Không ai biết được tâm tình thực sự của Tề đế lúc này.
Bên ngoài tổ điện một mảnh tĩnh mịch.
Quần thần Đại Tề tụ tập ở đây, cùng với hơn phân nửa Tu hành giả cường đại của quốc gia này, hiện tại toàn bộ đều nhìn ra được pháp trận của tổ điện đang sinh ra biến hóa.
Cả tòa núi như ngọc đen thoáng lộ ra một ít vẻ sáng bóng màu xanh đậm, cho dù ở trong đêm tối cũng có vẻ cực kỳ rõ ràng.
Hơn nữa tất cả Tu hành giả đều có thể cảm nhận được một loại chấn động khó hiểu, chấn động này cho bọn họ cảm giác giống như là pháp trận hộ sơn đang chống lại cái gì đó.
Làm cho người ta cảm giác rõ ràng nhất chính là trong không khí bên ngoài tổ điện, có rất nhiều nguyên khí kích phát ra bên ngoài, tựa như có rất nhiều bụi gai màu đen cùng màu vàng đan chéo nhau đang sinh trưởng ra bên ngoài.
Trong tổ điện hiển nhiên đã xảy ra biến hóa nào đó không nằm trong dự liệu, song người bên ngoài không có khả năng biết được rốt cuộc chuyện gì đang phát sinh bên trong, thậm chí ngay cả bất kỳ thanh âm nào cũng không thể truyền ra.
Tề đế mím chặt môi, y vẫn trấn định đứng thẳng như trước, nhưng sắc mặt lại không tự chủ được trở nên tái nhợt.
Mười hai Vu Thần thủ không chỉ là hy vọng chấn hưng vương triều Đại Tề, hơn nữa còn là chỗ dựa để y lấy lại được lòng người, thậm chí còn khiến cho con dân vương triều Đại Tề ủng hộ cuồng nhiệt. Vì mười hai Vu Thần thủ này, y không chỉ phản bội Yến Anh, người được toàn bộ giới tu hành Đại Tề tôn kính, mà còn phản bội minh hữu giữa hai nước Yến Tề.
Y không dám nghĩ nếu chuyện này không thành công, y cần phải trả giá bằng gì.
- Chỉ sợ chúng ta đều đã xem nhẹ một điểm.
Thanh âm trầm thấp mà rét lạnh của Hà Diệt Cảnh vang lên bên cạnh y,
- Chúng ta đã xem nhẹ năm người giữ điện kia.
Hô hấp của Tề đế cùng vài tên bề tôi bên cạnh y đều dừng lại.
Năm người giữ điện kia phải là Tu hành giả Đại Tề trung thành với tổ điện này nhất, cả đời này đều dâng hiến cho tòa pháp trận này, song nhờ vào âm khí cực kỳ tinh thuần của tổ điện này, một ngày bọn họ tu hành trong tổ điện này sẽ tương đương với hơn mười ngày tu hành ở bên ngoài, tốc độ tu hành nhanh hơn mười lần so với Tu hành giả bình thường, cho nên mỗi một đời người giữ điện tương đương với việc có được thời gian tu hành gấp mười lần so với Tu hành giả bình thường, cho dù tư chất bình thường cũng có thể tiến vào Thất Cảnh.
Thời gian năm người giữ điện tiến vào Thất Cảnh có trước sau, người sớm nhất đã tiến vào Thất Cảnh mấy chục năm trước, mà người chậm nhất thì hơn mười năm trước mới tiến vào, song năm người giữ điện này dù sao đều là Thất Cảnh.
Tất cả những người nghe được lời nói của Hà Diệt Cảnh đều hiểu rất rõ ý của gã, bởi vì lo lắng những Tông sư vương triều Đại Tề có ý nghĩ tư lợi, cho nên Tề đế lần này lựa chọn người tiến vào tổ điện đều là tài tuấn trẻ tuổi tuyệt đối trung thành với vương triều Đại Tề, tu vi cao nhất cũng chỉ đến Lục Cảnh.
Nếu những người trẻ tuổi này có dị động, năm gã giữ điện kia có thể ngăn cản một cách dễ dàng.
Năm người giữ điện đã dâng hiến tất cả cho tổ điện này, song đó là tình huống trong tổ điện này không có công pháp tuyệt thế tồn tại, hiện tại mười hai Vu Thần thủ đã trở về, ai có thể cam đoan bọn họ sẽ không có ý nghĩ khác?
Mấu chốt nhất chính là chỉ có năm người giữ điện mới có thể khống chế pháp trận tổ điện này, lúc này không thông với ngoại giới, cũng không có tin tức gì được tiết lộ ra.
Theo Hà Diệt Cảnh, cho dù là Tu hành giả như Nguyên Vũ tự mình đến, thì cũng không có khả năng giải quyết năm người giữ điện kia trong thời gian ngắn như vậy, sau đó biến động pháp trận, ngăn cách tất cả người Tề ở bên ngoài.
- Trong ngọn núi này có đủ thức ăn, cho nên người giữ điện có thể ở trong đó trăm năm mà không cần ra ngoài.
Hà Diệt Cảnh lạnh lùng nói:
- Bọn họ độc chiếm công pháp trên mười hai tòa Vu Thần này, chỉ cần bọn họ nguyện ý, bọn họ sẽ có thể tu thành công pháp phía trên sau đó mới xuất sơn.
Không ai phản bác những gì mà gã nói.
Mọi người đều nghĩ rằng điều này hoàn toàn có thể xảy ra.
Nếu như năm người thủ điện này tu thành công pháp trên mười hai Vu Thần hàng lâm thế gian, vậy bọn họ còn cường đại hơn so với mười hai đệ tử của vị tổ sư kia, không ai có thể dự liệu người như vậy sau khi xuất hiện trên thế gian sẽ làm cái gì.
Hà Diệt Cảnh nhìn Tề đế.
Tất cả mọi người đang chờ đợi mệnh lệnh của y.
Nếu như cường công phá núi, pháp trận kia cũng sẽ bị tổn hại, cũng có thể khiến cho mười hai Vu Thần hoàn toàn tan vỡ, vậy mọi chuyện làm ra lúc trước sẽ không còn có ý nghĩa gì.
- Có lẽ chỉ là dị động của bản thân pháp trận.
Tề đế hít sâu một hơi, chậm rãi nói một câu này, không hiểu sao lại có chút choáng váng.
......
- Được rồi.
Cái trán Tô Tần điểm lấm tấm mồ hôi, bởi vì hao phí lượng lớn chân nguyên và tinh thần, cho nên sắc mặt của hắn cũng cực kỳ trắng bệch. Hắn hít sâu một hơi, đưa hai viên thủy tinh màu trắng trong tay cho Bạch Sơn Thủy.
- Ồ?
Bạch Sơn Thủy hơi híp mắt, ngược lại có chút ngoài ý muốn.
- Phù văn ghi lại trên mặt này là thủ đoạn của Tiên Phù tông, hiện tại ta cũng không có thời gian giải thích rõ ràng với các ngươi, phía trên hai khối này đều giống nhau như đúc, nhưng đã là giao dịch, để tránh các ngươi lo lắng nên sẽ giao toàn bộ cho các ngươi, các ngươi tùy tiện tìm đệ tử chân truyền của Tiên Phù tông là sẽ có thể thấy rõ thật giả.
Tô Tần nhìn vẻ mặt đầy kiêu ngạo của nàng, cười cười nói:
- Dù sao Trương Nghi cũng là đệ tử của Tiên Phù tông, các ngươi cũng có sẵn người có thể dùng, vốn không hề tốn khí lực, hơn nữa nếu là chuyện Bạch Sơn Thủy hứa hẹn, chắc hẳn cũng sẽ không gạt ta.
Bạch Sơn Thủy tiện tay thu hai viên thủy tinh màu trắng này, nói:
- Đã như vậy, ngươi ngược lại cũng có chút khí phách đại nghịch.
Nụ cười của Tô Tần càng thêm sáng lạn một chút, lộ ra hàm răng trắng như tuyết,
- Đây chỉ là khởi đầu, sau này ta ở Sở đô, chắc hẳn các ngươi vẫn có chỗ cần nhờ vả đến ta.
Bạch Sơn Thủy nhìn Tô Tần thật sâu, giọng nói âm vang:
- Thật sự xem thường ngươi, tương lai chỉ sợ ngươi mạnh hơn nhiều so với những Hầu gia Đại Tần kia.
Tô Tần hơi khom người với nàng,
- Đa tạ nâng đỡ.
- Chuyện chỗ này, ngươi đã chuẩn bị xong?
Bạch Sơn Thủy thu liễm ý cười, hỏi.
Tô Tần không đứng dậy, nói:
- Đương nhiên đã hoàn thành, ta cũng không muốn dừng lại ở chỗ này thêm giây phút nào.
- Vậy liền đưa ngươi ra ngoài.
Bạch Sơn Thủy nở nụ cười ngạo nghễ.
Căn bản không có bất kỳ dừng lại nào, chân nguyên trong cơ thể nàng bắt đầu điên cuồng khởi động, trong tay nàng lại nắm một cây trận pháp đỏ rực đến cực điểm, giống như thiêu đốt, như hào quang trên đuôi phương đang nở rộ ra bên ngoài.
Lực lượng nguyên khí trong điện này cũng cảm ứng được khí tức của nàng, âm khí như ngọc đen từ những điện còn lại chen chúc xông tới, giống như vô số ác ma vọt về phía nàng.
Cùng lúc đó một tiếng ầm vang vọng, Tô Tần cũng triệt để kích phát hai tấm thạch phù còn lại trên tay, một cỗ khí tức âm trầm nồng đập tạo thành một đoàn ánh sáng, bảo vệ hắn ở bên trong cực kỳ gắt gao.
Trong nháy mắt tiếp theo, một tiếng rắc rắc vang vọng.
Lực lượng bàng bạc nổ tung ngoài cơ thể Bạch Sơn Thủy cảm ứng cùng âm khí trong điện này mà va chạm kịch liệt cùng một chỗ, hơn nữa bản thân pháp trận chịu trận pháp ảnh hưởng mà sinh ra rung động mãnh liệt, lực lượng khủng bố không ngừng trùng kích nổ tung ra ở trong điện này.
Lấy điện này làm trung tâm, mười hai Vu Thần thủ vừa mới quy vị xong đã đồng loạt rời khỏi thân thể, hào quang trên người những Vu Thần này biến thành vô số đạo diễm kiếm, trùng kích ra bốn vách tường chung quanh. (diễm kiếm: kiếm quang diễm lệ)
Dưới nguyên khí điên cuồng bành trướng chèn ép, bất kỳ thông đạo nào đi ra ngoài đều biến thành lối ra của cơn lốc.
Phốc một tiếng, máu tươi điên cuồng phun ra từ trong miệng Tô Tần, thân thể hắn bị nguyên khí cuồng bạo cuốn vào, trong nháy mắt vọt ra từ cửa đạo điện, xông thẳng lên trời cao.
Trong nháy mắt này hắn còn có thể bảo trì thanh tỉnh, đưa mắt nhìn xuống, chỉ thấy cả tòa tổ điện giống như núi lửa bộc phát, cả ngọn núi đều làm cho người ta có một loại cảm giác đang nhảy lên trên.
Những quan viên và Tu hành giả vương triều Đại Tề vây quanh ngọn núi này đều kinh hãi đến mức tựa như tận thế.
Vô số toái tinh như ngọc đen cùng tàn chi của những Tu hành giả trẻ tuổi phun ra. (toái tinh: tinh thể vỡ vụn, tàn chi: chân tay đứt đoạn)
Ngay trong nháy mắt này, bên người hắn ngoại trừ rất ít Tu hành giả trẻ tuổi chưa chết đang bay, đại đa số đều là máu thịt nghiền nát cùng thân thể tan vỡ của tượng Vu Thần.