Kiếm Vương Triều ( Dịch Full )

Chương 745 - Q8 - Chương 73: Thiên Thiết Bản Mệnh

Q8 - Chương 73: Thiên Thiết bản mệnh Q8 - Chương 73: Thiên Thiết bản mệnh

(Thiên Thiết: thép trời)

- Một Tu hành giả còn xa mới đến Thất Cảnh, chỉ dựa vào bốn tấm Đạo phù đã có thể giết chết Ngô Đông Liên, hơn nữa Ngô Đông Liên còn ở trong thành của gã. Đây đích thật là ngày xứng danh của Lôi Hỏa Đạo quán. Bắt đầu từ hôm nay, mọi người sẽ nghĩ rằng hắn là một con quái vật.

Trịnh Sát dời ánh mắt khỏi người Thủ Trần, cuối cùng rơi vào trên người Đinh Ninh:

- Nhưng hôm nay người rốt cuộc sẽ có thể xứng danh không chỉ có hắn, có thể là ta, mà cũng có thể là ngươi.

Đinh Ninh cười cười.

Hắn hiểu được ý của Trịnh Sát.

Trịnh Sát là lão sư của rất nhiều Tu hành giả ở quận Giao Đông, y dạy cho con cháu dòng chính của quý tộc Trịnh thị tu hành, cũng lựa chọn người nổi bật ở trong đó, quan trọng nhất là y trắng trợn để cường giả sinh tồn một cách trần trụi, nguyên tắc kẻ yếu thì chết đã thay đổi hoàn toàn cuộc đời của rất nhiều Tu hành giả quận Giao Đông, kể cả Trịnh Tụ trong đó.

- Ngươi đã dạy ra rất nhiều Tu hành giả đều đã nổi danh thiên hạ, nhưng thân là lão sư mà ngươi trái lại không có tiếng tăm gì, nếu hôm nay ngươi có thể đâm ta một kiếm, ngươi chắc chắn sẽ dương danh thiên hạ.

Đinh Ninh chậm rãi thu liễm tươi cười, nhìn tên cường giả quận Giao Đông này, nói:

- Nhưng ngươi biết hiện tại ta đang suy nghĩ cái gì không?

Trịnh Sát nhíu mày, thanh âm khẽ lạnh nói:

- Có lẽ ngươi đang suy nghĩ, nếu không có ta, nói không chừng Trịnh Tụ sẽ khác, nói không chừng kết quả giữa ngươi và nàng sẽ không giống như hiện tại.

- Ngươi sai rồi, loại này có thể được suy nghĩ rất nhiều trong vài năm đầu tiên, song theo tâm tình thay đổi, ta đã sớm không còn rối rắm trong cảm xúc vô vị như vậy nữa.

Đinh Ninh lắc đầu, bình tĩnh nói:

- Vương Kinh Mộng từ Trường Lăng năm đó đã chứng minh hắn mạnh hơn tất cả Kiếm sư ở Trường Lăng, trước trận chiến cuối cùng, thiên hạ chỉ rối rắm đối với tu vi của hắn và tên Tông sư Triệu Kiếm Lô kia rốt cuộc ai mạnh ai yếu, nhưng tên Tông sư của Triệu Kiếm Lô sớm đã chết trong âm mưu của Triệu vương, cho nên hắn và tên Tông sư Triệu Kiếm Lô rốt cuộc ai mạnh ai yếu chính là bí ẩn vĩnh viễn, mà hiện tại thì khác. Mặc dù cả thiên hạ đều cho rằng ta là Vương Kinh Mộng sống lại, nhưng dù sao ta cũng không bằng Vương Kinh Mộng năm đó. Coi như có thể trốn thoát từ trong pháp trận của Dạ Kiêu, thứ ta dựa vào cũng không phải là lực lượng của bản thân, cho nên người nào biết khoảng cách giữa ta và Vương Kinh Mộng năm đó bao xa?

Sau khi dừng một chút, Đinh Ninh nhìn Trịnh Sát nói tiếp:

- Nếu ngươi có thể đâm một kiếm vào thân thể Vương Kinh Mộng năm đó, người tu hành toàn bộ thiên hạ đều sẽ cho rằng ngươi là một trong những Tông sư mạnh nhất, nhưng hiện tại mặc dù có thể đâm vào người ta một kiếm, người tu hành trong thiên hạ thật sự sẽ nghĩ như vậy sao?

Trịnh Sát nghe lời nói như vậy lại đột nhiên nở nụ cười, cười đến mức lộ ra hàm răng trắng như tuyết:

- Bất kỳ chiến đấu nào đủ sức nặng ở thế giới của người tu hành đều sẽ được truyền bá rất nhanh rất xa, cho nên trận chiến hôm nay của ngươi và ta, ngươi nhất định phải biểu hiện mạnh hơn một chút.

- Ta còn chưa nói hết lời.

Đinh Ninh lắc đầu, ngẩng đầu lên,

- Những thứ đó là ý nghĩ mà người khác có thể sẽ có, nhưng điều ta đang nghĩ lại là nếu như so kiếm một chọi một, có ai có thể đâm một kiếm trên người ta? Còn có... Người thực sự đủ để đại biểu cho quận Giao Đông đã bị Trịnh Tụ mượn tay giết một nhóm ở Trường Lăng, hôm nay sau khi giết ngươi, chắc hẳn tầng lớp lão nhân quận Giao Đông chắc hẳn cũng không còn lại người nào.

Dáng người Đinh Ninh không cao lớn bằng Trịnh Sát.

Giọng điệu của hắn cũng bình tĩnh như bình thường.

Song khi hắn ngẩng đầu, nói ra những lời này, lại khiến cho tất cả mọi người ở đây có cảm giác thân thể của hắn cao lớn đến trên mây, từ trên cao nhìn xuống tất cả mọi người.

Đây là một loại khí thế không thể dùng ngôn ngữ để hình dung.

Hơn nữa khi Đinh Ninh nói đến câu "Nếu là so kiếm một chọi một, có ai có thể đâm một kiếm trên người ta?". Lúc đó trong lòng rất nhiều Tu hành giả ở đây, nhất là những Tu hành giả có tu vi cao lại sinh ra một loại sợ hãi thật lớn.

Vẻ mặt Trịnh Sát khẽ biến, y không nhịn được mở miệng, muốn nói cái gì đó.

Song Đinh Ninh lại không cho y cơ hội nói nhiều, ánh mắt như tia chớp đâm thẳng vào hai đồng tử của Trịnh Sát:

- Nếu muốn thử, ngươi còn chờ cái gì nữa, đang chờ ta ra tay trước sao?

Những lời này rất không khách khí, cường hoành mà vô lễ, nhưng bản thân nó cũng không phải là một trận so kiếm thuần túy, hoàn toàn khác biệt so với việc luận bàn của Kiếm sư ở Trường Lăng.

Đối với Trịnh Sát mà nói, chuyện này đã không còn gì tốt hơn.

Y vốn không có lòng tin để Đinh Ninh ra tay trước.

Câu mời này của Đinh Ninh, y đương nhiên sẽ không từ chối.

Ngón tay của y khẽ nhúc nhích.

Động tác này rất nhẹ nhàng, thậm chí không hề phát ra một chút tiếng gió, song trong thiên địa như có một sợi dây vô hình đã bị y dẫn dắt, một loại cân bằng vốn có bị y phá vỡ.

Trên bầu trời vang lên một tiếng nổ vô cùng nặng nề.

Tất cả mọi người không kìm được ngẩng đầu nhìn trời.

Tất cả mọi người thấy được một đạo Tinh Hỏa từ trên cao nhanh chóng rơi xuống.

Tinh thần nguyên khí ngưng đọng tịch diệt là Tinh Hỏa, như Thần linh từ ngoài vũ trụ nhìn xuống phương thiên địa này, đây vốn là thủ đoạn độc đáo của Trịnh Tụ, trong nhận thức của tất cả người tu hành, chỉ có Trịnh Tụ mới lĩnh ngộ được thủ đoạn này, hơn nữa thủ đoạn này là dung hợp bí thuật của quận Giao Đông và Ba Sơn Kiếm Tràng.

Vì vậy trong nháy mắt khi nhìn thấy đạo Tinh Hỏa này, tuyệt đại đa số Tu hành giả trong thành này đều cảm thấy khiếp sợ mãnh liệt, nhưng ngay sau đó, bọn họ đã nhìn ra mánh khóe.

Bên trong hỏa diễm là một viên sao băng!

Hoặc sử dụng từ ngữ chính xác hơn trong điển tịch của người tu hành để miêu tả, là một thiên thạch hoặc Thiên thiết.

Là tàn lưu sau khi sao băng rơi xuống, các loại tinh kim trong sao trời sau khi thiêu đốt các loại nguyên khí mà tự nhiên kết thành hạch.

Trong thế giới của người tu hành, có rất nhiều binh khí được chế tạo bằng loại Thiên thiết này, chẳng hạn như Kiếm Sơn kiếm.

Nhưng vật bản mệnh này của Trịnh Sát lại không trải qua bất kỳ thủ đoạn tôi luyện nào, vẫn duy trì hình dáng nguyên thủy nhất của khối Thiên thiết này, ngay cả dấu vết nóng chảy thiêu đốt cũng không có chút thay đổi nào.

Chính vì không có thay đổi, cho nên tinh thần nguyên khí trong khối Thiên thiết lớn như một gian phòng ốc này mới tồn tại xuống.

Trong cảm giác của người tu hành, những tinh thần nguyên khí này cuồng bạo không chịu nổi, giống như mãnh thú đụng loạn, xé nát tất cả những gì gặp phải trên đường đi.

Những tinh thần nguyên khí này và nguyên khí bản mệnh được Trịnh Sát dung nhập vào khối Thiên thiết này tiếp xúc và ma sát kịch liệt cùng với thiên địa nguyên khí khi rơi xuống, sinh ra đuôi lửa và khói dày đặc đáng sợ.

Vì vậy Tinh Hỏa của Trịnh Tụ tinh khiết, tịch diệt và lãnh khốc, mà Tinh Hỏa do Trịnh Sát sử dụng lại cuồng bạo, nóng bỏng và hỗn loạn, điên cuồng không chịu nổi.

Bản chất nguyên khí càng hỗn loạn, càng khó có thể hiểu rõ cũng như càng không thể ngăn cản.

Vật bản mệnh này của Trịnh Sát giống như một con thú bị nhốt và dùng máu thịt của y để nuôi dưỡng, một khi thả ra thì ngay cả chính y cũng không thể ngăn cản.

Quan trọng nhất là mục tiêu thực sự của đạo Tinh Hỏa kéo ra đuôi lửa thật lớn trên không trung này không phải là Đinh Ninh, mà khóa chặt vị trí của Thủ Trần.

Những Tu hành giả lúc trước đã nghe rõ cuộc trò chuyện giữa y và Đinh Ninh, tất cả đều hiểu ý định thực sự của y.

Y muốn giết Thủ Trần, cho dù bản thân sẽ bị Đinh Ninh giết chết ngay tức khắc.

Ý định thực sự của y cũng không phải là có thể đâm Đinh Ninh một cái, mà là có thể giết chết một người bên cạnh Đinh Ninh ở dưới tình huống hắn có mặt ở nơi đây.

Y muốn thông báo cho tất cả mọi người trên thế gian bằng hành động thực tế, ngay cả khi Đinh Ninh là vô địch, hắn cũng không thể bảo vệ được những người xung quanh mình.

Thật đáng buồn khi một người vô địch nhưng lại không thể ngăn cản được đối thủ giết người ở trước mặt mình.

Bình Luận (0)
Comment