu đá lẫn nhau, mà là giữa những người xây dựng tổ điện này cũng có vấn đề! Trong những môn nhân xây dựng pháp trận cho tên Tông sư ngày xưa kia, có người vốn mang theo dị tâm, cho nên lúc hắn bố trí pháp trận này đã âm thầm ẩn giấu chìa khóa khống chế pháp trận mà hiện tại bọn họ nắm giữ.
Mà hiện tại, có người kích phát những pháp trận trung tâm mà bọn họ không biết!
......
Tiếng gãy xương, tiếng kêu đau đớn, tiếng thất thanh hoảng sợ khó hiểu trong nháy mắt tràn ngập thông đạo sau tiếng va chạm nặng nề kia.
Có một số Tu hành giả trẻ tuổi trong nháy mắt gặp phải lực cản, chân nguyên trong cơ thể tự nhiên nổi lên phản ứng, chống lại, song lực lượng bọn họ phát ra càng lớn, lại chịu phản kích lại càng kịch liệt.
Cho nên có một số người trong bọn họ trực tiếp biến thành một đoàn máu thịt mơ hồ, không hề có chút sức sống nào, máu tươi bắn ra khắp nơi trong mười hai Vu Thần điện.
Trong sự hỗn loạn cực độ này, không có bất kỳ người nào chú ý tới Tô Tần lại hoàn toàn không bị bức tường vô hình này trở ngại, trong tiếng va chạm nặng nề cùng sóng khí tràn ngập khắp nơi, hắn tựa như một con cá bơi xuyên qua màn nước, lặng yên không một tiếng động tiến vào một tòa Vu Thần điện trong mười hai Vu Thần điện.
Thạch phù cùng mắt trận trong tay hắn đều đến từ Trịnh Tụ.
Năm đó một người làm phản tổ điện này khi bố trí pháp trận đã động tay động chân, bố trí một chỗ mắt trận bí mật áp đảo tất cả các pháp trận then chốt, nhưng sau khi trộm đi mười hai Vu Thần thủ, đoạn tuyệt truyền thừa trọng yếu này, hắn hiển nhiên đã bị tất cả người tu hành nguyên khí âm thần quỷ vật đuổi giết.
Người rời đi này cuối cùng đã trốn thoát ra hải ngoại, mà quận Giao Đông mất vô số năm, rốt cục cũng có được những thứ này.
Có rất nhiều thứ từ quận Giao Đông truyền đến tay Trịnh Tụ, nhưng mấy thứ này không thể nghi ngờ là thứ có trọng lượng nặng nhất trong đó.
Trịnh Tụ giao nó đến trong tay hắn, hiển nhiên là có ý đồ càng sâu.
Mưu kế nàng sử dụng thường là kế sách một hòn đá ném trung hai con chim, có hậu chiêu liên miên không dứt.
Nàng dùng mười hai Vu Thần thủ để đổi lấy Tề đế kết minh, mà hiện tại, lại là muốn dựa vào việc sau khi mười hai Vu Thần thủ trở về vị trí, để Tô Tần ghi chép một ít công pháp trong đó rồi mang về nước Tần.
Dù sao chỉ khi mười hai Vu Thần thủ trở về trên người những Vu Thần này, lúc đó công pháp mới có thể hiện ra hoàn chỉnh.
Vì để cho Tô Tần có thể ghi chép công pháp trong đó, nàng cũng đã bố trí một chuyện khác ở trước đó.
Song điều duy nhất nàng không ngờ tới là, toàn bộ tri thức nàng biết về tổ điện này đều đến từ quận Giao Đông.
Nhưng trong một tòa sử khố của vương triều Đại Sở, cũng có một số ghi chép về tổ điện này. (sử khố: kho tàng về lịch sử)
Dù sao lịch sử của vương triều Đại Sở còn lâu đời hơn so với quận Giao Đông và vương triều Đại Tần.