Trường Tôn Thiển Tuyết lúc trước có chút tức giận, tuy rằng Nguyệt Huỳnh thạch trong khố phòng đầu tiên còn dư lại không ít, song nếu không có đồ lục chế tạo tượng binh mã của quận Giao Đông, muốn dùng những Nguyệt Huỳnh thạch này cho các Phù khí khác sẽ tốn rất nhiều công sức, huống chi lượng lớn Nguyệt Huỳnh thạch trong đó đã bị Trịnh Tụ chuyển đi, tương lai chỉ sợ sẽ biến thành thủ đoạn lợi hại để ả đối phó với bọn họ.
Nhưng khi khố phòng này được mở ra, khi bọn họ nhìn thấy những thứ bên trong, sự tức giận của nàng biến mất trong nháy mắt.
Trong khố phòng này vẫn là giá bằng gỗ âm trầm rất rộng rãi, rất chỉnh tề như trước, song trên những giá gỗ âm trầm này lại đặt đầy các loại dụng cụ độc đáo. Có một số là hộp ngọc, bình ngọc được đặc chế, có thứ là đồ sứ được niêm phong bằng sáp, có thứ thì là hộp đựng làm bằng bảo thạch kinh người hơn, còn có rất nhiều thứ được chế thành từ đồ gỗ bình thường.
Bất kể nàng, Lâm Chử Tửu, hay là Đinh Ninh cùng Trương Thập Ngũ, đều rất rõ ràng công dụng của những đồ dùng này.
Những dụng cụ có tính chất nguyên khí khác nhau này dùng để lưu trữ Linh dược có tính chất khác nhau, để tránh mất đi dược tính của những Linh dược này.
Bây giờ hầu hết các đồ dùng này là đầy đủ, tràn đầy các loại Linh dược.
Cho nên gian khố phòng này là một kho thuốc cực lớn.
Trưởng Tôn gia ngày xưa cũng có kho thuốc chuyên dùng để cất giữ Linh dược, song trong trí nhớ của Trưởng Tôn Thiển Tuyết, kho thuốc của Trưởng Tôn gia cũng chẳng qua chỉ là mấy gian nhà gỗ cỡ nhỏ, hoàn toàn không thể so sánh với khố phòng như vậy.
Mấu chốt nhất chính là trong khố phòng của quận Giao Đông này có rất nhiều Linh dược đủ khiến người ta khiếp sợ.
Chỉ liếc mắt một cái, chỉ riêng yêu đan hải thú năm màu mười sắc trong bình thủy tinh tinh khiết ngũ đã có ít nhất hơn mười viên, hơn phân nửa trong đó lớn bằng nắm tay, nguyên khí mờ mịt bị bình thủy tinh ngăn cách ở bên trong, giống như là mây năm màu mười sắc lượn lờ trong bình, chỉ cảm giác từ xa xa cũng đã làm cho nàng đủ xác định, đây ít nhất là Giao đan - loại Linh dược đứng đầu.
Khái niệm này là gì?
Dạ Sách Lãnh là Ty thủ một ty cao quý nhất của vương triều Đại Tần, tu hành ở hải ngoại gần mười năm, mới chém được một viên Giao đan. Mà quyền quý tầm thường, có lẽ mất cả đời này đều khó có được một viên Giao đan như vậy.
Mấy chục năm nay, trong Linh dược do quận Giao Đông cung cấp cho Trường Lăng, Giao đan cũng chỉ có mấy viên.
Cũng không phải tất cả dị thú cường đại đều có thể ngưng kết yêu đan, Giao Long cũng là như thế. Nếu không phải lúc này tận mắt nhìn thấy, Trưởng Tôn Thiển Tuyết sẽ hoàn toàn không nghĩ tới, trong mấy trăm năm qua, quận Giao Đông vậy mà tích lũy số lượng Giao đan kinh người như vậy.
Nguyên khí của tất cả yêu đan các loại dị thú, kể cả Giao Long đều có tính chất khác nhau, nhưng gần như đều có thể dùng để làm thuốc. Có một số yêu đan cực phẩm còn trực tiếp dùng thuốc để trì hoãn, là có thể khiến linh khí bên trong thấm ra, trực tiếp phục dụng, có chút yêu đan lại cần dược sư tách bỏ nguyên khí bất lợi cho người tu hành.
Hiện tại dược sư như Thanh Diệu Ngâm cũng theo Đinh Ninh tới quận Giao Đông, chỉ riêng những Giao đan tính chất khác biệt này đã chính là một khoản tài phú kinh người, có thể luyện chế thành các loại đan dược cường đại với công dụng khác biệt.
Huống chi những Giao đan này chỉ là một bộ phận trong đó.
Ngoại trừ Giao đan này ra, có chừng hơn một nghìn khỏa yêu đan đủ hình dạng, đủ màu sắc được trang trí trong các đồ dùng khác nhau.
Thật sự khó có thể tưởng tượng, mấy trăm năm qua, Tu hành giả quận Giao Đông chém giết bao nhiêu yêu thú ở trong hải vực mới thu hoạch được tài phú to lớn như vậy.
Lâm Chử Tửu theo Đinh Ninh bước vào khố phòng này, y đi tới một góc trong đó, cầm lấy một cành san hô.
Cành san hô này toàn thân là màu đỏ như máu, sáng bóng hơn so với tuyệt đại đa số bảo thạch, hơn nữa còn có một loại mùi máu tươi nhàn nhạt đang tỏa ra.
Đây là san hô máu.
Là Linh dược lớn mạnh khí huyết nhất trong giới tu hành.
Lúc này một nhánh san hô máu trong tay y không quá một thước, nhưng nếu dùng nó làm thuốc, cũng đủ để bù đắp khí huyết của y tổn thất trong mười mấy năm bị nhốt, làm cho tinh khí của y đại thịnh.
Ngày xưa khi vương triều Đại Tần chinh chiến ba triều Hàn Triệu Ngụy, dạng san hô máu như vậy cũng chỉ có được mấy cành, hơn nữa sớm đã bị dược sư Đại Tần luyện chế thành đan dược, tiêu hao ở trên chiến trường, ít nhất lúc đại biến xảy ra ở Trường Lăng, trong quốc khố vương triều Đại Tần, loại san hô máu như vậy đã không còn.
Song trước mặt Lâm Chử Tửu hiện tại lại có khoảng một đống!
Ít nhất có năm sáu mươi nhánh san hô máu như vậy, trong đó nhánh dài nhất thậm chí đã vượt qua sáu thước!
Hơn nữa bởi vì san hô máu này trải qua mấy vạn năm ấp ủ dưới đáy biển, dược lực cực kỳ ổn định, giống như loại keo được bách luyện nào đó, cho nên hoàn toàn không cần thủ đoạn đặc thù cất giữ, hiện tại năm sáu mươi cành san hô máu này giống như củi lửa chất đống ở trước mặt Lâm Chử Tửu một cách cực kỳ đơn giản thô bạo.
Hào quang đỏ như máu, phản chiếu cả người Lâm Chử Tửu đều đỏ lên.
- Quận Giao Đông đối với Trịnh Tụ mà nói thực sự là quá nhỏ
Trương Thập Ngũ nhìn rất nhiều góc trong khố phòng này, không nhịn được nói ra một câu này.
Mấy năm nay gã ẩn cư ở Trường Lăng làm thợ hoa, cũng là bởi vì yêu hoa cỏ. Cho nên gã có một ít hiểu biết nhất định đối với một ít kỳ hoa dị thảo trong truyền thuyết, lúc này gã nhìn thấy trong một ít đồ dùng độc đáo ở rất nhiều góc có chứa đựng rất nhiều dị thảo cùng hoa thuốc chỉ xuất hiện trong ghi chép.
Từ một ý nghĩa nào đó mà nói, quận Giao Đông đích thật là điên cuồng.
Mấy trăm năm yên lặng tích lũy, vẫn luôn chỉ sử dụng một hai phần mười đồ vật trong này, trước khi Trịnh Tụ trở thành nữ chủ nhân của Trường Lăng, quận Giao Đông làm cho người ta có cảm giác mặc dù cường đại, nhưng cũng chỉ là như vậy mà thôi.
Hoàn toàn chính xác, trong quá trình tích lũy như vậy, chỉ cần quận Giao Đông hơi làm càn, làm cho người ta có cảm giác là một khối thịt mỡ chảy mỡ, khiến cho bọn họ thèm nhỏ dãi, trong thời gian mấy trăm năm vừa qua, chỉ sợ có vô số cơ hội khiến quý tộc quận Giao Đông bị người ta ăn tươi nuốt sống.
Khi quận Giao Đông yên lặng tích lũy tài phú khủng bố như vậy, đồng thời nhân vật lợi hại như Trịnh Tụ xuất hiện, quận Giao Đông lúc này mới trở thành bá chủ trong vương triều Đại Tần.
Quận Giao Đông chưa bao giờ thiếu Tu hành giả cường đại.
Nhưng đối với những tài nguyên này mà nói, chỉ sợ tài tuấn trẻ tuổi có được thiên phú tu hành rất tốt, đáng giá để quận Giao Đông đầu tư tài nguyên vẫn là quá ít.
Nếu không có Ba Sơn Kiếm Tràng năm đó.
Nếu không có Nguyên Vũ.
Nếu vương triều Đại Tần hoàn toàn do cô thống trị, chỉ riêng Linh dược trong gian khố phòng này đã có thể tạo ra không biết bao nhiêu Tu hành giả trung thành với cô?
Trương Thập Ngũ có thể tưởng tượng, nếu thật sự có một ngày như vậy, nếu vương triều Đại Tề và vương triều Đại Yến vẫn còn, hai quốc gia này cũng sẽ vô cùng khiếp sợ khi nhìn thấy dưới sự thống trị của vương triều Đại Tần, số lượng Tu hành giả cường đại xuất hiện sẽ vượt qua bất kỳ thời đại nào trong lịch sử vương triều này.
Nếu thật sự có một ngày như vậy, vậy tất cả mọi người chỉ sợ sẽ cho rằng cô thực sự có được thiên mệnh.
Một khi số lượng đồ vật đến mức khủng bố, vậy cẩn thận kiểm kê sẽ không có ý nghĩa, chính là chuyện cần làm khi muốn vận dụng lần tới.
Đám người Đinh Ninh không dừng lại ở gian khố phòng thứ hai này quá lâu, bọn họ nhanh chóng đến trước gian khố phòng thứ ba.
- Nếu Thanh Diệu Ngâm ở chỗ này, chỉ sợ hắn có thể sẽ phát điên.
Khi gian khố phòng thứ ba mở ra, Đinh Ninh không nhịn được nói một câu như vậy.
Thanh Diệu Ngâm am hiểu dược lý nhất, nhưng dược lý của y đa phần dùng để thay đổi dị thú.
Gian khố phòng thứ ba này rơi vào mắt bọn họ, không khoa trương chút nào mà nói, chính là một trong những huyết mạch trọng yếu nhất của quận Giao Đông.
Liếc mắt một cái nhìn lại, có thể thấy đồ đạc trong gian khố phòng thứ ba này chồng chất cực kỳ hỗn loạn, giống như những cửa hàng tạp hóa bán buôn đủ thứ trong ngõ hẻm Trường Lăng, nhưng lại rộng lớn hơn vô số lần.
Nhưng nhìn chung, nó có thể được chia thành ba loại.
Một loại là điển tịch ghi lại thói quen của dị thú trong biển, hải đồ nơi hải thú tụ tập, điển tịch nên thuần dưỡng như thế nào vân vân.
Một loại là thuốc được sử dụng để thuần hóa dị thú, một số thực phẩm không thể thiếu trong quá trình cho ăn, để nâng cao hoặc duy trì khả năng của chúng.
Một loại là trứng non của một ít hải thú, hoặc là một ít thú non bị dùng thủ đoạn khiến nó rơi vào giấc ngủ say.
Trong hải vực ngoài quận Giao Đông có vô số loài hải thú sinh trưởng.
Có một số hải thú năng lực thấp, chỉ có thể làm thức ăn, cũng có một số hải thú không cách nào thuần phục, hoặc không có giá trị thuần phục, nhưng cũng có vô số loại hải thú có thể thuần phục trở thành thú cưỡi, hoặc trở thành thú bảo vệ, cùng với thú chiến xung phong hãm trận.
Quận Giao Đông từ xa xưa chính là dựa vào thuần thú để chống lại kẻ thù bên ngoài, hiện tại trong khố phòng này có không biết bao nhiêu loại phương pháp thuần hóa, thuần dưỡng những hải thú này, cùng với ghi chép và tài liệu liên quan.
Gian khố phòng này đủ để gọi là căn cơ sớm nhất của quận Giao Đông.