Kiếm Vương Triều ( Dịch Full )

Chương 789 - Q8 - Chương 117: Ý Tưởng Hay

Q8 - Chương 117: Ý tưởng hay Q8 - Chương 117: Ý tưởng hay

Tin tức bên ngoài không ngừng lưu truyền đến đối với quyền quý Trường Lăng mà nói lại cực kỳ bất lợi.

Những quyền quý này phần lớn dựng nên sau biến cố của Trường Lăng mười mấy năm trước, nếu như Ba Sơn Kiếm Tràng cuối cùng sẽ thu hồi Trường Lăng, vậy bọn họ nhất định sẽ mất đi tất cả.

Hoàng cung là trung tâm thống trị của Trường Lăng, nhưng trong khoảng thời gian này, trong Hoàng cung ngược lại an ổn hơn nhiều, hoặc dùng lời nói càng thêm chuẩn xác để hình dung thì càng thêm an tường hơn nhiều. (an tường: an tĩnh và tường hòa)

Hoàng hậu tới Quan Trung còn chưa về, mà Hoàng đế Nguyên Vũ sau khi trở về Quan Trung liền lập tức bế quan.

Đại chiến hai nước Tần Sở đã kết thúc, không còn điều lệnh dày đặc, các quan trong triều cũng không khẩn trương như lúc bình thường.

Đối với cung nữ và người hầu trong thâm cung mà nói, đêm khuya cũng không còn cái loại gào thét khiến người ta lo lắng.

Hoàng tử trẻ tuổi Hồ Hợi đã khôi phục không tệ, chẳng những không còn có cái loại liên tục kinh hãi nguyên nửa đêm, liên tiếp rơi vào trong ác mộng, hơn nữa ngay cả tính tình cũng trở nên ôn hòa hơn rất nhiều, không còn thô bạo, hỉ nộ vô thường như trước kia.

Từ một mức độ nào đó mà nói, tính cách của gã trái lại có chút giống Hoàng tử Phù Tô.

Công lao chữa trị đương nhiên đều thuộc về y sư Hàn Ngộ Xuân.

Đối với vị y sư chữa khỏi cho bản thân mình, Hồ Hợi cực kỳ tôn kính, thậm chí có chút ỷ lại.

Trong cung hiển nhiên không ai biết người được mệnh danh thánh thủ y thuật đất Hàn này thực ra là Triệu Cao thay thế, ở trong mắt mọi người, đây chính là một người nước Hàn chưa từng tu hành, hoặc có thể nói hoàn toàn không cách nào tu hành. Trường Lăng sùng bái dũng mãnh, có đôi khi những người văn sĩ yếu ớt không có vũ lực sẽ tự nhiên thiếu đi sự tôn trọng vốn có.

Đối với điểm này, Hồ Hợi đã trở nên ngoan ngoãn lại phản ứng rất kịch liệt.

Đoạn thời gian trước có một gã thị vệ trong cung cùng một quan viên Thần Đô Giám không đủ tôn kính đối với Triệu Cao, liền khiến cho Hồ Hợi nổi giận, sau đó tên thị vệ cùng quan viên Thần Đô Giám kia biến mất khỏi Trường Lăng vĩnh viễn.

Sau khi xảy ra chuyện này, tất cả mọi người trong cung, bao gồm cả một ít quan viên thân ở trọng vị tự nhiên cũng không dám khinh thường Triệu Cao nữa. (trọng vị: vị trí quyền cao chức trọng)

Mà một vài người nhạy cảm trong đó đã bắt đầu phát hiện, trong khoảng thời gian này, Hoàng tử Hồ Hợi dường như đã bất tri bất giác bắt đầu nhúng tay vào rất nhiều chuyện, hơn nữa còn có được rất nhiều người ủng hộ.

Đơn giản mà nói, vị Hoàng tử ngoại trừ tiếng tăm nổi bật, lại ít khi xuất hiện trong tầm mắt mọi người này, đã thực sự xuất hiện trên sân khấu quyền quý, đóng vai nhân vật mạnh vì gạo, bạo vì tiền.

Trời sinh có được thân phận Hoàng tử, muốn lôi kéo quyền thế và để cho một số người nghe lời lại rất đơn giản, nhưng thay đổi một cách vô tri vô giác, dưới tình huống đại đa số người không có chú ý tới lại chậm rãi làm được điểm này, điều này lại rất khó.

Vì vậy tên y sư mà gã dựa vào này thực sự không đơn giản.

......

Sắc trời tối như đêm, một trận mưa gió sẽ bao trùm Trường Lăng.

Trần giám thủ Thần Đô Giám ngồi ở trong xe ngựa cách rèm xe nhìn Hoàng thành như lâm vào trong Ma giới.

Năm đó Dạ Sách Lãnh trở về từ hải ngoại, thời tiết nơi đây cũng như vậy.

Trong một năm, loại thời tiết như thế cũng không xuất hiện nhiều.

Mấy ngày nay Thần Đô Giám ở bên ngoài ngang ngược càn rỡ, thế lực thuộc hạ cũ của Giám Thiên Ty ở Trường Lăng đã bị quét sạch, tất cả quan viên Thần Đô Giám đều mặt mày hớn hở.

Điều này không chỉ dừng lại ở việc đối với Thần Đô Giám mà nói, Giám Thiên Ty vẫn là kẻ thù truyền kiếp, còn ở chỗ, sau khi diệt bỏ Giám Thiên Ty, Thần Đô Giám hiện tại đã có quyền thế cường đại hơn trước không biết bao nhiêu.

Nếu như liên quan đến lực lượng thuần túy, Binh Mã ty hiển nhiên cao hơn Thần Đô Giám và Giám Thiên Ty trước kia, bởi vì Binh Mã ty thống lĩnh tất cả quân đội, có được càng nhiều Tu hành giả, nhưng chuyện liên quan đến truy tung, điều tra người tu hành đều do Thần Đô Giám cùng Giám Thiên Ty đảm nhận, thứ mà hai tổ chức này cần phải xử lý đều là chuyện của thế giới người tu hành. Giữa hai bên có sự khác biệt về bản chất.

Thế giới của người tu hành càng thêm phức tạp cùng thần bí, trở thành kẻ thống lĩnh Thần Đô Giám nhiều năm, Trần Giám Thủ tự nhiên đã hình thành khứu giác và trực giác mà người thường không có.

Trên tư liệu thì việc Triệu Cao ngụy trang thành Hàn Ngộ Xuân hoàn toàn không có vấn đề gì, nhưng trực giác độc đáo này lại khiến Trần Giám Thủ có thể khẳng định gã tuyệt đối có vấn đề.

Thế nhưng đồng dạng cũng không ai biết được, sau khi Dạ Sách Lãnh bảo hộ Bách Lý Tố Tuyết rời khỏi Trường Lăng, tất cả điểm xuất phát mà hắn làm việc cũng đã thay đổi.

Thần Đô Giám cho tất cả mọi người một loại cảm giác, là kiểu người còn đang gánh vác tường thành vô hình quan trọng nhất của Trường Lăng, còn đang bắt giữ rất nhiều phạm nhân nguy hiểm, song mà chỉ có hắn mới thực sự biết được, những người hắn bắt đều là cá nhỏ, những con cá lớn chân chính có thể ảnh hưởng đến thế cục, hắn lại chỉ lẳng lặng nhìn.

Hôm nay sắc trời khác thường, cũng vừa vặn có chuyện lớn muốn phát sinh.

Bởi vì hắn không hẹn gặp tên y sư kia, nhưng gã lại tìm tới hắn.

Một chiếc xe ngựa thuộc về y sư Hoàng thành chạy ra khỏi Hoàng thành, lúc hạt mưa bắt đầu rơi xuống, đi tới bên cạnh chiếc xe ngựa nơi hắn ngồi.

Triệu Cao không xuống xe, Trần Giám Thủ cũng như vậy, thậm chí khi xe ngựa dừng lại cùng một chỗ, hai bên đều không vén rèm xe lên.

- Rất nhiều quyền quý Trường Lăng đều chú ý tới ta, nhưng ngươi hết lần này tới lần khác duy trì khoảng cách với ta, điều này vốn không hợp lẽ thường, ngược lại làm cho người ta sinh nghi, cho nên ta đến gặp ngươi.

Thanh âm Triệu Cao vang lên trước tiên, nhẹ nhàng truyền vào trong tai Trần Giám Thủ,

- Như vậy cho dù ta chủ động, trong suy nghĩ của người ngoài cũng là ngươi hẹn gặp ta.

Hai hàng lông mày Trần Giám Thủ trong chiếc xe âm u hơi nhướng lên, hắn không hề đáp lại.

- Việc Thân Huyền làm vốn đã thương lượng qua với Dạ Sách Lãnh, bao gồm cả việc hắn có thể an toàn rời khỏi Trường Lăng, cũng do Giám Thiên Ty của Dạ Sách Lãnh sắp đặt.

Triệu Cao rất thẳng thắn nhẹ giọng nói tiếp:

- Nếu ngươi đứng về phía Dạ Sách Lãnh, vậy ngươi cùng một phe với ta.

Sắc mặt Trần Giám Thủ không thay đổi, nói:

- Ngươi rất thẳng thắn, nhưng nếu không có đại sự gì, ngươi cũng không cần mạo hiểm nói cho ta biết những chuyện này.

Triệu Cao khẽ gật đầu, nói:

- Tịnh Lưu Ly tìm được phương pháp giết Lý Tư, nhưng nàng cần tiếp cận Lý Tư một thời gian, chuyện này ta cần ngươi hỗ trợ.

Gã nói ra những lời này một cách dứt khoát lưu loát đến cực điểm.

Về lý do vì sao Tịnh Lưu Ly phải giết Lý Tư, làm sao tìm được phương pháp giết lão, kể cả việc vì sao nhất định phải tiếp cận lão một thời gian, gã lại hoàn toàn không thể hiểu được.

Nhưng Trần Giám Thủ cũng không hỏi nhiều, chỉ trầm mặc suy nghĩ tầm một hơi thở, sau đó nói:

- Ta có thể nghĩ biện pháp.

Triệu Cao nói tiếp:

- Nàng ở ngay Ly Sơn, ta sẽ truyền tin tức cho nàng để cảnh báo chuyện này.

Trần Giám Thủ không xoắn xuýt chuyện này, hắn chỉ hỏi một câu hỏi mà bản thân muốn biết:

- Ngươi ở bên cạnh Hồ Hợi là muốn làm thành chuyện gì, hoặc có thể nói một chuyện lớn tiếp theo ngươi muốn làm là gì?

- Nếu Mân Sơn Kiếm Tông cùng Tịnh Lưu Ly sẽ diệt trừ Lý Tư, vậy ta sẽ nghĩ biện pháp loại bỏ Nghiêm Tướng.

Triệu Cao rất bình thản đáp lại:

- Nếu như hai tướng đều không còn, ta muốn thử xem mình có thể trở thành Thừa tướng Đại Tần mới hay không.

Một tên y sư trở thành Thừa tướng Đại Tần, nghe vào có vẻ như chuyện ban ngày nằm mơ, không thể nào có thể xảy ra.

Nhưng Trần Giám Thủ hơi cúi đầu suy nghĩ một chút, khi xe ngựa bắt đầu chạy đi, hắn lại nhẹ giọng đáp lại một câu:

- Ý nghĩ rất hay.

Bình Luận (0)
Comment