Hạ Uyển trước đó đã cảm thấy chuyện này lộ ra vẻ quái dị, nhị Hoàng tử kia cho dù cố ý mời chào, cần gì phải tìm tới mình.
Nàng tự hiểu bản thân mình có bao nhiêu tiến bộ trong một năm này, ít nhất ở tu vi chân nguyên, nàng có vẻ tụt lại phía sau rất nhiều người bên trong sách tài tuấn năm đó.
Nhị Hoàng tử Hồ Hợi nếu muốn chiếm một vị trí trong quyền quý, thứ ỷ lại nhất chính là thân phận của mình và được Trịnh Tụ ủng hộ.
Gã hiển nhiên không thể nào nghịch lại ý của mẹ mình.
Về phần Trịnh Tụ, lại càng không có khả năng quản chuyện nhỏ như vậy.
Tu hành giả đẳng cấp như nàng, đối với Trịnh Tụ mà nói thật sự là không đáng kể.
Nàng nghĩ không ra, nhưng khi tên sứ giả này nói Hồ Hợi vốn không biết bí pháp Lưu Ly của Tố Tâm Kiếm Trai, sau đó đưa cho nàng một phong thư, nói cho nàng biết có thời gian một chén trà để tìm hiểu chiêu kiếm ở trên đó, trong đầu nàng đã thoáng xuất hiện bóng dáng của Đinh Ninh.
Những kiến thức của Đinh Ninh ở Mân Sơn Kiếm Hội đã gây ấn tượng quá sâu sắc với nàng.
Đợi đến sau này rất nhiều tin tức lục tục truyền đến, toàn bộ thế giới người tu hành xác định hắn chính là tồn tại vô địch năm đó, loại khó hiểu này liền biến thành thoải mái. Nói đến trình độ hiểu biết về phương pháp tu hành và Kiếm kinh của các môn phái, đương nhiên không ai có thể vượt qua người năm đó.
Tại Mân Sơn Kiếm Hội, Đinh Ninh cũng chỉ đã điểm chiêu kiếm của bọn họ, cho nên hiện tại nghe được trên lá thư này có chiêu kiếm, nàng lập tức liên tưởng đến hắn.
Đúng như suy nghĩ của nàng, sau khi mở lá thư này ra, nàng nhìn thấy chỗ lạc khoản trực tiếp viết tên Đinh Ninh. (lạc khoản: chỗ ký tên)
Về phần phong thư này lấy danh nghĩa nhị Hoàng tử Hồ Hợi truyền đến trong tay mình như thế nào, nàng cũng không thèm để ý, ngay cả quận Giao Đông cũng bị Ba Sơn Kiếm Tràng chiếm, cho nên nàng cũng không cảm thấy kỳ quái khi bọn họ có thể làm thành chuyện như vậy.
Nội dung cụ thể trên lá thư này càng làm cho nàng không chút nghi ngờ, bởi vì trên lá thư chỉ luận thuật ba chiêu kiếm, hai chiêu trong đó là chiêu kiếm của Tố Tâm Kiếm Trai, còn có một chiêu là chiêu thức Dưỡng Tâm Kiếm Kinh mà nàng học được khi ở Mân Sơn Kiếm Tông. (luật thuật: thảo luận và trình bày)
Luận thuật rất chi tiết, thậm chí có thể nói kẻ tầm thường không cần quá nhiều năng lực lĩnh ngộ cũng có thể đọc hiểu trong thời gian rất ngắn. Tên sứ giả này nói cho nàng thời gian một chén trà để suy nghĩ chiêu kiếm phía trên, thời gian này chắc chắn cũng do tên sứ giả này tự mình định ra, chắc hẳn Đinh Ninh đã truyền tin báo việc lĩnh ngộ chiêu kiếm phía trên này rất đơn giản, nhưng gã không tận mắt nhìn thấy, không biết lĩnh ngộ đơn giản đến trình độ nào.
Đinh Ninh luận thuật ba chiêu kiếm thức này có thể nói đã hoàn toàn lật đổ bản thân chúng nó, có thể nói hoàn toàn dựa trên cơ sở ba chiêu kiếm này mới sáng tạo ra ba chiêu kiếm có uy lực tăng gấp bội cũng không quá đáng.
Càng kinh người chính là ba chiêu kiếm này tổ hợp lại, còn có thể phát huy uy lực càng thêm không tưởng tượng nổi.
Trong điển tịch của người tu hành ghi chép rất nhiều chuyện xưa của thiên tài, nhưng loại thủ đoạn thay đổi chiêu số bên trong những Kiếm kinh khác nhau này, lại có thể làm cho nó hoàn toàn biến thành những chiếu kiếm khác biệt, giống như tùy ý chọn đồ ăn bên trong chợ, sau đó làm thành một món ăn mới.
Loại kiến thức cùng năng lực lĩnh ngộ Kiếm kinh này, cũng chỉ có tên Kiếm thủ thiên hạ truyền kỳ của Ba Sơn Kiếm Tràng mới có thể làm được.
Không ai có thể bắt chước loại năng lực này.
Nếu là an bài của Đinh Ninh, Hạ Uyển sẽ không nghĩ nhiều nữa, nàng cẩn thận nhớ kỹ tất cả nội dung trên lá thư, trực tiếp chấn lá thư trong tay thành bụi mịn, sau đó lại cẩn thận nghĩ tới việc vận dụng ba chiêu kiếm hoàn toàn mới kia, nàng liền đi trở về phía tên sứ giả và đám người Tố Tâm Kiếm Trai đang đứng.
Nói là thời gian một chén trà, nhưng thực tế nàng lại chỉ dùng thời gian nửa chén trà mà thôi.
Nghênh đón ánh mắt kinh nghi bất định của đám người Tố Tâm Kiếm Trai, nàng khẽ khom người hành lễ với tên sứ giả kia, cực kỳ đơn giản nói:
- Được rồi.
Tên sứ giả này lập tức mỉm cười, tiếp theo thu liễm nụ cười, nhìn nữ tử mặt nhọn ánh mắt sắc bén nhất kia, nói:
- Ngươi hẳn là Trần Linh, phụ trách việc thưởng phạt học sinh Tố Tâm Kiếm Trai, Mộ Dung Tú mặc dù là tông chủ, nhưng kì thực rất nhiều thực quyền đều ở trong tay ngươi, chuyện trong tông môn mà ngươi phụ trách nhiều hơn một chút. Trước đó ta nói nhiều như vậy, thế nhưng ngươi vẫn khí thế bức người như cũ, ngươi có biết bản thân mình có vấn đề gì hay không?
Nữ tử mặt nhọn này chính là Trần Linh mà gã nói, cô nghe được đối phương nói ra câu như thế, trong lòng không khỏi lộp bộp một cái, thầm sinh ra cảm giác không ổn, nhưng lúc này chắc chắn không thể lui bước, cho nên cô vẫn hít sâu một hơi, thanh âm hơi lạnh nói:
- Nếu có sai lầm gì, xin được nói rõ.
- Lúc trước vì thương cảm cho sự thương vong của Tố Tâm Kiếm Trai, trong cung đã ban cho tông môn này không ít thứ, đồ vật không ít, ta cũng không nhất thiết phải liệt kê ra, nhưng có vài thứ chắc hẳn ngươi cũng có thể nhớ rõ ràng hơn so với ta.
Tên sứ giả này nheo mắt lại, thanh âm cũng chợt lạnh nói:
- Trong đó có mấy cân Hàn Đàm thiết, thứ này chính là do một nơi bí địa nào đó của Vân Thủy cung đất Ngụy lúc trước sản xuất, chính là do Hàn đàm nơi Bạch Sơn Thủy xuất kiếm chém Hàn giao sinh ra, Hàn thiết kia phẩm chất phi phàm, theo lẽ thường hẳn là ban cho Trần Hân Di của Tố Tâm Kiếm Trai các ngươi dùng, phù hợp nhất cùng với công pháp và Kiếm kinh mà nàng tu luyện, thế nhưng ngươi lại phân cho Tạ Hồng Vận, chỉ bởi vì Trần Hân Di đến từ Trúc Sơn xa xôi, trong nhà nghèo khó, đối với ngươi không có tác dụng gì, mà Tạ Hồng Vận lại là họ hàng xa với ngươi. Hơn nữa trong nhà cũng là cự phú một vùng. Nếu nói chuyện này ngươi tự có chủ ý, ngẫu nhiên không thể đại biểu cho toàn bộ, vậy trong một nhóm đồ ban thưởng kia còn có ba khỏa Nguyệt Quế Bích Lộ Hoàn. Công hiệu của Nguyệt Quế Bích Lộ Hoàn này là gì chắc hẳn ngươi không thể nào không rõ, lẽ ra nên ban cho Hạ Uyển và Trần Hân Di cùng các đệ tử thiên phú cực tốt, rút ngắn thời gian tu vi chân nguyên của các nàng tiến cảnh, nhưng ngươi lại tự dùng một viên. Ngươi đã mắc kẹt ở Lục Cảnh nhiều năm như vậy, chỗ tốt mà ngươi thu được chỉ có thể làm chậm một ít quá trình lão hóa và tiêu trừ một ít tạp chất trong người, Tu hành giả có tư chất bình thường như ngươi, dù đạt được một chút chỗ tốt như vậy, thì cũng không thể biểu hiện ra được ở trong lúc đối địch. Ngươi xử trí bảo vật ban thưởng trong cung như vậy, xin hỏi Hoàng tử cùng Hoàng hậu sẽ nghĩ như thế nào? (bí địa: địa phương bí mật, cự phú: gia đình giàu có)
Sắc mặt Trần Linh khi nghe nhắc tới Hàn Đàm thiết liền trở nên tái nhợt không gì sánh được, đợi đến khi tên sứ giả này nói xong, cả người cô đã mồ hôi đầm đìa, ngay cả sợi tóc trước trán cũng đã ướt đẫm.
Mà một ít đệ tử Tố Tâm Kiếm Trai đứng ở phía sau cô lại dùng ánh mắt khiếp sợ và không thể tin nhìn cô.
Bởi vì những chuyện mà tên sứ giả này nói ra, các nàng vốn hoàn toàn không biết, không ai biết được đã từng có phân phối như vậy.
Nhưng chỉ nhìn phản ứng từ thần sắc của cô, liền biết tên sứ giả này nói là thật, loại chuyện phân phối này thực sự đã xảy ra.
Về phần hai học sinh Trần Hân Di cùng Tạ Hồng Vận mà tên sứ giả này nhắc tới, những sư trưởng và học sinh Tố Tâm Kiếm Trai ở đây đương nhiên đều hiểu cực kỳ rõ, các nàng khó có thể tưởng tượng dưới sự khống chế như vậy, đồ vật cực kỳ thích hợp Trần Hân Di vậy mà bị chia cho Tạ Hồng Vận.
Đó không phải là một vấn đề nhỏ.
Bởi vì từ một ý nghĩa nào đó mà nói, có một số học sinh tài năng xuất chúng có thể đạt được thành tựu, chính là tương lai của một chốn tu hành.
Mà bản thân những học sinh thiên tư xuất chúng này cũng có rất nhiều lựa chọn, nếu như các nàng lựa chọn gia nhập chốn tu hành khác, những chỗ kia hiển nhiên cũng sẽ rất hoan nghênh.
Bất công như vậy, thứ chôn vùi chính là tương lai của chốn tu hành này.
- Phục chúng?
Nhìn nữ tử mặt nhọn đã run rẩy, tên sứ giả này lại cười lạnh, hỏi ngược lại:
- Ngươi muốn phục chúng như thế nào?