Kiếm Vương Triều ( Dịch Full )

Chương 753 - Q8 - Chương 81: Tư Thệ

Q8 - Chương 81: Tư thệ Q8 - Chương 81: Tư thệ

Khí hải bị phong ấn, sẽ không thể vận dụng bất kỳ chân nguyên nào, đây là lẽ thường trong giới tu hành.

Huống chi y là Tề Tư Nhân, là người đứng đầu trong tất cả những người tu hành công pháp âm thần quỷ vật của vương triều Đại Tề sau khi Yến Anh chết đi.

Bản thân công pháp âm thần quỷ vật liền lấy quỷ dị làm chủ, các loại thủ đoạn không thể tưởng tượng nổi, thủ đoạn phong ấn khí hải của y hiển nhiên càng đặc biệt.

Mấu chốt nhất chính là, y đã sớm đi được rất xa trên con đường Thất Cảnh, chân nguyên cường đại, sao có thể là tồn tại mà hạng Tu hành giả cấp thấp như Tô Tần có thể sánh bằng?

Nhưng mà khi y mở mắt ra, nhìn thấy ánh đỏ hiện lên phía sau Tô Tần, cùng với thần thái yêu dị mà phấn chấn trong mắt hắn, y liền biết mình đã phạm phải một sai lầm đáng sợ trong lúc vô ý.

Thân thể Tô Tần run rẩy kịch liệt.

Hắn nhìn chằm chằm Tề Tư Nhân, giống như nhìn món ăn ngon nhất thế giới.

Có mấy đường máu đỏ tươi giống như mạch máu trần trụi lộ ra bên ngoài, từ nơi ngực hắn đâm ra, một đầu khác hiện tại đã nối liền trên người Tề Tư Nhân.

Trong ánh mắt Tề Tư Nhân lúc này, Tô Tần vẫn còn nhỏ yếu như vậy, thậm chí có vẻ có chút đáng thương, song trong nhận biết của y, thân thể Tô Tần đã biến thành một vòng xoáy thật lớn.

Trong vòng xoáy khổng lồ, toàn bộ đều là đường cong màu đỏ như máu, những đường cong màu đỏ như máu này hội tụ thành hư ảnh một tòa Vu Thần.

Không có chỗ nào trong thân thể Tề Tư Nhân không theo bản năng muốn thoát khỏi liên hệ với Tô Tần, song một loại cảm giác hoàn toàn mệt mỏi cùng vô lực thật sâu đã tràn ngập thân thể y. Cũng không phải chỉ do thương thế của y quá nặng, hơn nữa lúc toàn lực chữa thương bị đối phương ám toán, quan trọng nhất chính là chân nguyên của y nhanh chóng tan rã ở trong những nguyên khí tràn ngập đường cong màu đỏ như máu kia.

Thứ còn bị rút đi theo chân nguyên là khí huyết trong cơ thể y lúc này.

Bị thương lại thêm thương tích, kết quả cuối cùng chính là hoàn toàn sụp đổ.

- Quả nhiên ngươi đã nắm giữ công pháp trên mười hai tòa Vu Thần.

Tề Tư Nhân nhìn hai mắt hưng phấn mà đói khát của Tô Tần, thở dài một tiếng.

Y chưa bao giờ nghĩ tới mình sẽ có kết cục như vậy, trong tất cả kết cục mà y thường tưởng tượng, mặc dù mình không phải chết dưới kiếm của những cường giả đứng đầu Ba Sơn Kiếm Tràng, nhưng cũng sẽ chết trong khi tranh đấu với Nguyên Vũ, Trịnh Tụ.

Nhưng trong mắt y lúc này ngoại trừ một tia bi ai ra, lại không có quá nhiều vẻ không cam lòng.

Bởi vì y hiểu rõ không phải mình thua Tô Tần, mà thua bởi công pháp không thể tưởng tượng nổi trên mười hai tòa tượng Vu Thần kia.

- Khí huyết của người sống hoàn toàn khác biệt với âm khí đã được chuyển hóa qua nhiều năm, ngũ khí xung kích lẫn nhau sẽ tạo thành tổn thương trong cơ thể, gây nên bất lợi đối với tu hành.

Y nhìn như không có bất kỳ lời đáp lại nào, chỉ điên cuồng dẫn theo chân nguyên và khí huyết trong cơ thể mình, lại nói thêm một câu này.

Cũng không phải do y muốn đe dọa Tô Tần, bởi vì đây mặc dù là một đạo lý rất đơn giản, cho dù là ở thời đại công pháp âm thần quỷ vật cường thịnh nhất thì đạo lý này đã được chứng thực nhiều lần, ví dụ đơn giản nhất giống như là cấy nội tạng của người khác vào bên trong cơ thể bản thân mình, ban đầu tất cả như thường, nhưng rất nhanh sẽ xuất hiện bài xích về tính chất, nội tạng hoại tử. Nguyên khí của Tu hành giả mang theo lạc ấn của bản thân, chỉ sau khi Tu hành giả đã biến thành vật chết rất nhiều năm, những nguyên khí này trải qua quá trình chuyển hóa tự nhiên, bị thiên địa biến hóa, có một bộ phận trong đó mới có thể biến thành âm khí có thể được hấp thu và lợi dụng. Song chỉ nhìn sự điên rồ của Tô Tần lúc này, y liền biết Tô Tần tuyệt đối sẽ không dừng tay.

Lúc y nói những lời này, chỉ là đứng ở góc độ của một gã tiền bối, đánh giá từ phương pháp tu hành của bản thân.

Không biết vì sao, Tô Tần lúc này có lẽ bởi vì nguyên khí tương thông, cho nên hắn rất hiểu tâm tình của Tề Tư Nhân lúc này.

Nhưng hắn vẫn không hề đáp lại, bởi vì Triệu Diệu xuất hiện ở mảnh mộ phần kia lại hoàn toàn không phải xuất phát từ sự sắp đặt của hắn, thế nhưng chính trận chiến giữa Triệu Diệu và Tề Tư Nhân đã khiến y bị thương nặng, nguyên khí chân hỏa của Triệu Diệu lại làm cho chân nguyên trong cơ thể hắn cũng xuất hiện một tia buông lỏng, hơn nữa nhờ vào bản thân công pháp Vu Thần, lúc này mới xuất hiện cơ hội triệt để phản bại thành thắng như vậy.

Trước đó hắn hiểu rõ ràng kết cục của bản thân sau khi cự tuyệt Tề Tư Nhân, chính mình sẽ trở thành linh hồn mãi mãi không thể được giải thoát, bị nhốt trong thân thể vật chết, hơn nữa bị nô dịch mãi mãi, cho đến khi hình thần câu diệt.

Song hiện tại mình chẳng những có thể sống sót, còn có thể luyện hóa hết nguyên khí cùng khí huyết của cường giả như Tề Tư Nhân... theo hắn thấy, cơ hội phản bại thành thắng như vậy chính là ý trời!

Đây là cơ hội thay đổi vận mệnh, hắn tuyệt đối không thể lãng phí.

Cho nên đợi đến khi hắn cảm giác được khí huyết trong cơ thể Tề Tư Nhân bắt đầu khô kiệt, sinh cơ bắt đầu tiêu tán biến thành tử khí, khuôn mặt hắn mới có chút vặn vẹo nở nụ cười, bắt đầu nói chuyện, hắn nhìn đồng tử Tề Tư Nhân chậm rãi trở nên mờ mịt, đáp lại:

- Sẽ tổn hại thọ nguyên, nhưng mà cả đời người có thực sự vui sướng hay không, không nằm ở chỗ mình sống được dài hay ngắn, mà là có thể đứng ở vị trí nào.

Tề Tư Nhân đột nhiên nở nụ cười.

Cơ thể của y đang trở nên lạnh hơn, sắp rơi vào cái chết vĩnh hằng.

Nhưng vừa rồi y cũng đã hiểu rõ một số chuyện, nghĩ đến một ít khả năng thú vị.

Nếu như kết quả như vậy thật sự là ý trời, vậy y quyết định thành toàn ý trời như vậy.

- Công pháp chỉ là căn cơ, nhưng đối địch lại còn phải có rất nhiều thủ đoạn.

Y cười nhìn Tô Tần, bình tĩnh nói:

- Đối với tu luyện âm thần quỷ vật mà nói, lúc trước ngươi không có chút kiến thức nào, thiếu đi rất nhiều kinh nghiệm phải trải qua, sẽ cản trở ngươi trở thành cường giả chân chính sau này. Rất nhiều Tông sư vương triều Đại Tề có muôn vàn thủ đoạn, nhưng thiếu đi căn cơ như công pháp mười hai Vu Thần, hiện tại ngươi không ngại suy nghĩ một chút, nếu như công pháp Vu Thần của ngươi cộng thêm tất cả thủ đoạn mà ta biết được, vậy sẽ là kết quả như thế nào?

Đây là một loại ăn ý khó tả, Tô Tần trong nháy mắt hiểu được ý của Tề Tư Nhân, ánh mắt của hắn lại sáng lên.

- Cả đời này ta đều đối mặt với sự uy hiếp của Tu hành giả vương triều Đại Tần, từ khi ta bắt đầu tu hành, điều sư tôn dạy ta chính là tu hành vì vương triều Đại Tề, vì chống đỡ ngoại địch xâm lấn, mà trong tất cả ngoại địch, cường đại nhất đương nhiên là vương triều Đại Tần.

Tề Tư Nhân bình tĩnh nói tiếp:

- Chẳng qua tu hành càng đến chỗ sâu cao, lại càng phát hiện không có khả năng chiến thắng đám người vương triều Đại Tần, cuối cùng chỉ còn cách mệt mỏi chạy trốn, ứng phó một cách bị động, chỉ nghĩ đến nếu mình không thể sống sót, vậy Đại Tề cũng sẽ tan ra giống như Đại Sở lúc này.

Sau khi dừng một chút, ánh mắt của Tề Tư Nhân đã không thể nhìn thấy nữa, nhưng y vẫn bình thản nói:

- Hiện tại nghĩ lại, đề nghị của ngươi trước đó cũng không tệ, có lẽ chúng ta có thể xây dựng một vương triều cường đại hơn vương triều Đại Tần.

Tô Tần trầm mặc xuống, nhưng vẻ trầm mặc như vậy chỉ duy trì mấy hơi thở, bởi vì hắn biết tính mạng của Tề Tư Nhân đã đến thời khắc cuối cùng, hắn nghiêm túc hỏi ngược lại một câu,

- Ngươi không sợ ta tiêu diệt nước Tề sao?

- Ý nghĩ trước khi chết thật sự sẽ hoàn toàn khác biệt với trước kia, có lẽ lúc này mới có thể buông lỏng câu nệ, tâm tình cũng sẽ càng thêm cao xa, bất kể là nước Tề hay là nước Tần bị diệt, nếu ngươi có thể giành được thắng lợi cuối cùng, vậy người thắng lợi vẫn là người tu hành công pháp âm thần quỷ vật này, thứ được dựng lại chính là vinh quang của vị Tổ sư của chúng ta ngày xưa. Đây thực ra chính là ước vọng mà bất kỳ một người tu hành tu luyện công pháp âm thần quỷ vật nào đều theo đuổi.

Thanh âm Tề Tư Nhân thấp xuống, cuối cùng y cầm một cái mặt dây chuyền treo trước người mình, dùng hết khí lực cuối cùng đưa đến trước người Tô Tần.

Tô Tần trầm mặc lại.

Hắn nhìn Tề Tư Nhân đã chết, nắm mảnh xương màu đen kia ở trong lòng bàn tay, hắn cảm nhận được vô số văn tự nhỏ xíu được khắc trên mảnh xương này.

- Nếu thật sự có cái gọi là trên trời linh thiêng, vậy thì chúc phúc cho ta đi.

Hắn gật đầu làm lễ với thi thể của Tề Tư Nhân, sau đó chậm rãi nói:

- Nếu ta thành công, ta sẽ để cho tên của ngươi lưu truyền thiên cổ.

Bình Luận (0)
Comment