Tư thái của Tề Tư Nhân vô cùng điềm tĩnh, cho dù là đang ở Sở cung mới xây được phòng vệ sâm nghiêm và có rất nhiều Tu hành giả Đại Tần trấn thủ, y vẫn nhàn nhã như đang ngắm phong cảnh. (Sở cung: Hoàng cung nước Sở)
Bởi vì sự thật chính là như thế, phóng mắt nhìn toàn bộ Sở đô, không có bất kỳ Tu hành giả nào là tồn tại vượt qua y.
Mỗi một giọt dịch đen từ đỉnh điện rơi xuống đều biến thành một con rắn độc màu đen.
Mấy trăm con rắn độc màu đen điên cuồng bay lượn trên không trung, còn nhanh hơn nhiều so với tốc độ Tô Tần lướt về phía sau, song lại không phát ra bất kỳ thanh âm nào một cách kỳ dị, thậm chí hấp thu tất cả chấn động trong điện, bao gồm cả không khí khuấy động.
Trong điện này trở nên tuyệt đối tĩnh mịch, giống như thời gian lưu động đều chậm lại.
Trong tầm nhìn của Tề Tư Nhân, Tô Tần giống như dừng lại ở trên không trung, mà những rắn độc màu đen kia dùng một loại tư thái cực kỳ thong thả, không ngừng tiếp cận thân thể hắn.
Nhưng vào lúc này, trong con ngươi của y hiển hiện một vẻ kinh ngạc, giống như một tia gợn sóng xuất hiện trong ao nước yên tĩnh.
Ống tay áo tay trái Tô Tần điên cuồng phồng lớn lên, chỉ trong nháy mắt này, vô số tấm lá phù màu đỏ thẫm bắn ra từ trong tay áo hắn.
Những lá phù dày đặc như đài phun nước phun trào ra ngoài, dày đặc đến mức giống như nước chảy.
Vào tích tắc ngay sau đó, lực lượng ẩn chứa trong những lá phù này bị chân nguyên Tô Tần đốt cháy, trong nháy mắt lực lượng phát ra trùng kích lẫn nhau, khiến cho những lá phù này bắn ra nguyên khí càng thêm mãnh liệt cùng nhanh chóng.
Đó là một tình cảnh rất kinh người.
Cả điện trong nháy mắt tràn ngập những lá bùa dày đặc, chỉ sợ nếu không tận mắt nhìn thấy, ai cũng sẽ không nghĩ tới có một người tu hành có thể mang theo nhiều Phù chú như vậy, hơn nữa trong nháy mắt kích phát ra toàn bộ những Phù chú này.
Nguyên khí trong điện bị lực lượng của những Phù chú này xé rách thành vô số mảnh nhỏ, những mảnh vỡ này giống như mảnh ngói sắc bén kịch liệt xoay tròn, cắt trên người mấy trăm con rắn độc màu đen kia, cứng rắn cắt mấy trăm con độc xà này thành mảnh vụn màu đen.
Tề Tư Nhân đứng trong cơn gió lốc hỗn loạn này, y thực sự có chút ngoài ý muốn.
Mặc dù y cũng không muốn trực tiếp giết chết Tô Tần, hơn nữa sau khi xác nhận đối phương đã chiếm được một môn bí thuật cường đại trong mười hai Vu Thần, song lúc trước y cũng không cho rằng đối phương còn có năng lực có thể tiếp tục chạy trốn dưới một kích này của mình.
Đối với hắn mà nói, uy lực của những Phù chú này cũng không cường đại, nhưng biến đổi về lượng dẫn đến biến đổi về chất, mỗi một đạo Phù chú này nhất định đều là do Tô Tần tự tay luyện ra, cho nên đã bị hắn kích phát trong phút chốc một cách cực kỳ quen thuộc như vậy.
Luyện chế Phù lục dù chỉ là loại đơn giản thì đều cần thời gian nhất định.
Nhiều Phù lục như vậy, Tô Tần đã hao phí bao nhiêu thời gian?
Phía sau bất cứ người nào được thế nhân cho là thiên tài, thường thường đều có quan hệ cùng sự chăm chỉ.
- Xuất thân từ chốn tu hành như Bạch Dương động, lại rời xa quê hương, vậy mà có thể đạt được thành tựu hôm nay nhanh như vậy, ta thực sự có chút thưởng thức ngươi.
Y bước về phía trước một bước, nói một câu này với Tô Tần.
Giọng điệu của y tràn ngập chân thành và thực sự đánh giá cao, nhưng nó không có nghĩa là y sẽ nương tay.
Khi y bước về phía trước, không khí phía trước y nhiễu động một trận, lực lượng hỗn loạn trong không khí, bao gồm cả những Phù chú còn dư chưa tiêu, toàn bộ bị đè ép đến mức tạo thành một cơn thủy triều, áp ngược lên người Tô Tần.
Gương mặt Tô Tần như tuyết trắng, hắn cảm thấy tử vong uy hiếp vô cùng chân thật, một tiếng quát lớn phun ra từ trong môi hắn, một bàn tay máu hoàn chỉnh phía sau cùng một bàn tay máu gần như ngưng hình đánh ra phía trước.
Một tiếng ầm nổ tung.
Hai bàn tay máu nổ tung thành mưa máu, thân thể hắn đụng ngã trên vách tường phía sau, máu tươi trong miệng điên cuồng phun ra.
Trong lúc khói bụi tràn ngập, bức tường điện mà hắn đụng phải phủ đầy vết nứt như mạng nhện, tiếp theo vỡ tung ra, thân thể hắn tiếp tục bay ngược ra sau theo vô số gạch đá vỡ vụn.
Nhìn lỗ lớn xuất hiện trên tường cùng với Tô Tần ẩn trong khói bụi chạy vào đêm tối phía sau, Tề Tư Nhân nhíu mày.
Uy lực của hai bàn tay máu cùng âm khí quỷ dị ẩn chứa trong đó làm cho y đều có loại cảm nhận không thoải mái.
Ngoài điện vang lên tiếng kinh hô cùng tiếng quát lớn hỗn loạn. Toàn bộ Tu hành giả cùng quân đội trấn thủ Sở cung này đã bị kinh động, trực tiếp ùa đến cung điện này cũng đã ngoài dự liệu của Tề Tư Nhân. Y đã bắt đầu có chút hiểu được, vì sao Tề đế lại có trực giác độc đáo như vậy, vì sao mệnh lệnh cuối cùng của lão trước khi thoái vị chính là muốn cho Tu hành giả vương triều Đại Tề không tiếc bất cứ giá nào giết chết tên Tu hành giả trẻ tuổi của Đại Tần này.
Vô số luồng khí đen trào ra từ dưới chân Tề Tư Nhân, bao bọc cả người y lại, dung hợp cùng đêm tối ngoài điện thành một thể.
Tại lần hô hấp tiếp theo, hắn đã ở ngoài điện, trôi nổi trên không trung.
Hai luồng khí đen biến thành cánh dài như dơi, phe phẩy hai bên thân thể hắn.
Mà Tô Tần đang bay lượn trên không trung lại vô cùng hoảng sợ nhìn thấy, Tề Tư Nhân đã ở bên cạnh hắn cách đó không xa.
Tề Tư Nhân nhàn nhạt nhìn Tô Tần một cái, tay phải nắm lại.
Một bàn tay khổng lồ màu đen lặng lẽ sinh ra từ trong không khí phía sau Tô Tần, nắm lấy thân thể hắn.
Có tiếng xé gió thê lương vang lên, hơn mười đạo phi kiếm như tia chớp bắn tới đầu tiên, cắt đâm trên bàn tay lớn màu đen, nhưng hào quang trên những phi kiếm này trong nháy mắt đã ảm đạm, trên thân kiếm phủ đầy rỉ sét, kiếm khí hoàn toàn không cách nào xâm nhập.
Tô Tần gào thét một tiếng, thân hình lại lên cao thêm mấy trượng, trong tay phải hắn có hơn mười luồng hào quang trong suốt như đuôi Phượng thiêu đốt rơi trên mặt đất, trên mặt đất Sở cung mới xây chợt phủ đầy Phù văn màu vàng, từng đạo ánh sáng rực rỡ biến thành màn sáng màu vàng phóng lên trời!
Trong màn sáng có tiếng Phượng minh chân thật vang vọng khắp bầu trời, bàn tay khổng lồ màu đen bị màn sáng màu vàng cắt thành mấy khối, biến thành vô số khói xanh gay mũi.
- Ngay cả Phượng Minh pháp trận của Hoàng cung Đại Sở cũng bị ngươi nắm giữ, vậy còn có cái gì làm cho ta cảm thấy ngoài ý muốn sao?
Tề Tư Nhân hít sâu một hơi.
Sau khi Yến Anh chết, y đã là Tu hành giả mạnh nhất trong toàn bộ vương triều Đại Tề, y tự có kiêu ngạo, liên tục ra tay lại bị một hậu bối như vậy phá vỡ, mặc dù trong tay đối phương có đầu mối then chốt của pháp trận Hoàng cung này, nhưng việc liên tục thất thủ đã làm cho trong lòng y xuất hiện một tia tức giận.
Bóng dáng y chợt biến mất.
Trong tầm mắt mọi người xung quanh, thân thể của y trực tiếp biến thành một đoàn khí đen mỏng manh trên không trung, biến mất vô tung vô ảnh.
Song thân ảnh Tô Tần lại chợt cứng ngắc.
Có khí tức âm lãnh hạ xuống sau đầu hắn.
Bóng dáng Tề Tư Nhân xuất hiện trong âm ảnh sau lưng hắn, bàn tay đặt ở sau đầu hắn. (âm ảnh: cái bóng)
Rắc rắc rắc...
Trong xương sống sau lưng hắn phát ra một loạt tiếng nổ, xương sống đầu tiên bị chấn vỡ, thân thể hắn mềm nhũn như một con rắn bị Tề Tư Nhân cầm trong tay, trong nháy mắt, nguyên khí âm lãnh đã xông vào khí hải của hắn.
Một đạo nguyên khí của Tề Tư Nhân giống như một tảng đá lạnh như băng, lắng đọng xuống ở chỗ sâu trong khí hải của hắn.
Lúc này có mấy đạo lực lượng bàng bạc từ bốn phía xông về phía Tề Tư Nhân.
Loại lực lượng này hoàn toàn không bận tâm đến sinh tử của Tô Tần, hiển nhiên là Tu hành giả Đại Tần được Trịnh Tụ hoặc Từ Phúc phái đến chỗ này. Đối với bọn họ mà nói, Tô Tần cũng chẳng qua chỉ là một con rối được đưa ra bên ngoài.
Tề Tư Nhân chấn động ống tay áo, trên người hơn mười mảnh cốt khí bay ra, khóe miệng y thấm ra chút máu tươi. (cốt khí: một loại vũ khí bằng xương)
Nhưng cùng lúc đó, thân thể của y đã thoát khốn dưới sự hợp kích của mấy tên Tông sư này.
Y xách Tô Tần, thân hình trong nháy mắt đã lên cao thêm mấy trăm trượng.
Tiếp theo một tiếng rầm nặng nề vang vọng, thân thể y giống như trực tiếp chia lìa ra, biến thành mấy đám mây đen đồng loạt bay về phía bốn phương tám hướng.