(Phương pháp phá giải thực sự)
Độc Cô Bạch không nói gì nữa, bắt đầu tự mình múc canh, sau đó bẻ nát một miếng bánh bao trắng đặt vào trong canh, chậm rãi ăn vào.
Kỳ thật coi như suy đoán của gã và Tịnh Lưu Ly hoàn toàn đúng, nhưng một gã đại Tông sư mặc dù xảy ra vấn đề rất lớn, thậm chí mặc dù bị thương không cách nào phát huy ra thực lực bình thường, hắn vẫn là đại Tông sư.
Đến cuối cùng vẫn sẽ đối mặt với lực lượng thuần túy nghiền ép.
Rất nhiều lúc một gã Tông sư Thất cảnh sắp chết phản kích lại càng thêm khủng bố.
Muốn giết chết tồn tại như Lý Tư, nhưng cuối cùng mình có thể sống sót, còn khó khăn hơn nhiều so với việc đấu kiếm công bằng chiến thắng một gã Thất Cảnh.
Độc Cô Bạch thừa nhận Tịnh Lưu Ly tuyệt đối là thiên tài mạnh nhất Trường Lăng, nhưng gã vẫn không có lòng tin vào nàng.
- Ngươi đừng quên một điểm.
Gã ăn xong một chén canh với bánh bao không nhân, sau đó nhìn Tịnh Lưu Ly nhắc nhở:
- Lý Tư là người của Trịnh Tụ, cho dù ngươi thật sự có thể nhanh chóng tìm ra sơ hở của hắn, đến cuối cùng muốn giết chết hắn, chắc hẳn ngươi còn phải đối mặt với Tinh Hỏa kiếm của Trịnh Tụ.
- Đối với Trịnh Tụ, không còn ai quan trọng hơn Lý Tư.
Độc Cô Bạch dừng một chút rồi bổ sung:
- Trịnh Tụ đã không thể mất đi đồng bọn quan trọng như vậy nữa, nàng nhất định sẽ toàn lực ra tay. Cho nên đến cuối cùng, ngươi chắc chắn còn phải đối mặt với một kích của nàng.
Tịnh Lưu Ly nhíu mày thật sâu, ngay cả động tác khẽ uống canh cũng ngừng lại.
Lúc trước nàng chỉ cân nhắc vấn đề liên quan đến tu hành cùng bản thân Lý Tư, thực sự hoàn toàn không cân nhắc điểm này.
Từ lý thuyết mà nói, cho dù nàng đột phá Thất Cảnh, cũng hoàn toàn không thể ngăn cản được một kiếm của Trịnh Tụ.
- Sao ngươi không nói sớm.
Một lát sau, sắc mặt nàng hơi trầm xuống, buông chén ngẩng đầu nhìn Độc Cô Bạch nói.
Độc Cô Bạch có chút bất đắc dĩ, nhẹ giọng nói:
- Ta sợ ảnh hưởng đến chiến ý của ngươi, huống chi Bách Lý tông chủ cảm thấy ngươi có biện pháp, ta làm sao có thể nói nhiều. Ta nghĩ nếu ngay cả một chút khả năng mà ngươi cũng tìm không ra, vậy căn bản cũng sẽ không đến một bước kia, cũng không cần nhắc nhở điểm này.
- Ngươi sai rồi.
Tịnh Lưu Ly lắc đầu, nói thẳng:
- Nếu làm cách nào cũng không thể ngăn cản được một kiếm của Trịnh Tụ, vậy chứng tỏ toàn bộ suy nghĩ phía trước đã đi vào ngõ cụt, ý nghĩ ngay từ đầu đều sai rồi.
Độc Cô Bạch có chút ngạc nhiên.
Tịnh Lưu Ly cười cười tự giễu,
- Là ta quá mức ngu dốt, vốn không có lĩnh ngộ được chân ý của sư tôn. Bất kể sư tôn hay là Đinh Ninh đều nói cho ta biết rất nhiều chuyện cho dù bọn họ hiểu cũng sẽ không nói rõ với ta, bởi vì nếu như không tự mình suy tư quá trình tiến bộ, sẽ đánh mất bản năng tự học tập, vậy thiên phú tốt đến đâu cũng chẳng khác người thường, hơn nữa không thể vượt qua con đường những tiền bối đã đi. Ý của sư tôn muốn ta hiểu kỳ thật rất đơn giản, nếu như ngay từ đầu không tránh khỏi một kiếm này của Trịnh Tụ, vậy với tu vi hiện tại của ta, nên bắt đầu từ một kiếm này.
Độc Cô Bạch cũng không ngốc, gã có chút hiểu được ý của Tịnh Lưu Ly, giật mình có chút nói không nên lời:
- Ngươi. Ý ngươi là... Ngươi muốn lợi dụng một kiếm này của Trịnh Tụ để giết Lý Tư?
Tịnh Lưu Ly nở nụ cười:
- Vốn nên như vậy, bản thân Lý Tư cũng không thể ngăn cản được một kiếm toàn lực của Trịnh Tụ.
Tư duy Độc Cô Bạch vẫn có chút không theo kịp,
- Nhưng không ép Lý Tư đến đường cùng, hắn sẽ không dùng khí cơ thỉnh cầu Trịnh Tụ xuất kiếm, làm sao có thể lợi dụng một kiếm của nàng? Hơn nữa làm sao có thể để Tinh Hỏa kiếm của nàng chém chết hắn?
Tịnh Lưu Ly nhìn gã chứ không trả lời.
Bởi vì nàng biết Độc Cô Bạch đã bị rung động tột độ trong khoảnh khắc này, nếu không gã sẽ có thể nhanh chóng suy nghĩ ra đáp án.
Quả nhiên chỉ sau một lần hít thở, Độc Cô Bạch đã phản ứng lại, gã hít một hơi khí lạnh:
- Ý của ngươi là bắt chước ra cỗ khí cơ kia, làm cho Trịnh Tụ cảm ứng nhầm?
Tịnh Lưu Ly gật đầu.
Độc Cô Bạch hơi bình tĩnh một chút, nhưng vẫn nhịn không được nói:
- Nhưng chuyện này quả thực còn khó khăn hơn so với việc ngộ ra một môn công pháp, trong cơ thể Lý Tư có khí cơ cảm ứng độc đáo với Trịnh Tụ, dưới tình huống hắn còn sống thật tốt, nhưng ngươi lại bắt chước ra khí cơ hắn sắp chết, đồng thời khiến Trịnh Tụ cho rằng Lý Tư là địch nhân của mình, điều này thật không thể tưởng tượng nổi.
- Người bình thường tuyệt đối không có khả năng làm được, nhưng ta là Tịnh Lưu Ly, đồng thời ta còn là đệ tử chân truyền của Bách Lý Tố Tuyết.
Tịnh Lưu Ly dùng ngữ khí tầm thường nhất nói một câu này.
Những lời này kiêu ngạo nói không nên lời, nhưng trong mắt nàng lại là sự thật rất bình thường.
- Hiện tại ta rốt cuộc đã hiểu vì sao sư tôn ở Mân Sơn Kiếm Tông xưa kia lại để cho ta tu hành một ít pháp môn mà theo suy nghĩ của bản thân ta là không có tác dụng gì. Thì ra từ rất nhiều năm trước ngài đã bắt đầu chuẩn bị phá vỡ Tinh Hỏa kiếm này của Trịnh Tụ.
Trước khi Độc Cô Bạch còn chưa hoàn toàn phục hồi tinh thần lại, nàng mang theo kính ý vô hạn nhẹ giọng nói tiếp:
- Sau khi Ba Sơn Kiếm Tràng công chiếm quận Keo Đông, ta vốn tưởng rằng giết chết một thừa tướng Đại Tần có giá trị trọng yếu với Trịnh Tụ như Lý Tư là đả kích lớn nhất đối với nàng, nhưng hiện tại ta rốt cục hiểu được, phá bỏ Tinh Hỏa kiếm này mới là đả kích lớn nhất đối với Trịnh Tụ. Khoảnh khắc giết Lý Tư, ả chắc chắn sẽ hiểu chuyện gì đã xảy ra. Ả làm cho người ta sợ hãi nhất chính là vì có mặt ở khắp nơi, đột nhiên hàng lâm Tinh Hỏa kiếm xuống, nhưng từ nay về sau, ở nơi ả không thể tận mắt nhìn thấy, vậy ả còn dám dùng Tinh Hỏa kiếm sao? Có một đệ tử Mân Sơn Kiếm Tông như ta phá vỡ Tinh Hỏa kiếm của ả, ả còn có thể dùng Tinh Hỏa kiếm bảo vệ ai?
Một tiếng ừng ực khẽ vang.
Là Độc Cô Bạch dùng sức nuốt nước miếng.
Lúc này gã không cách nào dùng ngôn ngữ để hình dung tâm tình của mình.
Gã nhịn không được nghĩ đến U Long bay qua thành Trường Lăng kia.
Điều này nhắc nhở gã một lần nữa, từ khi Vương Kinh Mộng chết trận ở Trường Lăng năm đó, Bách Lý Tố Tuyết cũng đã dùng toàn bộ tâm lực để báo thù cho hắn.
Thì ra từ lúc đó trở đi, Bách Lý Tố Tuyết cũng đã nghĩ đến muốn giết vào Hoàng cung, nghĩ đến việc phá vỡ Tinh Hỏa kiếm của Trịnh Tụ.
Chẳng qua muốn phá Tinh Hỏa kiếm chỉ sợ nhất định phải là Tu hành giả có thiên phú tu hành ở trên y như Tịnh Lưu Ly, hơn nữa một ít chuyện đột ngột xảy ra đã dẫn đến thời điểm trong kế hoạch của y có chút rối loạn, nếu không chỉ sợ sẽ là Mân Sơn Kiếm Tông phá Tinh Hỏa kiếm trước, sau đó Bách Lý Tố Tuyết thật sự giết vào Hoàng cung giết chết Trịnh Tụ thành công.
Bách Lý Tố Tuyết không thể nghi ngờ là một trong những người tu hành cường hãn nhất thời đại này, nhưng điều càng làm cho tâm thần gã kích động, lại là tình bạn giữa y và Vương Kinh Mộng.
Chính là lực lượng tình bằng hữu chân thành tha thiết nhất, khiến cho Bách Lý Tố Tuyết bỏ ra nhiều năm như vậy để làm những việc này.
Gã càng nghĩ càng hâm mộ, cuộc đời này của mình cũng phải có bằng hữu như vậy.
- Nghĩ ra biện pháp, nhưng bất kể tìm hiểu khí cơ này hay là có được thời cơ tốt hơn để đối phó từ một ít thói quen của hắn, quan trọng nhất vẫn phải có cơ hội tiếp cận hắn.
Tịnh Lưu Ly nhìn Độc Cô Bạch đăm chiêu, nói:
- Hiện tại đã đến lúc mạo hiểm tiếp cận Lý Tư, chúng ta phải động đến người bằng hữu trong cung kia.
Độc Cô Bạch không chút suy nghĩ, rất tự nhiên nói:
- Ta và ngươi cùng một chỗ.