Kiếm Vương Triều ( Dịch Full )

Chương 780 - Q8 - Chương 108: Phân Ly

Q8 - Chương 108: Phân ly Q8 - Chương 108: Phân ly

Q8 - Chương 108: Phân ly

Trên cổng thành Sở đô, kiếm quang còn đang không ngừng xoay quanh.

Đinh Ninh vẫn yên lặng đứng ở một góc cổng thành, trên mặt đất và trên tường thành xung quanh cổng thành có rất nhiều binh khí rơi xuống, cũng có thi thể của một số người.

Hắn ra tay cũng không kịch liệt, kiếm xuất cũng lấy phá chiêu làm chủ, thậm chí cũng không hề vận dụng Đại Hình Kiếm, nhưng bên trong những người khiêu chiến hắn vẫn có một số kẻ trung với Trịnh Tụ cùng Nguyên Vũ, cũng vẫn có chút chiếu kiếm là ngọc đá cùng vỡ, phải phân sinh tử.

Theo thời gian trôi qua, cảm xúc của tất cả mọi người trong tòa thành này cũng lặng lẽ thay đổi.

Rất nhiều tên Kiếm sư ở Trường Lăng, kể cả những Kiếm sư tiến lên khiêu chiến kia, có rất nhiều người trong đó nhiều nhất chỉ có thể vận dụng mấy chiêu kiếm đến cảnh giới có thể nói là hoàn mỹ, thế nhưng hôm nay, trong tay Đinh Ninh đã xuất hiện không biết bao nhiêu chiêu kiếm của những tông môn khác nhau.

Hơn nữa mỗi một kiếm hắn thi triển ra đều không chỉ nói là hoàn mỹ, mà là tất cả Tu hành giả ở đây đều chưa từng thấy qua tồn tại có thể vận dụng hoàn mỹ hơn hắn.

Về câu chuyện của Vương Kinh Mộng, lại có rất nhiều truyền thuyết, trong những người ở Sở đô, có đại đa số người chỉ nghe nói qua những chuyện này, nhưng chưa thực sự thấy hắn khi chiến đấu. Mà một ít Tu hành giả trước kia cho dù đã tận mắt chứng kiến hắn ra tay, nhưng phần lớn cũng chỉ liên hệ Vương Kinh Mộng vô địch đến thiên phú tuyệt thế khác biệt với người thường.

Tuy nhiên, qua ngày hôm nay, quan điểm của tất cả mọi người đã thay đổi.

Ví dụ một ít chiêu kiếm Khảm Sài kiếm (kiếm đốn củi), Phá Sơn kiếm mà hắn sử dụng hôm nay, đối với bất cứ kẻ nào mà nói đều giống nhau, giống như tên của chiêu kiếm vậy, không có bất kỳ kỹ xảo nào. Trong đó chỉ là động tác chém và chặt đâm đơn giản nhất, chỉ có thời gian ngày ngày khổ luyện thì mới có thể đạt tới loại mây trôi nước chảy như thế này, hiển nhiên đã tới cảnh giới thông Thần.

Cho nên Vương Kinh Mộng vô địch, là bởi vì hắn có thiên phú vượt qua người thường, đồng thời càng thêm cố gắng so với những người khác.

Đối với Tu hành giả trong thành này mà nói, rất nhiều chiêu kiếm lại giống như là một lần giảng dạy, mà chiến đấu liên tục như vậy cũng càng làm cho những truyền thuyết kia trở nên chân thật, cũng càng làm cho người ta thấy rõ chính hắn.

Cho nên những Tu hành giả và quân sĩ trong thành này lúc trước đã biểu thị sự kính trọng Đinh Ninh rõ ràng, kính ngưỡng trong lòng càng ngày càng nồng đậm, thậm chí có rất nhiều quân sĩ lúc trước không có biểu hiện rõ ràng, cũng bắt đầu khuất phục.

Mà bên kia, những quân sĩ và Tu hành giả hoàn toàn trung thành với Nguyên Vũ cùng Trịnh Tụ lại bị khơi dậy càng nhiều huyết tính cừu hận bởi vì nhìn thấy đồng liêu tử vong, thái độ bọn họ cũng càng ngày càng cấp tiến.

Không khí hai phe trong thành càng ngày càng không hòa hợp.

- Mặc dù thật sự vô địch thiên hạ thì như thế nào, chỉ sợ cũng chỉ là hạng người mua danh chuộc tiếng.

Trong bầu không khí giương cung bạt kiếm như vậy, ngay trong một con hẻm gần tường thành này, một tướng lĩnh quân Tần phẫn nộ cáo giọng nói:

- Nói là một người ứng phó với tất cả Tu hành giả trong thành này, nhưng kéo bè kết phái như vậy, lại vừa vặn kích thích quân đội không cách nào tham chiến, hơn nữa hiện tại... Tiếp tục như vậy, trong thành chúng ta trái lại sẽ bị chia thành hai phe. Đến lúc đó vô số người chết trận, thành này đại loạn, hắn lại vừa vặn thu được tòa thành này. Dù hắn không có y muốn tạo thành kết quả như vậy, nhưng vô số người này còn không phải vì hắn mà chết. Lui một vạn bước mà nói, mặc dù đánh không nổi, người nào đứng về phía hắn đều có thể thấy rõ, chẳng lẽ hắn còn có thể dẫn tất cả những người này rời đi? Nếu như không thể, vậy dạy những người này nên tự xử lý như thế nào? Cho dù hôm này không chết vì hắn, chỉ sợ một ngày nào đó cũng không có kết quả tốt.

Trong thanh âm phẫn nộ của vị tướng lĩnh Đại Tần này, có rất nhiều Tướng lĩnh vẫn bảo trì trầm mặc, nhưng trong lòng lại có đồng cảm.

Chẳng qua loại phẫn nộ này cũng không chỉ nhằm vào Đinh Ninh, mà là một loại phát tiết phẫn nộ đối với toàn bộ Binh Mã ty, đối với những quyền quý Trường Lăng. nhất là đối với Trịnh Tụ.

Vì một chút ý chí cá nhân phát động chiến tranh của những kẻ bề trên cao cao tại thượng, cuối cùng số lượng lớn chết trận đều chỉ là quân sĩ tầng dưới chót.

Nhất là trong cuộc chiến tranh với Sở, loại phẫn nộ này đã đạt đến đỉnh điểm trong đội quân Tần từng tham dự truy kích tàn quân Sở của Triệu Hương Phi, rất nhiều tướng lĩnh công khai vi phạm quân lệnh, thậm chí dẫn đến việc thay đổi rất nhiều quan lớn của Binh Mã ty.

Nếu như phe Ba Sơn Kiếm Tràng không khác gì khi Trịnh Tụ cầm quyền, vậy đối với những tướng lĩnh và quân sĩ tầm thường này mà nói, sự báo thù và thay đổi quyền vị của Ba Sơn Kiếm Tràng hoàn toàn không có ý nghĩa gì.

Trong thành này hôm nay chỉ sợ có một phần số người Tần sẽ bởi vì ủng hộ Ba Sơn Kiếm Tràng mà không được tiếp nhận, nếu dùng những lời đơn giản thô bỉ để hình dung, cho dù hôm nay Đinh Ninh có thể đánh phục tất cả Tu hành giả không phục trong thành này, hắn cũng không có khả năng một mình chiếm được nơi đây. Xung quanh Sở đô cũng không có đủ quân đội do Ba Sơn Kiếm Tràng khống chế, hiện tại Sở đô đối với Ba Sơn Kiếm Tràng mà nói, vẫn là một nơi cô độc bị đại quân địch vây quanh.

Như vậy những người Tần này muốn rời khỏi quân đội mà bọn họ hiệu trung lúc trước... Sau khi những người Tần này rời khỏi Sở đô, nên sắp xếp bọn họ như thế nào?

Mất đi lương thảo cùng cấp dưỡng, kết cục của những người Tần rải rác này chỉ sợ còn thê thảm hơn so với tàn quân Sở.

Ở trong suy nghĩ của những tướng lĩnh phẫn nộ lúc này, cho dù Đinh Ninh hôm nay có thể tái tạo thanh danh vô địch, đánh thức ký ức cùng kính sợ trong lòng rất nhiều người, nhưng nếu không cách nào sắp xếp ổn thỏa cho những người này, vậy sau này chắc chắn sẽ không thể nào đạt được đại bộ phận người Tần ủng hộ, thậm chí sau này cũng không thể nào lại xuất hiện tình cảnh đối lập rõ ràng trong một trận doanh như vậy.

Chẳng qua có một số tướng lĩnh không lên tiếng, là do bọn họ cảm thấy lấy trí mưu của người xưa kia cùng với khối óc của Lâm Chử Tửu, chắc chắn sẽ không để cho chuyện như vậy phát sinh, nhất định sẽ xử lý tốt chuyện này.

"Ầm" - một tiếng nổ lớn.

Lại một Tu hành giả vẫn bay ngược từ trên cổng thành xuống, hung hăng rơi vào trong sông hộ thành, đập ra những gợn sóng thật lớn.

Càng nhiều dòng nước và giọt nước bị nguyên khí cuồng bạo xé nát, bởi vì chiến đấu không ngừng kéo dài, những hơi nước này bị nguyên khí hỗn loạn quét sạch ra ngoài, va chạm lẫn nhau, ngay cả trên mặt sông lớn xa xa đều bốc lên sương mù dày đặc.

Đột nhiên, trên tường thành vang lên mấy tiếng kinh hô ngắn ngủi.

Trên mặt sông có sương mù dày đặc bao phủ, trong sương mù màu trắng, đột nhiên có một ít bóng đen khổng lồ đang lộ ra.

Đó là một số con thuyền lớn, xuất hiện cực kỳ đột ngột như vậy, giống như đột nhiên từ một thế giới khác đi tới.

Hạm đội U Phù ngày xưa đột ngột xuất hiện ở bên ngoài Sở đô, nhưng mà đó là giao dịch giữa Trịnh Tụ cùng vương triều Đại Tề, hạm lớn U Phù lại không tiếng động tiềm hành dưới đáy nước, cho nên mới có thể dưới tình huống quân Sở không có phòng bị, xuất hiện bên ngoài Sở đô.

Thế nhưng những con thuyền lớn này từ đâu mà đến, đồng dạng làm cho quân Tần chiếm cứ Sở đô không hề có phòng bị.

Hơn nữa sau khi tiếng kinh hô biến mất, khi mũi thuyền lớn hoàn toàn xuyên ra sương mù dày đặc, xuất hiện rõ ràng trong tầm nhìn của bọn họ, vẻ khiếp sợ cùng khó hiểu trong lòng bọn họ càng không cách nào dùng ngôn ngữ để hình dung.

Đây là những chiếc thương thuyền.

Những thương thuyền khổng lồ này đến từ các hiệu buôn khác nhau, nhưng hiển nhiên đều bị người tụ tập lại đây, mục đích rất rõ ràng.

Là ai có thể làm cho thương thuyền của rất nhiều hiệu buôn đều nghe theo điều động của hắn?

Hơn nữa mấu chốt nhất chính là, người này làm việc cũng cực kỳ bí ẩn, nhiều thương thuyền như vậy đến, đồng dạng cũng không hề kinh động người trong Sở đô.

......

Thương thuyền khổng lồ nối tiếp nhau, tình cảnh này làm cho cả thành đều an tĩnh lại.

Nhất thời không có ai lên cửa thành khiêu chiến Đinh Ninh nữa.

Không cần bất cứ ai nhắc nhở, trong thành bắt đầu có người rời đi, lên thuyền.

Khi có người bắt đầu, ngày càng có nhiều người đưa ra quyết định, dòng người nối liền không dứt đi ra khỏi khỏi thành, lên thuyền lớn đã cập bến.

Rất nhiều tướng lĩnh cấp cao trong thành trầm mặc không nói, khuôn mặt lạnh lùng như sắt, hai tay lại không kìm được run rẩy.

Bọn họ hiểu rằng đây là một khởi đầu mới.

Trước đó Đinh Ninh và Ba Sơn Kiếm Tràng báo thù, chỉ ở giữa những Tu hành giả cao cao tại thượng.

Mà hiện tại, trận báo thù này đã bắt đầu lan đến quân đội, đến người bình thường.

Chinh chiến cùng công thành chiếm địa thực sự sẽ còn xa sao?

Bình Luận (0)
Comment