Kiệt Ngư chậm rãi chìm xuống, thân ảnh Đinh Ninh xuyên qua sương mù màu trắng dày đặc, chính thức leo lên mật địa của quận Giao Đông. (mật địa: địa phương bí mật)
Nơi hắn đặt chân là một bãi biển cát trắng.
Khi nhận biết của hắn tiến xuống, liền biết cái đảo nổi theo dòng nước ấm và hàn lưu giao nhau mà lơ lửng một tuyến cố định ở trong phiến hải vực này vốn là do rạn san hô cấu thành, song quận Giao Đông đã trồng rất nhiều cỏ nước kỳ dị ở phía dưới, những loại cỏ nước này không chỉ giống như dây leo nhỏ dần dần trói chặt tất cả vật vụn vặt phía dưới đảo này, hơn nữa bên trong thân cây cỏ nước vốn rỗng, có được lực nổi cực mạnh, cũng làm cho đảo nổi này càng vững chắc, lực nổi càng mạnh theo năm tháng tích lũy.
Cũng trong nháy mắt khi hắn thực sự đặt chân xuống, bãi cát trắng nõn trong nháy mắt biến thành màu đen, có một loại lực lượng âm u từ chỗ sâu dưới đảo nổi này trào ra, cuốn về phía hắn.
Loại lực lượng âm u này khác với pháp quyết âm khí quỷ vật mà Tu hành giả vương triều Đại Tề tu hành, cũng không phải là nguyên khí ngưng tụ do một ít vật chết phát ra, mà giống như là chân nguyên nào đó ở trong vực sâu âm u trải qua mấy trăm năm chuyển hóa mà hoàn toàn biến thành vật chất đặc thù nào đó.
Loại lực lượng này khó có thể dùng rất nhiều thủ đoạn tu hành thường dùng trong thế giới người tu hành để ứng phó, cho nên rơi vào trong cảm giác của bất kỳ Tu hành giả nào, hiển nhiên càng thêm khủng bố.
Bãi cát trắng tinh biến thành màu đen, gió âm nổi lên từng trận, tựa như có mấy cái bóng ma khổng lồ cuốn tới Đinh Ninh.
Thế nhưng khóe miệng Đinh Ninh lại hiện ra một tia ý cười chua xót khó tả.
Đây là lực lượng pháp trận đến từ U đế ngày xưa, song loại lực lượng U đế này cũng là thứ hắn nói cho Trịnh Tụ năm đó.
Nói cách khác, trên cơ sở pháp trận vốn có của quận Giao Đông, Trịnh Tụ năm đó được quận Giao Đông lựa chọn làm chúa tể quyết định vận mệnh tương lai của quận này, sau khi có được căn cơ thật sự của quận Giao Đông, lại thêm một đạo pháp trận như vậy ở chỗ này.
Loại pháp trận này cộng thêm con Kiệt Ngư trung thành với nàng, sẽ tạo thành hai loại phong tỏa bên ngoài, làm cho những người trong nhà nàng ở quận Giao Đông đều không thể tiến vào nơi này.
Người có thể ra vào nơi này ngoại trừ chính nàng ra, cũng chỉ có sứ giả mà nàng sai sử.
Song thủ đoạn như vậy vốn xuất phát từ hắn, rất nhiều năm trước khi nàng tiến vào Trường Lăng, cuối cùng đánh cắp tất cả những gì thuộc về hắn và Ba Sơn Kiếm Tràng, song nàng làm sao cũng không nghĩ tới, rất nhiều năm sau, hắn còn có thể xuất hiện ở chỗ này, bước lên mật địa của nàng.
Đinh Ninh vươn tay phải ra.
Hắn vốn không có làm bất kỳ động tác dư thừa nào, chỉ để Cửu Tử Tằm từ trong thân thể hắn chảy ra.
Theo vô số thanh âm vụn vặt tuôn ra, vô số tằm nhỏ vô hình cắn nuốt mấy cái bóng ma thật lớn kia, trong nháy mắt sau đó, sâu trong đảo vang lên một trận tiếng vỡ vụn rất nhỏ.
Những lực lượng vô cùng âm u kia giống như sợ hãi bị chính mình hủy diệt, chợt vỡ vụn vô hình.
Bản thân Cửu Tử Tằm chính là thủ đoạn chí cao của U đế, giống như tổng cương của tất cả các công pháp và thủ đoạn này, đối với loại nguyên khí âm u như vậy mà nói, bất kỳ một tia nguyên khí nào của Cửu Tử Tằm đều đã cường đại đến cực điểm.
Theo bãi biển từ màu đen trong nháy mắt lại trở thành màu trắng, lực lượng vô hình trói buộc sương mù trên đảo này cũng biến mất không ít, bị gió trên mặt biển thổi qua, sương trắng trên đảo nổi này tiêu tán, trở nên trong trẻo.
Trương Thập Ngũ cùng Lâm Chử Tửu, Trưởng Tôn Thiển Tuyết ở thuyền xoắn ốc cũng đã sắp tiếp cận bãi cát nơi Đinh Ninh đứng.
Cũng vào lúc này, bốn đạo sát khí lăng liệt từ bốn góc đảo nổi này bắn ra, mỗi người mang theo một loại dược khí nồng đậm, bắn về phía Đinh Ninh.
Đây chính là người canh đảo của quận Giao Đông, tử sĩ chân chính, là dược nô đã sớm bị các loại dược vật đánh mất tâm trí, không hề sợ hãi, không hề thống khổ.
Mấu chốt nhất chính là bản thân những dược nô này chính là Tu hành giả Thất Cảnh.
Mặc dù tâm trí đã sớm bị lạc lối, biến thành cỗ máy chỉ biết giết chóc, nhưng bởi vì không có bất kỳ cảm xúc dao động nào, cho nên từ ý nghĩa nào đó mà nói, chiến lực của bọn họ càng đáng sợ hơn so với ban đầu, có chút thủ đoạn công kích lại càng không hợp lẽ thường.
Cứ như thế mục tiêu của bốn gã dược nô này đều là Đinh Ninh lên đảo đầu tiên, trong bốn đạo sát khí có một thân ảnh đen kịt như sắt xé gió, xông lên phía trước đầu tiên.
Đây là một Tu hành giả dáng người cực kỳ khổng lồ, dáng người của y thậm chí vượt qua Hoành Sơn Hứa Hầu ở Trường Lăng, hơn nữa không biết dùng loại dược vật nào kích thích xương cốt cùng máu thịt của y, trên người y hoàn toàn không có bất kỳ thịt thừa mập mạp nào, cảm quan đều là cơ bắp cứng rắn, góc cạnh rõ ràng như nham thạch.
Một Tu hành giả có thân hình khổng lồ tráng kiện như vậy, nhưng tốc độ của y lại nhanh hơn rất nhiều so với ba gã dược nô khác.
Hơn nữa thủ đoạn công kích của y cực kỳ trực tiếp cùng không hợp lẽ thường, y trực tiếp dùng thân thể của mình xông thẳng tới Đinh Ninh.
Y giống như là một viên đá lớn màu đen bị ném ra, đơn giản mà thô bạo đập tới, song trong quá trình phi hành, y không ngừng di chuyển nguyên khí như núi, hội tụ vào bên trong thân thể mình.
Trong không khí chung quanh thân thể y xuất hiện vô số đường cong màu đen vặn vẹo theo những nguyên khí này không ngừng ngưng tụ.
Những đường cong màu đen này cực kỳ giống với hoa văn trên sắt đen được luyện ngàn lần của vương triều Đại Tần, giống như hoa văn của sắt đen trải qua việc không ngừng luyện gõ, sau đó làm lạnh.
Điều này làm cho y khi còn cách Đinh Ninh gần trăm trượng, giống như tạo thành một mặt thuẫn tròn bằng sắt đen thật lớn chung quanh thân thể y.
Y đã trở thành một tấm lá chắn khổng lồ.
Mà ba gã dược nô đi theo phía sau y bay vút mà đến, một kẻ có dáng người gầy dài, trong hai tay nguyên khí điên cuồng khuấy động, hình thành vật bản mệnh là một thanh trường thương màu lam đậm, thanh trường thương này dài chừng hơn ba trượng, theo thế bay vút của gã, mũi thương màu lam đậm của thanh trường thương này không hề có chút trở ngại xuyên qua những đường cong màu đen như hoa văn trên huyền thiết được bách luyện kia, xuyên qua thuẫn lớn.
Loại hình ảnh này cho bất kỳ Tu hành giả nào một loại cảm giác, giống như trên thuẫn lớn mà tên dược nô thứ nhất cầm đã dành riêng cho tên dược nô thứ hai này một cái lỗ nhỏ để có thể xuyên thương qua, mà tên dược nô thứ hai lại dùng thương đâm qua cái lỗ này một cách vô cùng chuẩn xác, đâm tới Đinh Ninh.
Tốc độ của thương này vượt qua cái thuẫn lớn kia va chạm, song cũng không phải là nhanh nhất.
Dược nô thứ hai theo sát phía sau, thân hình cũng co rụt ở phía sau thuẫn lớn, nguyên khí bản mệnh của gã phun trào, một đạo kiếm quang lóe lên.
Vật bản mệnh của gã là một đạo phi kiếm màu xanh lá cây.
Đạo phi kiếm này nhanh đến mức liên tục phát ra thanh âm xé gió trên không trung, không khí liên tục nổ tung, giống như là có một chuỗi hơn một ngàn thanh phi kiếm đang bay về phía Đinh Ninh.
Mà trong bốn tên dược nô, binh khí của tên dược nô cuối cùng càng đặc thù hơn.
Trong nháy mắt gã hiện thân, trong hai tay cầm một thanh giác cung thật lớn. (giác cung: cung làm từ sừng)
Hai đầu của giác cung này không ngừng phun ra hơi nước kỳ dị cùng nguyên khí dao động mãnh liệt, hiển nhiên là dùng sừng của cự thú trong biển nào đó chế thành thân cung, chỉ sợ hoàn toàn không cần mũi tên, chỉ bằng vào thanh cung này và lực lượng chân nguyên của bản thân gã là đã có thể ngưng tụ lượng lớn nguyên khí, ngưng tụ thành mũi tên.
Phía sau gã cũng không đeo bao đựng tên giống như tiễn thủ của vương triều Đại Tần, ngược lại sau lưng đeo một thanh trường đao, bên hông treo một thanh đoản đao. (trường đao, đoản đao: đao dài, đao ngắn)
Loại trang phục này hoàn toàn chính là hầu cận có thân thể cùng tốc độ phản ứng vượt qua Tu hành giả tầm thường.
Trong quân đội vương triều Đại Tần, bên cạnh một số Kiếm sư sử dụng phi kiếm thường được trang bị một tên hầu cận như vậy.
Loại hầu cận này có thể phòng ngừa trên chiến trường hỗn loạn, sau khi phi kiếm của một gã Kiếm sư cường đại bay ra, toàn lực điều khiển phi kiếm sẽ bị thủ đoạn của một ít Tu hành giả cấp thấp của đối phương đánh lén giết chết, hoặc là trực tiếp chết vì một ít lưu diễm do nguyên khí tán vỡ đánh nhầm.
Thuẫn chắn phối với thương, phi kiếm của hầu cận, bản thân cũng đã là tiểu đội mạnh mẽ của Tu hành giả trên chiến trường vương triều Đại Tần, hiện tại tổ hợp của bốn Tu hành giả này hiển nhiên là tổ hợp tiểu đội còn cường đại hơn.
Mấu chốt nhất chính là bốn gã dược nô dùng ra chiến pháp và chiến trận như vậy, còn đều là Tông sư Thất Cảnh.
Khi bốn đạo sát ý như vậy đồng thời rơi về phía Đinh Ninh, ngay cả Kiệt Ngư có chút linh tính bên bờ sông cũng cảm thấy bốn gã Tu hành giả này hợp kích cực kỳ khủng bố, thân thể của nó đều hơi run rẩy.