- Sao vậy, có vấn đề gì ư?
Hai nữ học sinh Tố Tâm Kiếm Trai này nhất thời không trả lời, khuôn mặt tên sứ giả này vẫn ôn hòa như trước, nhưng lại nhàn nhạt hỏi một câu.
- Hạ Uyển sư tỷ đang tĩnh tu, chuyện này chúng ta không làm chủ được, cần phải xin Trai chủ quyết định.
Có một người lớn tuổi hơn trong hai nữ học sinh Tố Tâm Kiếm Trai này có chút bối rối trả lời một câu, sau đó gõ một phát lên vỏ kiếm bên hông.
Chân nguyên ở trên vỏ kiếm chấn động, cũng đã phát ra một hồi leng keng dễ nghe như nước suối vang vọng.
Loại thanh âm này tuy rằng dễ nghe, nhưng ở Tố Tâm Kiếm Trai thì lại là tin tức báo động.
Chỉ trong thời gian mấy hơi thở, nhìn bóng người thoáng hiện bên trong nội viện vốn trống rỗng, không bao lâu liền có hơn mười người như lâm đại địch đi tới cửa núi.
Khi hai nữ học sinh giữ sơn môn cúi đầu bất an nghênh đón, kỳ thật trong lòng hai người cũng rất rõ ràng, hiện tại các sư trưởng nắm quyền trong Kiếm Trai đều có thái độ không tốt đối với Hạ Uyển, nhưng trong lòng các nàng vẫn còn có một chút hy vọng xa vời, nghĩ đến những sư trưởng còn lại nói không chừng có thể bảo vệ Hạ Uyển sư tỷ.
Tên sứ giả này ngược lại vẫn ôn hòa như trước, có chút nhập thần đánh giá hơn mười người nghênh đón.
Một người trong đó là nữ tu nhìn qua chừng bốn mươi tuổi, mặc áo bào màu đen, khuôn mặt vuông vắn trái lại có chút nam tướng, thế nhưng khí chất trầm tĩnh, có một phen phong phạm quý phái. (nam tướng: tướng đàn ông)
- Trai chủ
Khi hai nữ học sinh giữ sơn môn đến trước người nữ tử này liền đồng loạt khom người hành lễ, nghe xưng hô của các nàng, tên nữ tu cầm đầu này chính là Trai chủ Tố Tâm Kiếm Trai - Mộ Dung Tú.
- Chuyện gì?
Mộ Dung Tú quát hỏi một câu, khiến cho người ta có cảm giác không hề nghiêm khắc, trái lại cho bọn họ một loại cảm giác khoan dung.
Ngược lại bên trái người bà có một gã nữ tu mặt nhọn đang đứng, nhìn qua tuổi tác không chênh lệch bao nhiêu với bà, áo bào mặc trên người dường như cũng giống nhau, chẳng qua trong mắt lóe ra hàn mang, cũng làm cho người ta có một loại cảm giác cực kỳ lạnh lùng.
Người sứ giả này trong nháy mắt liền chú ý tới người này, nhìn bộ dáng lạnh lùng của tên nữ tu này, gã ngược lại cười cười như có điều suy nghĩ.
Hai nữ học sinh giữ sơn môn lập tức nói ra ý đồ của sứ giả này, Mộ Dung Tú hơi nhíu mày, nhưng chợt sắc mặt lại như thường, bà đến cửa núi, quay người gật đầu thi lễ với sứ giả này, nhẹ giọng hỏi:
- Là Thánh thượng hay là Hoàng hậu nương nương sai sứ đến, không biết muốn gặp Hạ Uyển có chuyện gì?
- Là ý chỉ của nhị Hoàng tử.
Tên sứ giả này nhàn nhạt trả lời một câu, nhưng không nói là có chuyện gì. Ý tứ bên trong lời nói hẳn là có chuyện gì cũng chờ gặp Hạ Uyển rồi nói sau.
"Nhị Hoàng tử Hồ Hợi?"
Những Tu hành giả Tố Tâm Kiếm Trai này đều nhịn không được nhìn nhau một cái, trong ánh mắt mỗi người đều là kinh nghi bất định.
Các nàng tuy rằng ru rú trong nhà, nhưng tất cả tin tức tu hành lại cực kỳ linh thông, cũng biết một ít biến hóa nơi Hoàng thành Trường Lăng.
Hiện tại Nguyên Vũ và Trịnh Tụ dường như đang mệt mỏi ứng phó đại cục bên ngoài, một ít chuyện trong triều đình đều do hai vị Thừa tướng phụ trách xử lý, nhưng gần đây Hồ Hợi lại nhúng tay vào không ít chuyện, mà hai vị Thừa tướng này lại không có phản ứng gì.
Mà đối với ngoại giới mà nói, Phù Tô mặc dù trở về Trường Lăng, nhưng hình như lại đột nhiên thất sủng.
Cứ tiếp tục như vậy, người kế thừa giang sơn Đại Tần trong tương lai ngược lại rất có khả năng là Hồ Hợi.
Hai vị Thừa tướng đều có thái độ khoan dung đối với hành vi của Hồ Hợi, có lẽ cũng có cân nhắc lâu dài trên phương diện này.
Ngoài ra bên ngoài còn có lời đồn đãi, Từ Phúc vẫn luôn ở hải ngoại đã trở về, chỉ sợ quyền quý của Trường Lăng cũng sẽ có biến động lớn, vị trí của Từ Phúc tương lai không biết chừng còn ở trên hai tướng này.
Hai tướng có lẽ còn phải dựa vào vị Hoàng tử này để chống lại Từ Phúc.
Những ý niệm này cũng chỉ chợt lóe lên trong đầu những Tu hành giả Tố Tâm Kiếm Trai này, bất kể ở điểm nào, các nàng đương nhiên cũng không dám cãi lại ý chỉ của vị Hoàng tử kia.
- Mời đi theo ta.
Mộ Dung Tú khẽ gật đầu, nữ tử mặt nhọn lạnh lùng phía sau bà lại lên tiếng đầu tiên, tiếp theo lập tức đi trước dẫn đường.
Tên sứ giả theo những người này đi vào Tố Tâm Kiếm Trai, tùng bách vặn vẹo trên vách đá che chắn mưa ở phía trên, phía dưới chỉ có những hạt mưa nhỏ nhẹ nhàng bay bổng, thậm chí không cần cầm ô.
Gã có chút tấm tắc lấy làm kỳ lạ, thu ô đi theo những người này xuyên qua mấy tầng đình viện, đến nơi một số đệ tử tạp dịch ở hàng ngày.
Đệ tử tạp dịch của các chốn tu hành phần lớn đến từ con cháu nông dân ở thôn xóm phụ cận, có một số trong đó có thiên phú tu hành, nhưng lại không xuất sắc, liền được tuyển vào Kiếm viện, làm chút công việc nặng nề, nếu như là người có chút thành tựu thì cũng sẽ được phái ra sơn môn, giúp tông môn làm việc ở bên ngoài đó.
Kỳ thật nếu đã bị phái ra sơn môn, về sau những đệ tử tạp dịch này cũng sẽ không được tiếp xúc được tu hành, càng không có khả năng tiếp xúc với một ít bí thuật cao cấp.
Ở trong chốn tu hành, đệ tử tạp dịch có rất nhiều việc vặt phải làm, vẩy nước quét đình viện, đun nước nấu cơm, giặt giũ chặt củi, những việc này là cấp thấp, hơi cao hơn một chút lại là phụ trách kiểm kê một ít điển tịch, xử lý một ít dược vật, tài nguyên tu hành của tông môn vân vân.
Nhưng khi sứ giả này đi theo đám người Tố Tâm Kiếm Trai tiến vào sân nhỏ của những đệ tử tạp dịch này, bên cạnh một dòng suối có một thiếu nữ đang giặt quần áo chính là Hạ Uyển, trên tảng đá lớn bên cạnh nàng, thứ chất đống đều là quần áo rất nặng nề, có chút thậm chí là áo vải dày ngàn tầng mà đệ tử trong môn thường sử dụng khi luyện kiếm, tỷ thí.
Loại quần áo này có thể ngăn cản kiếm gỗ bình thường chém, cực kỳ thực dụng, nhưng mặc so kiếm thường thường sẽ bị mồ hôi thấm ướt, tích tụ nhiều lần, mùi hương sẽ cực kỳ khó ngửi.
Tên sứ giả này dừng bước, gã lẳng lặng nhìn Hạ Uyển giặt quần áo.
Những Tu hành giả Tố Tâm Kiếm Trai này đều nhìn ra gã biết đó là Hạ Uyển, đại đa số người liền bắt đầu quan sát kỹ càng phản ứng của gã.
Chẳng qua vẻ mặt nam tử có diện mạo hơn ba mươi tuổi này vẫn luôn ôn hòa, không nhìn ra biến hóa gì quá lớn.
Các nàng không thể nhìn ra được cái gì, trái lại tên sứ giả này nhìn bộ dáng giặt giũ của Hạ Uyển, theo thời gian dần qua, gã trái lại đã nhìn ra chút manh mối, sâu trong đôi mắt xuất hiện một ít thần thái khác thường.
- Hạ Uyển, lại đây.
Nữ tử mặt nhọn lạnh lùng bên cạnh Mộ Dung Tú quát một tiếng cực kỳ không khách khí.
Hạ Uyển trước đó vẫn không ngừng giặt quần áo lúc này mới đứng lên, nàng rửa tay, xắn ống tay áo ướt át lên rồi xoay người đi tới.
So lúc ở Mân Sơn Kiếm Hội, thiếu nữ này dường như đã trưởng thành hơn, còn hơi cao thêm một chút, chẳng qua cái loại tư thái không kiêu ngạo không siểm nịnh này cũng không hề thay đổi.
- Tu vi đã đến Ngũ Cảnh trung phẩm, so sánh với lúc ngươi mới vào sách tài tuấn, tham gia Mân Sơn Kiếm Hội, ngược lại có tiến bộ rất lớn.
Người sứ giả này lúc trước vẫn luôn cực kỳ ít nói, vẻ mặt không mặn không nhạt lại làm cho người ta có một loại cảm giác kiêu căng, nhưng nhìn Hạ Uyển đi tới, gã lại là người đầu tiên mở miệng, nói ra một câu này.
Hạ Uyển nhíu mày, sắc mặt nàng không có gì thay đổi, trong lòng lại có chút kinh nghi.
Đám người Tố Tâm Kiếm Trai cũng có chút khó hiểu, sứ giả này không nói ra thân phận và ý đồ của mình, chỉ bình luận một câu về việc tu hành của Hạ Uyển trước tiên, đây là có ý gì?
- Nếu như ta nhớ không sai, Hạ Uyển lúc ấy đứng thứ mười hai trong sách tài tuấn.
Sứ giả này quay đầu lại, nhìn tất cả mọi người ở đây,
- Nhưng nếu bây giờ xếp lại sách tài tuấn, chỉ sợ không thể đứng vào hàng ngũ ba mươi người đầu tiên?
Tại chỗ chỉ là một mảnh yên lặng.
Tất cả mọi người lại càng không hiểu ý ẩn trong những lời này của gã, chỉ trong lúc mơ hồ lại cảm thấy giọng điệu của gã có chút sắc bén.
- Trong một nhóm người cùng vào sách tài tuấn lúc ấy, có một số đã tới Lục Cảnh, thậm chí còn phá Thất Cảnh, dù bỏ qua khả năng trong đó có kỳ ngộ đặc biệt, có một số người vốn xếp hạng phía sau nàng nhưng thoáng được tông môn ủng hộ, hiện tại cũng có không ít đã đến Ngũ Cảnh đỉnh phong, chỉ là bị kẹt ở cửa ải phá Lục Cảnh mà thôi.
Sứ giả này tiếp tục chậm rãi nói:
- Nàng lúc ấy chỉ là tu vi Tứ Cảnh, nhưng nếu đã khám phá cửa ải Tứ Cảnh đến Ngũ Cảnh, vậy chắc chắn có thể nhanh chóng từ Ngũ Cảnh đến Ngũ Cảnh đỉnh phong. Nhưng hiện tại lại dừng ở Ngũ Cảnh trung phẩm, điều này chỉ có thể nói rõ hai điểm. Một là Tố Tâm Kiếm Trai hoàn toàn không ủng hộ nàng, đoán chừng ngay cả một viên Tố Tâm Tùng Hương Đan cũng không cho, chứ đừng nói đến Linh dược phụ trợ khác, ta nhớ rõ trong cung lúc trước cảm thông người Tố Tâm Kiếm Trai chết trận, còn đặc cách thưởng một nhóm Linh dược, xem ra không có một chút nào rơi vào trên đầu nàng. Hai là nàng bị những chuyện vặt này tiêu hao quá nhiều thời gian, nàng hoàn toàn không có đủ thời gian tiến hành tu hành chân nguyên.
Mấy câu này vừa ra khỏi miệng, có một nửa trong đám người ở đây lập tức biến sắc.
Điều này dường như... có chút không tốt.