Nghe những lời này của hắn, sắc mặt hai cung nữ này lập tức tái nhợt.
- Rất ít Kiếm tu Đại Tần sẽ vứt kiếm tu luyện công pháp âm thần quỷ vật.
Một trong hai cung nữ trầm mặc một lát, nhìn hắn nói,
- Chúng ta cũng không nghĩ tới ngươi sẽ làm như vậy. Bởi vì bắt đầu từ thời đại Ba Sơn Kiếm Tràng, người tu hành trong thiên hạ đều cho rằng tu hành kiếm bản mệnh như người Tần các ngươi mới là vương đạo. (vương đạo: con đường đế vương)
- Đều chỉ là thủ đoạn đối địch, làm sao có gì gọi là vương đạo, chỉ có tu hành nhanh hay chậm.
Tô Tần hơi cười cười trào phúng,
- Nếu nói bỏ kiếm tu hành, từ lúc ta tiến vào Tiên Phù tông thì cũng đã vứt bỏ.
Một cung nữ khác ngẩng đầu nhìn hắn, nhẹ giọng nói:
- Nghe nói Kiếm sư nước Tần đều rất kiêu ngạo.
Tô Tần hiểu được ý tứ của nàng, chỉ lơ đãng cười cười, rồi ngẩng đầu lên nói:
- Đối với ta mà nói, sự kiêu ngạo của ta vĩnh viễn ở tương lai, chứ không phải trong quá khứ.
Cung nữ lúc trước lên tiếng kia hít sâu một hơi, nói:
- Ngoại trừ công pháp mười hai Vu Thần ghi lại ra, không có bất kỳ một môn công pháp nào trên thế gian có thể thay đổi chân nguyên của ngươi một cách nhanh như vậy, cho nên chuyện mười hai Vu Thần bị hủy, quả nhiên có liên quan đến ngươi.
- Các ngươi ẩn núp bên người ta, không phải là muốn biết được những thứ này từ trên người ta sao?
Ý cười của Tô Tần càng thêm nồng đậm:
- Đế vương Đại Tề các ngươi đã thất bại thảm hại, nhưng vẫn chưa từ bỏ ý định, còn ôm một tia hy vọng, xem trên người ta có lưu lại thứ gì có liên quan đến mười hai Vu Thần hay không. Nhưng bây giờ hắn đã bị phế bỏ, vậy các ngươi bán mạng vì hắn còn có ý nghĩa sao?
Nghe những lời này, trên mặt hai cung nữ đều xuất hiện thần sắc do dự.
Nhưng ngay khi trên mặt hai người vừa mới xuất hiện thần sắc do dự, hai người và Tô Tần đã đồng thời ra tay.
Theo một tiếng quát lớn, một mảnh bóng ma như lá trúc màu đen bay ra từ trong tay áo một cung nữ, cắt về phía cổ họng Tô Tần, mà một cung nữ khác hoàn toàn không hề dừng lại, thân ảnh bay ngược về phía cửa điện phía sau.
Hai cung nữ này vốn là tỷ muội song sinh, tâm ý tương thông, chỉ cần có một người trốn thoát là có thể truyền tin tức Tô Tần đạt được công pháp bên trên mười hai Vu Thần ra bên ngoài.
Trên mặt hai người trong nháy mắt hiện lên một tia do dự, cũng chỉ dùng để mê hoặc Tô Tần mà thôi.
Tuy biểu hiện của hai người đã rất hoàn mỹ, nhưng đổi lại chỉ là ý cười trào phúng của hắn.
- Chỉ tiếc các ngươi còn tồn tại một tia may mắn, hoặc có thể nói các ngươi quá tham lam, nếu khi ta cho các ngươi tiến vào mà các ngươi trực tiếp chạy trốn, có lẽ còn có thể chạy thoát, nhưng các ngươi vẫn cứ tiến vào, là muốn đến gần xác định ta có thật sự có được công pháp của mười hai Vu Thần hay không?
Khi thanh âm chữ đầu tiên trong những lời này của hắn vang lên, bóng đen bay về phía cổ họng hắn đã bị một bàn tay máu vươn ra từ phía sau hắn nắm lấy. Bản thân công pháp trên mười hai Vu Thần chính là vạn pháp chi tổ của pháp quyết âm thần quỷ vật, mà công pháp trên trên tòa Vu Thần thứ chín lại là Thủy tổ khởi đầu. (vạn pháp chi tổ: khởi nguồn của vạn pháp)
Một tiếng khẽ vang lên, lực lượng bóng đen không hề yếu này trực tiếp bị bàn tay máu nhìn như nhựa cây động đặc nhẹ nhàng bóp thành một đoàn khí vụ màu đen.
Trong ánh mắt vô cùng khiếp sợ của cung nữ này, bàn tay máu sinh trưởng từ trên lưng Tô Tần này trực tiếp vỗ lên đỉnh đầu của nàng.
Một cung nữ khác kêu rên một tiếng, cô biết vị tỷ tỷ này của mình đã chắc chắn phải chết, song cô không quay đầu lại, chỉ là mái tóc dài màu đen trên đầu rời khỏi thân thể của cô, dệt thành một tấm lưới đen ở phía sau, thân thể của cô liền nện mạnh vào cửa điện cửa điện đang hé mở phía trước, đập ngược ra bên ngoài.
Song cũng đúng vào lúc này, trên cổ họng cô xuất hiện một đường màu đỏ.
Khi đường đỏ trên cổ họng sụp đổ, lúc đó cô mới nhìn thấy một đạo kiếm quang lóe lên.
Đây là một thanh tiểu kiếm màu xám nhạt rất mỏng manh, giống như một mảnh bụi bặm chồng chất phía trên cửa điện, thanh tiểu kiếm này cũng rất bình thường, ở trong phi kiếm cũng không phải thuộc loại cao cấp gì, nhưng chính là thanh phi kiếm khiêm tốn này, lại giống như rắn độc ẩn núp ở cửa hồi lâu, lúc này kết liễu sinh mệnh của cô.
Theo máu điên cuồng phun ra trên yết hầu, thân thể cô nặng nề ngã xuống đất, cách cửa điện không đến một trượng, máu tươi bắn tung tóe lên cửa điện, song lại không còn một chút khí lực nào có thể tiến lên.
Tô Tần thậm chí không tốn sức khống chế thanh phi kiếm kia, hắn chỉ mặc cho thanh tiểu kiếm rất bình thường kia nghiêng nghiêng bắn ra ngoài, đóng đinh ở góc tường một bên.
Trên thân kiếm có những giọt máu nhỏ rơi trên mặt đất, tựa như mấy đóa hoa nhỏ nở rộ nơi u ám ở góc tường.
- Có bỏ kiếm thế nào đi nữa, ít nhất ta cũng là Kiếm sư nước Tần, loại chuyện dùng phi kiếm đánh lén này đối với ta mà nói lại quá mức đơn giản.
Tô Tần nhìn tên cung nữ chết không nhắm mắt, dốc hết khí lực cuối cùng xoay người lại nhìn mình, hắn khẽ rũ mí mắt xuống, nói.
Cung nữ mở miệng, trong miệng cô phát ra thanh âm khò khè, không ngừng chảy máu.
Cổ họng của cô đã bị cắt đứt hoàn toàn, máu tươi cùng chân nguyên đều từ trong đó lao ra, cô không thể nói ra bất cứ lời nào, nhưng thông qua động tác môi của cô lúc này, Tô Tần vẫn nhìn ra câu nói cuối cùng mà cô nói ra lúc này là:
- Kẻ giết người để tu luyện chắc chắn sẽ bị trời phạt.
- Sinh tử đều có nguyên khí, có gì khác nhau? Người tu hành cường đại hơn nữa cũng chỉ là một đóa sóng biển do nguyên khí trong thiên địa khơi dậy, một trang giấy trên sử sách mà thôi.
Tô Tần bình tĩnh nhìn cô, thản nhiên đáp lại.
Khi hắn nói xong câu đó, hai cung nữ từng mang đến cho hắn rất nhiều hồi ức tốt đẹp đều đã chết.
Bàn tay máu phía sau hắn vẫn đặt ở trên đỉnh đầu của cung nữ bị hắn giết chết trước tiên, mà phía sau hắn lại có thêm một bàn tay máu dần dần ngưng hình, chuẩn bị được sinh ra.
Giết chết một ít người tu hành, lợi dụng nguyên khí chuyển hóa giữa sinh tử sẽ có thể ngưng tụ thành bàn tay máu hoạt động theo tâm ý, loại phương pháp tu hành này quá mức đơn giản, mặc dù tu vi chân nguyên tạm thời trì trệ không tiến lên, không thể đột phá tới Thất Cảnh, thế nhưng dựa theo loại công pháp này cuối cùng có thể hình thành ngàn cánh tay, hơn nữa lực lượng ngàn cánh tay máu này vẫn sẽ tăng trưởng theo tu vi chân nguyên tăng lên, giống như một pháp trận khổng lồ.
Bất cứ thứ gì có số lượng tăng cao sẽ gây ra biến đổi về chất, đối với Tô Tần mà nói, không cần quá nhiều thời gian, hắn cũng sẽ có khả năng có thể vượt cảnh khiêu chiến cường giả.
Đối với người tu hành mà nói, không có gì thú vị hơn lực lượng bản thân tăng trưởng, đặc biệt là loại lực lượng này tăng trưởng nhanh chóng, càng làm cho người ta say mê.
Mặc dù Tô Tần đã trải qua mấy lần thăng trầm, hiện tại cũng không khỏi say mê loại hương vị này, sung sướng đến mức có loại cảm giác muốn phát ra tiếng rên rỉ.
Nhưng chỉ trong vài hơi thở, thân thể hắn chợt cứng ngắc, một loại sợ hãi mãnh liệt trào ra từ đáy lòng hắn.
Bàn tay máu phía sau hắn điên cuồng thu liễm vào trong cơ thể, toàn bộ cơ thể lướt ngược về sau.
Trong lúc thân thể hắn phi hành kéo theo tiếng xé gió kịch liệt, cửa điện lại lặng yên không một tiếng động bị đẩy ra.
Thân ảnh Tề Tư Nhân mặc áo bào màu đen xuất hiện bên cạnh thi thể cung nữ ngã xuống cửa điện, thanh âm nhàn nhạt mà lạnh lùng của y cũng lập tức vang lên:
- Ngươi cho rằng mình có thể trốn thoát sao?
Nhìn thấy người xuất hiện trước mắt thật sự là Tu hành giả Đại Tề mà mình không muốn đối mặt nhất, ý lạnh trong mắt Tô Tần bốc lên, ngón tay trái đứt gãy trong ống tay áo đột nhiên điên cuồng nhúc nhích vặn vẹo.
Tề Tư Nhân chỉ đứng ở cửa điện.
Y chắp hai tay ở sau lưng, chỉ nhìn Tô Tần một cái, toàn bộ đỉnh điện này đã biến thành màu đen, luồng khí xoáy màu đen sền sệt như mực, sau đó như chất lỏng nhỏ xuống.