Q8 - Chương 96: Chiến một tòa thành
Rượu ngon nhất, quần áo hoa lệ nhất, mỹ nhân đẹp nhất, có thể xứng đôi đương nhiên là chuyện long trọng nhất.
Hai chiếc thuyền theo sóng mà động, chậm rãi đi về phía tường thành lớn nhất Sở đô.
Kiếm thủ thiên hạ Vương Kinh Mộng và Tông sư Triệu Kiếm Lô kia, vốn chính là người tu hành đứng ở chỗ cao nhất trên thế gian, cách rất nhiều năm sau, người có thể đứng ở độ cao này cũng chỉ có thêm một Nguyên Vũ một kiếm bình sơn trên Lộc Sơn Hội minh, ngoài ra cũng chỉ có Bách Lý Tố Tuyết từ Mân Sơn Kiếm Tông giết vào Hoàng cung Trường Lăng.
Tên Tông sư Triệu Kiếm Lô kia đã qua đời, nhưng Triệu Tứ tiếp nhận một kiếm kia của lão, giờ phút này cô liền đại biểu cho Triệu Kiếm Lô.
Kiếm thủ thiên hạ cùng Triệu Kiếm Lô, hơn nữa còn có đại tiểu thư Công Tôn gia đứng đầu quyền quý Trường Lăng ngày xưa cùng nhau tới đón Bách Lý Tố Tuyết, đây hiển nhiên chính là chuyện long trọng nhất.
Đinh Ninh đứng ở đầu thuyền, nhìn đường nét thành lớn càng ngày càng đến gần, khuôn mặt của hắn vẫn bình tĩnh như trước, khí tức trên người cũng không có bất kỳ thay đổi nào, song hắn biết cảnh giới của mình cũng càng ngày càng trở nên hoàn mỹ.
Tòa thành này bị quân đội của Từ Phúc cùng với những Tu hành giả của vương triều Đại Tề công xuống, sau khi Tề đế và Trịnh Tụ phân chia lợi ích lẫn nhau xong, lực lượng chiếm cứ địa vị chủ đạo ở chỗ này đã sớm là quân Tần.
Có một số quân Tần từ biên cảnh hai nước Tần Sở một đường chiến đấu đến đây, nhất là thuộc hạ của mấy tên Vương hầu ngày xưa đã chết trận, cũng đều dừng lại ở xung quanh Sở đô tiến hành chỉnh biên. (chỉnh biên: sắp xếp lại biên chế)
Trong cuộc đời hắn, hoặc có thể nói là cả đời Vương Kinh Mộng trước kia, thời điểm hắn cường đại nhất, thời điểm cảnh giới hoàn mỹ nhất, chính là lúc một người giết vào Trường Lăng, một người chiến một tòa thành.
Một người chiến một tòa thành cũng không phải chỉ bi tráng, tình cảnh như vậy cũng có thể bức bách một Tu hành giả thiêu đốt sinh mệnh đến mức độ nồng đậm nhất.
Khi chiếm lĩnh tòa thành nổi của quân Giao Đông kia, chính thức bước vào Thất Cảnh, tu vi chân nguyên của Đinh Ninh thậm chí còn hoàn mỹ hơn so với năm đó, bởi vì trong toàn bộ quá trình tu hành hắn đã bù đắp rất nhiều khuyết điểm, lại càng chiếm được mấy môn phương pháp tu hành cường đại mà quá trình tu hành lúc trước không cách nào đạt được.
Nhưng chính hắn hiểu được, bản thân còn cần một cơ hội, mới có thể trực tiếp thiêu đốt bản thân mình vốn ẩn núp nhiều năm lên, như vậy mới có thể triệt để đạt tới cùng tiếp tục vượt qua bản thân năm đó.
Tòa thành lớn trước mắt này rất giống Trường Lăng năm đó.
Đây là cơ hội mà chính hắn sáng tạo ra.
So sánh với tòa thành lớn này, thậm chí so sánh với đội thuyền lớn trên sông lớn, hai chiếc thuyền nhỏ như vậy có vẻ quá mức nhỏ bé và đơn bạc.
Cũng không ai biết tin Đinh Ninh tiến vào cảnh nội nước Sở.
Rất nhiều tin tức linh thông vốn đều đến từ quận Giao Đông, sau khi quận này đã hoàn toàn bị quân Sở do Ba Sơn Kiếm Tràng và Triệu Hương Phi dẫn đầu khống chế, thế lực của quý tộc Trịnh thị đã bị quét sạch, quận Giao Đông đối với thế giới bên ngoài mà nói lại giống như một thế giới thần bí bị ngăn cách.
Nhưng Tông sư tự có khí độ của mình, cho dù không nở rộ ra ngoài bất kỳ một tia thiên địa nguyên khí dao dộng nào.
Khi hai chiếc thuyền nhỏ như vậy cách bến cảng còn vài dặm, đã hấp dẫn sự chú ý của thủ quân trên thành. (thủ quân: quân phòng thủ)
Cũng không nhận được bất kỳ thông báo nào từ cấp trên, cho nên Tu hành giả cường đại tới chính là khách không mời, hơn nữa đất Sở hiện tại cũng không yên bình, Đại Tần cũng mới chỉ khống chế được hai, ba phần mười lãnh thổ, tên tướng lĩnh thống lĩnh thủ quân trong tường thành này cũng có địa vị rất cao, cho nên hai chiếc thuyền con trầm mặc lướt tới đối với bọn họ mà nói rất tự nhiên lộ ra quỷ dị.
Xét thấy đối phương là Tu hành giả cường đại, các tướng thủ trên cổng thành vẫn luôn kiềm chế ở mức nhất định, không để cho thuyền cao tốc trong cảng tiến đến chặn lại và hỏi thăm trước tiên, nhưng khi hai chiếc thuyền nhỏ kia đi thẳng qua cảng neo đậu, theo dòng nước lướt về phía cửa sông hộ thành, tiếp tục phóng tới tường thành, trái tim tất cả thủ quân liền bắt đầu co rút.
Nhưng cho dù là hiện tại, những quân sĩ này bao gồm cả người tu hành hội tụ càng ngày càng nhiều ở lầu trên cổng thành, hoàn toàn không nghĩ tới người trên thuyền này là muốn một mình đối phó với tòa thành này.
Trong tư duy cố hữu của bọn họ, Tông sư cường đại đến đâu cũng không có khả năng đơn độc một hai người quang minh chính đại đối mặt với rất nhiều chi quân đội, ngang nhiên giết vào tòa thành này như vậy.
Dù sao trong tiềm thức của bọn họ, chuyện kia đã trôi qua rất nhiều năm, hơn nữa cho dù người nọ xưa kia cũng đã chết ở Trường Lăng.
Tướng thủ tối cao trên cổng thành vẫn không để cho quân sĩ phát ra bất kỳ cảnh cáo nào, nhưng lại âm thầm dùng quân lệnh tốc độ nhanh nhất truyền vào phía trong thành, càng ngày có càng nhiều Tu hành giả chạy tới, rất nhiều quân giới và Phù khí cỡ lớn đã được điều động hoàn tất, ở vào trạng thái có thể kích phát bất cứ khi nào, một ít tiếng chấn minh độc đáo cùng nguyên khí chấn động sinh ra ảo ảnh, bắt đầu hiện lên ở các đoạn lầu thành.
Đây kỳ thật đã là cảnh cáo mang sát ý nhất.
Song người trên hai chiếc thuyền con vẫn không có bất kỳ động tĩnh gì như trước.
Hai chiếc thuyền con kia đã đi đến trước miệng cống thông vào sông hộ thành trong ánh mắt càng ngày càng khẩn trương cùng tràn ngập hàn ý của bọn họ.
Cái miệng cống này là cơ quan để khống chế mực nước sông hộ thành luôn luôn cao hơn sông lớn bên ngoài, khi cống được mở ra, dòng nước sẽ như nước lũ tràn ra sông, như vậy mặc dù có rất nhiều thuyền địch thông qua sông bên ngoài tiếp cận thành này, cũng sẽ biến thành ngược dòng mà lên, thậm chí trong nháy mắt bị đẩy ra xa xa.
Lúc ấy hạm đội U Phù của vương triều Đại Tần ở dưới nước tiến lên, hơn nữa thân thuyền của hạm đội thiết giáp quá nặng, lại có âm khí hộ thể của những Tu hành giả vương triều Đại Tề bảo vệ, việc phá hư miệng cống tấn công tường thành sẽ hoàn toàn không bị ảnh hưởng bởi dòng nước.
Song hôm nay lại khác, khi hai chiếc thuyền con này còn chưa tiếp xúc với cổng sắt vạn quân kia, cái cổng này đã chợt tách ra. Lượng lớn nước chảy từ khe nứt của cống vọt ra ngoài, lực lượng còn khủng bố hơn nhiều so với khi cửa mở ra.
Điều làm cho đồng tử rất nhiều Tu hành giả trên tường thành trong nháy mắt co rút lại, hàn ý trong cơ thể trong nháy mắt dâng lên là hai chiếc thuyền con lại dễ dàng phá vỡ dòng nước, dễ dàng tiến vào tầm mắt của bọn họ một lần nữa, sau đó tiếp tục đi về lầu cửa thành phía nam.
Loại cảm giác trầm mặc và tùy ý này làm cho người ta cảm thấy nguy hiểm một cách khó hiểu, hơn nữa việc phá hư cái miệng cống kia trước đó đã làm cho tướng thủ trên cửa thành không còn do dự nữa, trực tiếp phát ra mấy đạo quân lệnh.
Một hồi tiếng quát lớn vang lên.
Tiếp theo tiếng quát lớn này liền bị một mảnh tiếng xé gió thê lương như thủy triều hoàn toàn bao phủ.
Một mảnh Diễm tiễn màu xanh biếc trong phút chốc chiếu sáng bầu trời u ám bên ngoài tòa thành lớn này. (Diễm tiễn: mũi tên lửa)
Đây tuyệt đối không phải là thăm dò.
Đây là một trong những Phù khí cường đại nhất trong quân đội vương triều Đại Tần, từng xuất hiện khi Lộc Sơn Hội minh diễn ra.
- Mỗi người một kiếm, không nên lãng phí khí lực.
Khi hào quang của những Diễm tiễn màu xanh biếc này vừa mới xuất hiện ở phía sau tường thành, Đinh Ninh đã quay người về phía Triệu Diệu ở bên nói một câu này.
- Ta trước.
Triệu Diệu cực kỳ dứt khoát gật đầu, sau đó trực tiếp cất bước lăng không bước qua vọng lâu trên cửa tòa thành kia.
Khoảnh khắc hai chân cô tách ra khỏi thân thuyền, cô đã ở mũi thuyền, nơi cô đứng, xuất hiện hai dấu chân.
Hai dấu chân đỏ rực.
Ván gỗ cứng rắn trực tiếp đã biến thành than đỏ rực.
Trong nháy mắt tiếp theo, chiếc thuyền nhỏ dưới người cô ầm một tiếng biến mất, biến thành vô số mảnh than đỏ rực bốc lên trời!
Trong Diễm tiễn màu xanh biếc vốn ẩn chứa nhiệt lực khủng bố, đủ để đốt nham thạch nóng chảy, nhưng so sánh với những mảnh lửa than hỏa hồng đỏ rực này, lại giống như sự khác biệt giữa củi đốt hết cùng lửa cháy hừng hực phun trào trong lò luyện đan.
Trong không khí vang lên một tiếng chấn động trầm đục kỳ dị.
Nhiệt lực trong Diễm tiễn rơi xuống như thủy triều không cách nào ngưng tụ, ngược lại giống như giọt nước bị bốc hơi, theo nhiệt ý vô tận bắn lên chỗ cao hơn trên bầu trời.
Trong không trung cao xa phía trên đoạn tường thành này, trong nháy mắt hình thành một đám mây lửa khổng lồ!
Hàn ý trong cơ thể quân sĩ và Tu hành giả trên tường thành càng ngày càng nồng đậm, nhưng bị nhiệt ý chân thật này thiêu đốt, giống như trong nháy mắt rơi vào mùa hè nóng bức, cả người mồ hôi như mưa.
- Triệu Tứ tiên sinh.
Trên tường thành có Tu hành giả lạnh giọng từ giữa cổ họng phun ra bốn chữ này.