Kiếm Vương Triều ( Dịch Full )

Chương 776 - Q8 - Chương 104: Trọng Tu

Q8 - Chương 104: Trọng tu Q8 - Chương 104: Trọng tu

Từ Phúc không có hành động tiến thêm một bước, lão ngừng lại, hai gã "Hổ Trành" kia cũng ngừng lại, rơi vào trên ghềnh đá.

Nước sông bị xé rách chợt vây kín lại, tiếp tục có một thanh âm ầm ầm vang lên.

Nữ tử áo xanh bị đập xuống lòng sông đã lướt ra trước khi nước sông vây kín, cô đạp lên một khối gỗ nổi trong nước sông, theo gợn sóng nâng lên hạ xuống.

Lồng ngực của cô phập phồng kịch liệt, trên người có chút vết bẩn, thoạt nhìn có chút chật vật, thế nhưng khí tức trên người còn bình tĩnh hơn một chút so với Dạ Sách Lãnh, dường như cũng không chịu quá nhiều thương tích.

Từ Phúc chỉ nhẹ nhàng nhìn cô một cái, còn chưa nói gì, thanh âm của Dạ Sách Lãnh cũng vang lên:

- Ta cũng thấy rõ rồi.

- Phải không?

Trên mặt Từ Phúc cũng không có bất kỳ biểu tình dư thừa nào.

Dạ Sách Lãnh hung hăng phun ra một ngụm máu.

Động tác này không hề giống phong thái của nữ tử khi tức giận, nó làm cho nàng có thêm mấy phần dũng mãnh.

Đối với Tu hành giả cường đại mà nói, bất luận cái gì tính toán thất bại, nhất là bị thương, đều sẽ làm cho lòng tin bị mất đi, song nàng chỉ phun ra một ngụm máu như vậy, tâm tình liền hoàn toàn bình tĩnh lại.

- Ký Thân thuật, hoặc Thế Thân thuật, cũng có thể gọi là Bì Nang pháp. (Bì Nang: túi da)

Nàng tùy ý lau khóe miệng, nhìn Từ Phúc,

- Ngươi thích gọi loại nào?

- Ngươi nói không sai, nhưng đây không phải xem kịch.

Từ Phúc lạnh nhạt cười,

- Huống chi Hổ Trành thuật này há lại đơn giản như vậy.

Nữ tử áo xanh che mặt nhìn nụ cười tự tin mà bình thản của lão, cảm thụ khí thế cường đại không ngừng tản ra trên người lão, vẻ mặt cô càng ngày càng ngưng trọng.

Khi Dạ Sách Lãnh nói ra mấy cái tên kia, cô cũng đã phản ứng lại.

Những thủ đoạn như Ký Thân thuật cùng Thế Thân thuật, Bì Nang pháp đều bắt nguồn từ một ít Tu hành giả tu Vu cổ thuật sớm nhất.

Bọn họ sẽ dùng thuật Vu độc biến một ít độc trùng không có quá nhiều ý chí thành một loài vật không có bất kỳ tư duy nào, giống như một vật sống tựa như giấy trắng, sau đó tìm cách dùng nguyên khí bản mệnh của mình thay đổi những vật sống này, để cho những vật sống này biến thành cổ trùng có thể điều động theo tâm ý của mình.

Nghe nói một ít Vu cổ sư có thủ đoạn cường đại nhất, thậm chí có thể luyện chế một số cổ trùng thành một thân thể khác của mình.

Không chỉ có kinh mạch bên trong thân thể nó đều bị nguyên khí bản mệnh cải tạo thành giống như kinh mạch trong thân thể bọn họ, ngay cả bộ não của những cổ trùng này cũng sẽ trở nên cực kỳ giống với bộ não của người tu hành này, trong một ít điển tịch ghi lại, những người tu hành kia nhắm mắt minh tưởng, bọn họ sẽ có thể sinh ra liên kết kỳ dị với những cổ trùng này, tương đương với tư tưởng và tâm niệm của mình sẽ hoàn toàn ký thác vào trên người những cổ trùng kia.

Những cổ trùng kia tương đương với một thân thể khác của hắn.

Đối với một ít Tu hành giả cấp thấp không hiểu rõ mà nói, đơn giản thô bạo nói là có thể để linh hồn thoát khỏi thân thể, sau đó ký túc linh hồn lên trên người cổ trùng do bọn họ luyện chế.

Tất cả những thủ đoạn này trong quá khứ, cũng chỉ giới hạn ở trên thân những độc trùng cấp thấp này.

Mà Hổ Trành thuật của Từ Phúc lại đột phá loại hạn chế này, lại là cứng rắn biến thân thể người tu hành khác biến thành "Cổ trùng" của lão.

Giống như một người không cách nào có thể phân tâm làm nhiều chuyện, tâm thần Từ Phúc cũng chỉ có thể chuyển hóa giữa ba gã "Hổ Trành" này.

Cho nên ba gã "Hổ Trành" này không cách nào đồng thời xuất thủ.

Đây là một loại sơ hở tự nhiên.

Nhưng nghĩ đến tình cảnh đối địch vừa rồi, nữ tử áo xanh che mặt vẫn còn sợ hãi.

Đây đích xác không phải xem kịch, sơ hở mình nghĩ đến lại chưa chắc có thể nhằm vào sơ hở này để phá vỡ.

Từ Phúc hoàn toàn không cần minh tưởng mới có thể dời thần, tâm niệm của lão tựa như có thể chuyển đổi ở trong cơ thể ba gã "Hổ Trành" này mà không hề dừng lại. (minh tưởng: động ý nghĩ. dời thần: di chuyển thần thức)

Tâm niệm của lão chuyển đổi vào trên người một gã "Hổ Trành" nào, tên "Hổ Trành" kia liền biến thành chính lão.

Cho nên trong nháy mắt, lão có thể chém ra một kiếm về phía Dạ Sách Lãnh, mà trong nháy mắt sau đó, lão đã đối địch cùng với cô.

Cô có thể tưởng tượng, nếu có người có thể đến gần bên cạnh Từ Phúc, tâm niệm của lão sẽ trong nháy mắt trở lại trên thân gã "Hổ Trành" bên người.

Tiếp theo tên "Hổ Trành" này sẽ biến thành tên cận vệ cường đại nhất.

Một mình lão giống như khống chế ba thân thể, tựa như ba đầu sáu tay trong truyền thuyết.

Cho dù có thể trọng thương thậm chí là giết chết một gã "Hổ Trành", lão cũng chỉ tương đương với việc tổn thất một cỗ phân thân.

Đến lúc này cô rốt cục hoàn toàn hiểu được sự tự tin của Từ Phúc đến từ đâu.

- Trách không được ngươi vẫn không thể đột phá đến Bát Cảnh.

Thanh âm của Bách Lý Tố Tuyết chợt vang lên.

Từ Phúc khẽ nhíu mày.

Lão có một chút tự hào.

Nhất là được đối thủ như Bách Lý Tố Tuyết khen ngợi cùng cảm thán.

Tuy nhiên lão đột nhiên phát hiện ra rằng mình có thể đã hiểu sai ý, bởi vì Bách Lý Tố Tuyết tiếp tục nói ra bốn chữ cực kỳ đơn giản:

- Lãng phí thời gian.

- Ý ngươi là sao?

Từ Phúc nhíu mày. Đây là một loại cảm giác rất cổ quái, chuyện liên quan tu hành, lão nhất định phải biết rõ ràng Bách Lý Tố Tuyết nói bốn chữ này là có ý gì.

- Chắc hẳn ngươi rất hâm mộ Vương Kinh Mộng, hoặc có thể nói là Đinh Ninh lúc này.

Bách Lý Tố Tuyết mỉm cười, dừng một chút rồi nói tiếp:

- Cho đến bây giờ, rất nhiều Tu hành giả muốn hiểu rõ hẳn là cũng đã nghĩ rõ ràng, thứ quý giá nhất của Cửu Tử Tằm cũng không phải là có năng lực chết mà sống lại, mà là có khả năng vô hạn sau khi trùng sinh.

- Điều rất nhiều Tu hành giả muốn nhất, kỳ thật cũng không phải là có được điển tịch tu hành cường đại, hoặc là một ít Linh dược mà người khác không chiếm được, mà có thể trở lại quá khứ, có thể sửa chữa rất nhiều sai lầm trong tu hành của mình.

- Theo tu vi tăng trưởng, tuổi càng lớn, sai lầm phạm phải trong quá trình tu hành lúc trước sẽ hiện ra, rất nhiều người đều biết rõ nếu như bản thân ở Tam Cảnh Tứ Cảnh không áp dụng loại phương pháp tu hành nào đó, hoặc có thể nói ở một giai đoạn nào đó đặt nền móng lại xây dựng vững chắc hơn một chút, vậy thành tựu trong tương lai sẽ hoàn toàn khác biệt.

- Những "Hổ Trành" này không chỉ hoàn toàn giống nguyên khí bản mệnh của ngươi, ngay cả khí tức chân nguyên trong cơ thể và thiên địa nguyên khí tích súc cũng hoàn toàn giống nhau.

Bách Lý Tố Tuyết thu liễm ý cười, lại có thần sắc châm chọc nồng đậm hiện lên mặt.

Y cũng giống như Từ Phúc nhìn Dạ Sách Lãnh một cách trêu tức lúc trước, ánh mắt y nhìn Từ Phúc tràn đầy vẻ châm biếm, tiếp theo nói:

- Cho nên có lẽ ngươi ở thời điểm những "Hổ Trành" này còn đang có tu vi rất thấp, cũng đã biến bọn họ thành khôi lỗi bị ngươi khống chế, sau đó ngươi dùng ý niệm khống chế thân thể bọn họ tương đương với việc tu hành một lần nữa. Ngươi sử dụng cơ thể của bọn họ, ở trong mỗi một giai đoạn tu hành, sửa chữa rất nhiều sai lầm mà ngươi đã gặp phải trước đó. Cho nên bất kể là thân thể bản thân, hay là độ dày chân nguyên cùng với tất cả những thứ khác của ba gã "Hổ Trành" này đều mạnh hơn bản thân ngươi rất nhiều.

Nữ tử áo xanh che mặt nghe những lời này, sắc mặt dưới khăn che mặt dần dần trắng bệch.

Nhìn thần sắc từ Phúc lúc này, cô liền cảm thấy lời Bách Lý Tố Tuyết nói đều là sự thật.

Nếu sự thật là như thế, những Tu hành giả khác tu hành một đời, mà Từ Phúc thì giống như là tu bốn đời.

- Có thể có cơ hội thay đổi sai lầm trong quá trình tu hành của mình, chính là thành công.

Từ Phúc không hề phủ nhận, ngược lại khẽ gật đầu, ánh mắt đảo qua ba gã "Hổ Trành" kia, thanh âm hơi lạnh nói:

- Ba gã "Hổ Trành" này một gã cường đại hơn một gã, trong quá trình tu hành, ta đồng thời sửa chữ sai lầm phạm phải, cũng không ngừng có cảm ngộ, vì sao ngươi nói ta lãng phí thời gian?

- Còn chưa đi tới trước, vì sao phải quay đầu nhìn đường lùi? Ngươi mất nhiều thời gian như vậy, nhưng vẫn chưa đạt tới Bát Cảnh.

Bách Lý Tố Tuyết nhìn lão, lạnh lùng nói:

- Mấu chốt nhất chính là, môn công pháp này của ngươi chắc chắn có một điểm không cách nào thay đổi, ngươi không thể nào hoàn toàn vứt bỏ thân thể mình, tiếp tục chiếm cứ một cỗ thân thể tươi sống, nếu không ngươi sẽ không phải là tu hành từng cỗ từng cỗ thân thể một lần nữa, mà sẽ trực tiếp đổi một cỗ thân thể tu hành.

Thân thể nữ tử áo xanh che mặt hơi chấn động.

Nghe những lời này, Dạ Sách Lãnh nhịn không được nở nụ cười, ý cười rất càn rỡ.

Từ Phúc rũ mí mắt xuống.

Bình Luận (0)
Comment