Kiếm Vương Triều ( Dịch Full )

Chương 738 - Q8 - Chương 66: Chiến Trường Hải Ngoại

Q8 - Chương 66: Chiến trường hải ngoại Q8 - Chương 66: Chiến trường hải ngoại

Trên biển quận Giao Đông.

Thủ Trần yên lặng ngồi ở rìa vách đá hòn đảo nhỏ, chờ đợi mặt trời đỏ ló ra trên biển.

Hòn đảo nhỏ này là Đông Tứ đảo, chu vi không quá hơn mười dặm, không có nước ngọt, ở trong hải vực hoàn toàn bị người xem nhẹ, thậm chí ngay cả một ít ngư dân cũng sẽ không dừng ở chỗ này, bởi vì không hề có cửa vịnh che gió chắn mưa.

Thế nhưng hòn đảo nhỏ này trên hải đồ quận Giao Đông lại có số hiệu, trước kia sẽ có Tu hành giả đóng quân ở trên hòn đảo nhỏ quận Giao Đông này, trên đảo cũng có một ít thương đội vận chuyển vật tư dự trữ.

Đơn giản nhất mà nói, phương viên trăm dặm quanh hòn đảo này cũng đã là hải ngoại mà không có bất kỳ đội tàu này đi qua.

Ban đầu, hòn đảo nhỏ này đối với quận Giao Đông mà nói cũng là một tiền đồn quan sát hướng đi của các quốc đảo hải ngoại.

Trong các quốc đảo hải ngoại, có những hòn đảo kéo dài liên miên, quốc gia có lục địa khá lớn gồm có Thiên Lưu, Đông Việt, Đông Luật, thế nhưng những đảo quốc đông đảo này đã sớm bị đội thuyền của vương triều Đại Tần chinh phạt mấy lần, thậm chí từ thời đại vương triều Đại U thống trị thiên hạ, những nơi đó đã bị thu hoạch rất nhiều lượt, những đảo quốc này đến bây giờ đã không có chiến lực gì, gần như đều là thần phục tuế phụng. (tuế phụng: hàng năm tiến hành dâng biếu, thường chỉ các nước nhỏ hàng năm phải dâng hiến sản vật, châu báu cho nước lớn)

Hiện tại đối với Tu hành giả chạy trốn khỏi các triều đang truy bắt bọn họ không tha mà nói, các đảo có thể nương thân đều tụ tập ở khu vực Bà La Châu.

Bà La Châu cách Đông Tứ đảo này còn có mấy trăm dặm hải vực, giữa hai nơi có rất nhiều hải vực đá ngầm hiểm ác, mà Bà La Châu có mấy trăm đảo liên miên, những hòn đảo này từ xưa đến nay đều cực kỳ hoang dã, khí hậu hay thay đổi, chướng khí rắn rết phân bố dày đặc, trong đó cũng chỉ có đảo ven là có người ở, rất nhiều đảo lớn ở khu vực giữa không có gì khác với đất liền, không có người ở thường trú.

Có Tu hành giả đắc tội với quý tộc quyền quý các triều, chạy ra ngoài biển, sau đó chạy trốn vào sâu trong trung tâm những đảo lớn Bà La Châu này, chui vào trong những rừng rậm hoang dã, khí hậu hay thay đổi, thậm chí đủ để nhiễu loạn cảm giác thiên địa nguyên khí, làm cho Tu hành giả của vương triều đuổi bắt cũng khó tìm được tung tích, hơn nữa các loại nhân tố không thể đoán trước rất nhiều, cho nên Tu hành giả chạy vào trong đó tất nhiên sinh tử khó lường, nhưng Tu hành giả đuổi giết thường thường cũng thập tử vô sinh.

Cũng có Tu hành giả cũng không phải vì chạy trốn, nhưng mạo hiểm tiến vào chỗ sâu trong đó tìm kiếm Linh dược có lợi cho kỳ ngộ tu hành, trong lịch sử các triều đại, cũng có người thật sự đạt được chỗ tốt lớn lao từ trong đó, cầu sống trong chết, thành tựu phi phàm, song chuyện này cũng thật sự rất ít ỏi.

Thế nhưng bởi vì xa đất liền và sâu trong trung tâm các đảo có các loại vật linh dị mà ngoại giới khó có thể tưởng tượng được, bên ngoài Bà La Châu có một ít đảo quốc nhỏ, cũng tồn tại không ít Tu hành giả cường đại. (vật linh dị: vật khác biệt và quý hiếm)

Rất nhiều ngư dân và nhân sĩ lưu vong mai danh ẩn tính cũng được những Tu hành giả che chở, định cư ở những đảo kia, lúc này đã hình thành một quốc gia nhỏ không dưới mấy vạn hoặc mười mấy vạn nhân khẩu.

Đây là những kiến thức thông thường của thế giới người tu hành, cho nên khi mặt trời đỏ mới lên, Thủ Trần còn chưa thực sự bắt đầu hành công thổ nạp, y lại cảm nhận được Đinh Ninh xuất hiện ở phía sau mình, hơn nữa nhận biết được Đinh Ninh đang nhìn về phương hướng Bà La Châu, y liền biết hôm nay hắn đến, nhất định là vì những đảo quốc Bà La Châu kia.

Y xoay người, hành lễ với Đinh Ninh đứng trong ánh sáng ban mai, không biết đã lên đảo từ khi nào.

- Chắc hẳn ngươi đã biết ý đồ của ta.

Đinh Ninh chỉ liếc mắt nhìn tên đạo nhân Lôi Hỏa đạo quán này một cái, thấy được ánh mắt lúc y xoay người hành lễ, liền không nhịn được mỉm cười, nói.

Thủ Trần không kiêu ngạo không tự ti nói:

- Chắc hẳn là có ý ở các đảo Bà La Châu.

Đinh Ninh thu liễm ý cười, cũng không đáp lại trước tiên mà chỉ nheo mắt lại, nhìn một vầng mặt trời đỏ mới lên bên bờ biển, nói:

- Ngươi tu hành tiến cảnh còn nhanh hơn so với tưởng tượng của ta.

Thủ Trần biết đây là lời khen ngợi chân chính, y không nói gì, không tự chủ được cúi đầu.

Đó là sự khiêm tốn tự nhiên.

- Ta thật vất vả tìm kiếm công pháp cho Lôi Hỏa quan các ngươi, nước lửa(lôi hỏa) giao hòa, tại lúc mặt trời mọc lấy lửa, những ngày này chắc hẳn ngươi đã khống chế không kém chút nào. Hiện tại trong nguyên khí bên trong thân thể ngươi, chân hỏa đã thặng dư, nhưng lôi cương lại không đủ. Lôi cương càng ít sẽ khiến nhân khí trở nên hỗn loạn, vậy càng nhiều linh khí Linh mộc kích động, sẽ càng thích hợp cho việc hấp thu. Bà La Châu đã rất hoang dã từ xa xưa, vì Tu hành giả không tới nơi này, chính là 'hỗn độn chi lôi' phù hợp nhất với thế giới tu hành.

Đinh Ninh nhìn Thủ Trần khiêm tốn không nói, thong thả mà rõ ràng nói:

- Hơn nữa ở Bà La Châu có rất nhiều Linh mộc tắm rửa lôi hỏa mà chưa chết, tự nhiên có loại chuyển hóa ảo diệu, ngươi cảm thụ nhiều ý vị trong đó sẽ có lợi cho tu vi tiến cảnh. Nhưng tu vi chân nguyên vẫn luôn chỉ là cơ sở, ở Trường Lăng ngày xưa có rất nhiều Tu hành giả có tu vi chân nguyên cao hơn so với ta, những vẫn bại dưới kiếm của ta, là bởi vì bất kể là kiếm, là phù thì đều là khí, mà khí dùng ra, chắc chắn phải biết đúng cách.

Mi tâm Thủ Trần hơi phồng lên, y thoáng đoán ra ý của Đinh Ninh, thế nhưng không dám khẳng định, cho nên do dự vẫn không hề mở miệng.

- Ngươi biết luyện Phù, nhưng mấu chốt phải dùng Phù.

Đinh Ninh bình tĩnh nói:

- Kiếm ý hay Phù ý đều giống nhau, cái gọi là tinh khí thần hợp nhất, chính là khi ra tay phải có lòng tin tuyệt đối, loại tin tưởng này đến từ hai phương diện, một mặt là có lòng tin lớn lao với bản thân mình, lúc đối địch mà không chột dạ, trong đầu có phương pháp chiến thắng. Mặt khác, chính là thành lập trên thanh danh bình thường, là đối thủ nghĩ đến ngươi lợi hại trước, liền sinh ra sợ hãi, khí thế liền yếu. Khí yếu thì thế không đủ, tất cả đều chậm.

Thủ Trần không còn hoài nghi nữa, y nhìn gương mặt bình tĩnh của Đinh Ninh, hỏi:

- Tiên sinh muốn ta giống như ngài, dùng chiến đấu để tu hành?

- Ta muốn ngươi xây dựng thanh danh khiến người ta sinh lòng sợ hãi trước.

Đinh Ninh hít sâu một hơi, chậm rãi thở ra, hắn chắp tay nhìn về phía phương xa, thanh âm cũng nhẹ nhàng truyền ra mặt biển rất xa:

- Phía đông có một số hòn đảo vốn đều là hải tặc gây họa chiếm cứ, xưa kia đội thuyền của vương triều Đại Tần ra khơi là Mạt Hoa Kiếm chủ Yên Tâm Lan đi theo, những nơi quận Giao Đông không thể đánh dẹp được đều do nàng đánh phục. Nàng cũng đến biển đảo vùng ven Bà La Châu, cũng làm quen với không ít bằng hữu. Quách Đông Tướng sau này chết trong Lộc Sơn Hội Minh, chính là đảo chủ Bích Quỳnh đảo ở Bà La Châu. Quách Đông Tướng là bằng hữu của Ba Sơn Kiếm Tràng ta, chắc hẳn do Diệp Tân Hà mời, nên mới dẫn hắn tiến vào ván cờ trong Lộc Sơn Hội Minh, sau này luôn phải tính toán món nợ này với Diệp Tân Hà.

- Quách Đông Tướng vốn là tồn tại tương tự như Minh chủ ở vùng Bà La Châu, phân tranh giữa các đảo gần như đều do hắn hòa giải, nhưng sau khi hắn chết, một đệ tử đã chiếm Lam Quỳnh đảo của hắn, ngay cả tên cũng đổi thành Lam Kình đảo, cường lực khuất phục một ít đảo xung quanh, giết chết những người thân cận với Quách Đông Tướng lúc trước đến mức không còn một ai.

- Phản thầy mà giết người thân của thầy, đám người như vậy, mặc kệ hắn có giao dịch với Diệp Tân Hà hay Trịnh Tụ hay không, theo ta thấy ngay cả việc phát Kiếm lệnh cũng không cần thiết.

- Ngươi và sư tôn ngươi lúc trước đã luyện năm tấm Đạo phù, ta cùng ngươi đi Bích Quỳnh đảo. Lần nay ngươi dùng ra năm tấm Đạo phù kia, đổi lấy thanh danh của ngươi cùng sư tôn và sư môn. Về phần tương lai, quận Giao Đông có tài liệu luyện phù mà ngươi không tưởng tượng được, ngươi nhất định có thể luyện ra càng nhiều Thần phù.

Thủ Trần lẳng lặng nghe xong những lời này của Đinh Ninh.

Khuôn mặt mộc mạc của y hiện ra thần sắc cảm động khó hiểu, sau đó y lại khom người hành lễ với Đinh Ninh, nói:

- Tất cả tuân theo lời dạy của tiên sinh.

Bình Luận (0)
Comment