Trong khu vườn bên ngoài thư phòng của hắn, trên lá một cây quýt bay bổng có một giọt sương óng ánh trong suốt.
Giọt sương trong suốt này cực kỳ tinh khiết, hơn nữa khúc xạ tia nắng đầu tiên vừa chiếu xuống từ trên bầu trời, nhẹ nhàng lăn đi trong gió, bắn ra rất nhiều màu sắc, làm cho người ta có một loại cảm giác tràn ngập sức sống.
Hắn không khỏi có chút vui thích.
Song ngay trong lúc tâm niệm của hắn chuyển động, giọt sương kia đã giống như biết được sự yêu thích của hắn, nhẹ nhàng rời khỏi chiếc lá, xuyên qua sương sớm mỏng manh, bay về phía hắn.
Một tiếng két vang vọng, hắn có chút khiếp sợ khó hiểu, cửa sổ đã bị khí tức trên người hắn mở ra một cách tự nhiên, giọt sương trong suốt này tựa như có sinh mệnh rơi vào lòng bàn tay hắn.
Lạnh buốt mà chân thực.
Trương Nghi nhìn giọt sương trong lòng bàn tay, càng thêm khiếp sợ, nguyên khí trong bàn tay chấn động, làm cho giọt sương này không còn tròn trịa nữa, bắn tung tóe vô số sóng nhỏ.
Hắn nhất thời khó có thể tin được hình ảnh ánh vào trong mắt.
Niệm lực của người tu hành nếu đạt tới trình độ nhất định, thực sự có thể dẫn dắt thiên địa nguyên khí lưu động bên ngoài, từ đó kéo theo những sự vật tự nhiên này.
Người tu hành cường đại hấp thu lượng lớn nguyên khí từ trong thiên địa, cuốn lên mưa gió, thậm chí xốc lên đất đá có trọng lượng rất nặng thì cũng không phải là chuyện kỳ lạ.
Song điều mấu chốt chính là trong lúc lơ đãng như thế, gió nhẹ mây bay theo tâm ý hấp thu một giọt sương đến trong tay, trong quá trình giọt sương bay tới này, ngay cả hình dạng của giọt sương cũng không hề thay đổi, loại quá trình nhẹ nhàng mà rõ ràng này, ít nhất trước kia hắn không thể nào có thể làm được.
Loại thay đổi này chỉ tồn tại một loại khả năng, đó chính là nhận biết của hắn, hoặc là dùng các cách miêu tả khác của thế giới người tu hành là giống như niệm lực, lực lượng tinh thần, lực lượng thần hồn... đã được tăng cường rất nhiều.
Khi tâm tình của hắn thoáng bình phục lại, hắn bắt đầu xác nhận cho dù là những cơn gió vô hình trong không khí, chỗ mép tựa như sắc bén hơn rất nhiều.
Giới hạn của nhận biết rất mơ hồ, đối với một người tu hành mà nói, khoảng cách nhận biết có khả năng đạt tới thường đến từ nguyên khí dao động ở bên ngoài, nhiều nhất rốt cuộc có thể cảm giác được động tĩnh ngoài bao nhiêu trượng, điều này cũng không thể đo lường một cách chính xác, nhưng hiện tại khi Trương Nghi tĩnh tâm cảm giác được, chỗ mà niệm lực của hắn có khả năng đạt tới, tất cả đồ đạc đều tươi sống linh động, càng thêm chân thật hơn so với lúc trước.
Thường thường chỉ khi tu vi người tu hành tiến giai một đại cảnh giới, mới có thể có cảm nhận đột nhiên biến hóa rõ ràng như vậy.
- Quá trình giải loại Phù ý này, thì ra chính là một loại công pháp tu hành?
Trương Nghi đột nhiên phản ứng lại, trong lòng sinh ra rất nhiều bất an.
Những Phù ý kia ở trong thế giới nhận biết của hắn giống như vô số mảnh sương thu màu xám, nhưng trong khi tìm kiếm liên hệ với những thu sương màu xám kia, quá trình giải trừ Phù ý lại giống như tinh thần ở trong thế giới độc đáo không ngừng trải qua ma luyện, không ngừng trở nên cường đại.
Ngươi càng dành nhiều thời gian, càng có nhiều kiên nhẫn để khám phá những thứ ẩn bên trong, nhận thức sẽ trở nên mạnh mẽ trong vô thức.
Cũng trong nháy mắt này, hắn hiểu vì sao Trịnh Tụ chỉ cẩn một môn công pháp này ở trong công pháp của mười hai Vu Thần kia.
Tất cả công pháp còn lại trên mười hai Vu Thần đều là nguyên khí âm thần quỷ vật, nhất định phải trùng tu. Mà bản thân Tinh Hỏa kiếm mà Trịnh Tụ tu luyện chính là tồn tại không thua gì công pháp mười hai Vu Thần trên đời này, nàng đương nhiên không có khả năng sửa chữa.
Nàng sở dĩ có thể khác với những người tu hành khác, có thể cảm nhận và lợi dụng tinh thần nguyên khí, chính là bởi vì bản thân Tinh Hỏa kiếm của nàng có phương pháp dẫn dắt tinh thần nguyên khí cực kỳ độc đáo. Lợi dụng tinh thần nguyên khí này chảy ngược lên, nàng sẽ có thể dẫn tới càng nhiều tinh thần nguyên khí từ trong hư không vô tận.
Nếu như nhận biết của nàng có thể tăng cường thật lớn, vậy chỗ mà nàng có khả năng đạt tới sẽ xa hơn, có thể dẫn tụ càng nhiều tinh thần nguyên khí.
Mấu chốt nhất chính là, có lẽ nàng có thể cảm nhận được càng nhiều loại tinh thần nguyên khí khác nhau tồn tại, phân biệt sắc thái trong đó, cuối cùng chỉ sợ có thể lợi dụng càng nhiều loại tinh thần nguyên khí.
Cứ như vậy, uy lực Tinh Hỏa kiếm của nàng đâu chỉ tăng cường một phần hai phần?
Năm đó Vu tổ kia sở dĩ có thể dung hợp một ít tinh thần nguyên khí vào nguyên khí trong âm thần quỷ vật, tăng cường thủ đoạn của hắn, đạo lý trong đó kỳ thật cực kỳ đơn giản thô bạo, chính là bởi vì lực nhận biết đủ mạnh.
Nếu nhận biết của hắn mạnh hơn Tu hành giả bình thường gấp mấy lần, sẽ tự nhiên có thể từ trong tinh thần nguyên khí hỗn tạp không chịu nổi tìm ra thứ hắn có thể lợi dụng.
Nghĩ rõ ràng những điều này, tay chân Trương Nghi càng ngày càng lạnh như băng, thủy tinh trong suốt ẩn giấu trên người hắn dường như cũng càng ngày càng trở nên lạnh lẽo.
Đúng lúc này, hắn hoàn toàn không nghĩ tới mình tiếp xúc cùng học tập được một môn công pháp cường đại, hắn chỉ muốn mau chóng để cho Bạch Sơn Thủy và Đinh Ninh biết.
Hắn cảm thấy Bạch Sơn Thủy và Đinh Ninh sẽ quyết định, mà không nghĩ tới hắn có lẽ vì vậy mà trở nên cực kỳ cường đại.
......
Chuyện xảy ra ở Sở đô đang dùng tốc độ nhanh nhất truyền khắp thiên hạ.
Tất cả người tu hành biết tin tức này đều là khiếp sợ không nói nên lời.
Vẫn không ai có thể hiểu được bản thân môn công pháp Cửu Tử Tằm này như trước, năm đó ngay cả khí huyết của Vương Kinh Mộng cũng đã bị thiêu đốt không còn một mảnh, không lưu lại bất cứ thứ gì, nhưng vì sao hắn vẫn có thể mượn môn công pháp này sống lại?
Thế nhưng tất cả mọi người có thể khẳng định, trong thiên hạ này, ngoại trừ Vương Kinh Mộng ra thì cũng không thể có người thứ hai, có thể một mình khiêu chiến một tòa thành, có thể dùng lực lượng một người liên chiến vô số người tu hành.
Kiếm thủ thiên hạ thực sự đã trở về.
Hơn nữa khi càng ngày càng nhiều chi tiết liên quan được lưu truyền ra, tất cả những người tu hành cùng quyền quý nghe được những tin tức này đều hướng ánh mắt về phía Trường Lăng xa xôi.
Những cường giả nổi danh nhất dường như đều tụ tập bên người Đinh Ninh.
Chủ nhân của Trường Lăng, cũng chính là Nguyên Vũ và Trịnh Tụ sẽ ứng phó như thế nào?
Bọn họ dừng như phải có hành động, phải nhanh chóng phát động một ít phản kích, nếu không sẽ có càng ngày càng nhiều người giống như những người vốn thuộc biên chế quân Tần ở Sở đô, gia nhập vào trận doanh Ba Sơn Kiếm Tràng.
......
Tây Sơn, vùng hoang dã phía tây ngoài thành Trường Lăng.
Một cung điện chiếm diện tích cực lớn được bao quanh bởi những ngọn núi đang được xây dựng.
Trên một đỉnh núi có thể nhìn ra cung điện này, có rất nhiều con cừu trắng tinh đang chạy, có một người chăn cừu trẻ tuổi lại đăm chiêu nhìn tòa điện đang xây dựng.
Người chăn cừu này ăn mặc rất tùy tiện, nhưng nếu có người từng tham gia Mân Sơn Kiếm hội nhìn thấy nàng, nhất định sẽ chấn động.
Bởi vì nàng chính là Tịnh Lưu Ly.
Lý Tư cũng chính là người mà nàng muốn giết, mấy ngày nay ở trong cung điện kia.
Nàng đã quan sát những đỉnh núi này thật lâu, xác định Lý Tư một mực phụ trách giám sát xây dựng, tạm thời sẽ không rời đi, đồng thời nàng cũng đang suy tư cơ hội để mình có thể giết chết Lý Tư rốt cuộc là ở đâu?
Tin tức về Sở đô đã lưu truyền tới, nàng xác định sư tôn Bách Lý Tố Tuyết của mình đã an toàn, hơn nữa tu vi Đinh Ninh còn cường đại hơn so với nàng tưởng tượng, hơn nữa ân oán với Bạch Sơn Thủy, Triệu Kiếm Lô đều đã tiêu trừ.
Cho nên trong mắt nàng, chuyện nàng giết Lý Tư càng thêm cấp bách.
Thứ nhất mảnh cung điện này chiếm diện tích còn rộng lớn hơn so với Hoàng thành hiện tại, nhất định ẩn giấu bí mật gì đó, thứ hai nàng đã đi theo Đinh Ninh thật lâu, biết hắn tuyệt đối sẽ chiếm lấy tiên cơ, nhất định sẽ dùng thủ đoạn liên tục, không ngừng cho Trịnh Tụ cùng Nguyên Vũ trọng kích.
Nếu nàng có thể giết chết Lý Tư vào lúc này, vậy ý nghĩa sẽ càng cực kỳ quan trọng.