Kiếm Vương Triều ( Dịch Full )

Chương 802 - Q8 - Chương 130: Tinh Không Sâu Trong Khí Hải

Q8 - Chương 130: Tinh không sâu trong khí hải Q8 - Chương 130: Tinh không sâu trong khí hải

Dù Tịnh Lưu Ly nhanh thế nào, cũng là liều chết trong phạm vi mấy chục trượng, mà động tác Ấn Chỉ kiếm của Lý Tư chỉ trong phạm vi một tấc vuông, chỉ cần đầu ngón tay khẽ động đã mang theo uy lực thiên địa tung hoành khắp nơi. Nếu tốc độ của nàng không theo kịp tốc độ của Lý Tư, thì chắc chắn sẽ không thể nào xuyên thủng phòng ngự của lão, hơn nữa ngược lại giống như bị mấy Kiếm sư cường đại cận thân ám sát, chỉ cần một chút sơ suất sẽ bị trọng thương.

Nhưng Tịnh Lưu Ly lại không kinh hãi, trong tiếng nổ vang của Băng Hỏa Lôi Điện, nàng nhạy bén cảm giác được một loại thanh âm rất nhỏ khác.

Loại thanh âm này đến từ trong cơ thể Lý Tư, đến từ ngũ tạng của lão.

Ngũ tạng trong cơ thể lão đang chấn động, đang phát ra âm thanh.

Mỗi một lần chấn động, nàng cảm giác được có một cỗ khí lưu đặc biệt sinh ra ở trong thân thể lão, vọt vào trong chân nguyên trong cơ thể lão.

Loại khí lưu này từ tuôn ra ngũ tạng, vừa xông vào chân nguyên đã gây ra một trận hỗn loạn, sau đó lại nhanh chóng dung hợp với chân nguyên.

Lúc chân nguyên loạn lưu dao động cũng là lúc Ấn Chỉ kiếm mang theo uy lực thiên địa bàng bạc.

Khí ngũ tạng tương ứng cùng năm loại nguyên khí thiên địa khác nhau, luân chuyển qua lại.

Ngũ tạng trong cơ thể Lý Tư hiển nhiên cường đại hơn so với Tông sư Thất Cảnh bình thường. Hơn nữa trong chiến đấu dường như lão có thể phát ra tiềm lực càng lớn, không ngừng kích thích ngũ khí, vì vậy hẳn là lão đang tu luyện một loại công pháp chân nguyên huyền diệu và đặc biệt mạnh mẽ. Lúc này, nếu để cho người khác thi triển Ấn Chỉ kiếm thì chắc chắn không có khả năng có uy lực như vậy.

Tuần hoàn có quy luật thì sẽ có dấu vết, đương nhiên cũng sẽ có cách phá giải.

Mà muốn cảm giác rõ ràng hơn chân nguyên trong cơ thể Lý Tư, nhất là cảm giác nguyên khí lạc ấn của Trịnh Tụ lưu lại ở Khí Hải trong cơ thể lão, nàng nhất định phải phá vỡ Ấn Chỉ kiếm của Lý Tư, bức bách lão dùng thủ đoạn kịch liệt hơn, đủ để chấn động đến sâu trong Khí Hải, khiến một luồng khí tức trầm ẩn ở sâu trong Khí Hải của lão thoát ra.

Lặng im tại chỗ nghe sấm sét.

Khi trong không khí có một đường ánh sét mới rơi xuống, Tịnh Lưu Ly đột nhiên ngừng lại, kiếm quang lấp lánh bên ngoài nàng biến mất.

Ngón giữa và ngón trỏ của nàng nhập lại làm kiếm, thẳng tắp đâm lên bầu trời, có một loại khí thế cường đại đâm trời xuyên đất. Một đạo kiếm khí màu tím từ đầu ngón tay nàng sinh ra, cũng nhanh chóng biến thành một đường ánh sét màu tím.

Đường ánh sét màu tím này quét quanh người nàng, luồng sấm sét từ trên không trung đánh xuống thật sự bị đường ánh sét chỉ to bằng ngón cái của nàng dẫn động. Oanh một tiếng, trong không khí sinh ra tia lửa khi va chạm.

Hai cỗ lực lượng bàng bạc đụng phải, tất cả mọi người chỉ cảm thấy trong màng nhĩ ầm một tiếng, gió nóng đập vào mặt, râu tóc của rất nhiều người bị thiêu đốt.

Trong thân thể Lý Tư đột nhiên chấn động, chân nguyên vốn lưu động ổn định dường như cũng chia làm hai, va chạm lẫn nhau trong cơ thể lão.

- Hả?

Lý Tư nhíu mày, trong ánh mắt hiện lên một chút thần sắc khác thường. Chấn động trong cơ thể lão nhanh chóng khôi phục như thường, nhưng mặt ngoài thân thể đột nhiên xuất hiện một tầng tia lửa và một tầng điện quang cực nhỏ, giống như chợt khoác thêm hai lớp quần áo, huyền ảo khó tả.

- Vậy mà ngươi cũng biết Tử Tiêu Kiếm Dẫn của Chính Lôi Kiếm Cung, xem ra Kiếm tàng của Mân Sơn Kiếm Tông thật sự không thua gì Ba Sơn Kiếm Tràng năm đó.

Lão cũng không ra tay trước, chỉ là nhìn bóng dáng Tịnh Lưu Ly vừa mới dừng lại, chậm rãi nói.

- Ta biết rất nhiều thứ, hơn nữa ta học rất nhanh.

Tịnh Lưu Ly nhìn lão thật sâu, cũng chậm rãi nói một câu.

Trong nháy mắt khi chân nguyên trong cơ thể Lý Tư chấn động, nàng cảm giác được Khí Hải của lão có một nơi luôn yên tĩnh, tựa như tinh không, vĩnh hằng không thay đổi.

Nàng biết loại khí tức này chính là nguyên khí lạc ấn của Trịnh Tụ, nhưng muốn cảm giác rõ ràng ảo diệu trong đó, thì vẫn cần phải có phương pháp càng kịch liệt hơn để chấn động Khí Hải của đối phương.

Hơn nữa trong nháy mắt này, nàng đã nghĩ ra phương pháp.

- Lại tiếp một kiếm của ta.

Nàng nghiêm túc nhìn Lý Tư, nói.

Trong nháy mắt tiếp theo, trên tay nàng xuất hiện một đạo kiếm khí màu đen.

Đạo kiếm khí màu đen này cũng cực kỳ kinh người, đâm về phía trước người Lý Tư như tên bắn.

Lý Tư hơi khó hiểu, đạo kiếm quang màu đen này tuy nhanh hơn so với thân ảnh Tịnh Lưu Ly lúc trước, nhưng dường như uy lực trong đó lại không bằng một kích trước của Tịnh Lưu Ly.

Thật khó để lão có thể hiểu lực lượng như vậy làm thế nào để gây ra mối đe dọa cho chính mình.

Vì vậy lão cũng chỉ đơn giản nhập ngón tay lại vẽ một cái, một đạo kiếm khí vô hình trực tiếp chém đến đạo kiếm quang màu đen.

Nhưng trong tích tắc, kiếm quang màu đen không dễ dàng bị chặt đứt, mà giống như một sợi dây thừng màu đen nối liền với đạo kiếm khí vô hình này của Lý Tư.

Một tầng ý vị lãnh khốc mà vô tình xuất hiện trên mặt Tịnh Lưu Ly.

Đây không phải là tâm tình của nàng lúc này, mà là bản thân kiếm ý nàng thi triển tiếp theo.

Lý Tư nhíu mày thật sâu.

Lão thực sự cảm nhận được mối đe dọa của tử vong.

Đó là một loại kiếm minh kỳ lạ, xuất hiện trong kiếm quang màu đen, loại âm chấn không nghe được này dọc theo kiếm khí của lão truyền vào cơ thể, tất cả chân nguyên và khí huyết dọc đường đều bị chấn nát.

Kiến thức của lão vượt xa Tu hành giả bình thường, cho nên lão lập tức biết, trước tiên Tịnh Lưu Ly dùng kiếm ý chí nhu ‘Minh Thủy Nhiễu’ quấn lấy kiếm khí của lão, sau đó lại dùng ‘Phạm Âm Diệt’.

Đây là một loại kiếm quyết tử đồng quy vu tận, dùng chân nguyên thúc dục kiếm khí, sinh ra âm chấn nào đó hoàn toàn không cách nào hòa hợp với huyết nhục của cơ thể con người, thân thể Tu hành giả song phương đều sẽ trong nháy mắt vỡ vụn.

- Ngươi điên rồi.

Giọng của Lý Tư vang lên.

Trước khi giọng nói của lão vang lên, chỗ sâu trong Khí Hải của lão dâng lên một làn sóng lớn.

Oanh một tiếng, cơn sóng lớn này không chỉ chấn tan kiếm khí song phương, mà còn đánh tan toàn bộ cái loại chấn động đặc biệt này.

- Phốc.

Một ngụm máu tươi điên cuồng phun ra từ trong miệng Tịnh Lưu Ly.

Trong nháy mắt, cơ thể của nàng bị cỗ lực lượng bàng bạc từ trong thân thể Lý Tư tuôn ra ném về phía sau mấy chục trượng, nặng nề rơi xuống đất.

Lý Tư hơi nheo mắt lại, hô hấp của lão cũng có chút dồn dập. Một ít tơ máu lan tràn trên da thịt lão, dần dần biến thành vết rách, có giọt máu tươi từ trong đó thấm ra.

Tịnh Lưu Ly rơi xuống đất, trong người vang lên tiếng nứt xương rất nhỏ.

Nhưng trong nháy mắt này, tất cả lực chú ý của nàng không ở trên người mình, mà ở trong Khí Hải không ngừng trào dâng của Lý Tư.

Một đoàn khí tức luôn tĩnh lặng bất động trong Khí Hải, bây giờ trở nên vô cùng rõ ràng.

Nàng nằm trên đám bụi, bất động.

Trên người nàng nhanh chóng xuất hiện một đám mây đen.

Lý Tư một bước đã đến trước người nàng, có chút tức giận nhìn nàng, lạnh giọng nói:

- Dùng phương pháp như vậy để giết ta, có đáng không?

Bởi vì cỗ khí tức trong Khí Hải của Lý Tư ở rất gần nên trở nên hết sức rõ ràng. Nàng cảm giác được mỗi một tia khí tức lóe lên rồi mất đi bên trong. Một lát sau, nàng mới lên tiếng, nói:

- Phương thức này là phương pháp duy nhất trước mắt có thể giết chết ngươi.

Lý Tư trầm mặc.

Nếu chân nguyên tu vi của Tịnh Lưu Ly cao hơn mấy phần, nếu có thể nhanh hơn một chút, vậy trong nháy mắt vừa rồi, lão cũng không thể nào mạnh mẽ xóa bỏ kiếm ý như vậy, hai người cũng đã đồng quy vu tận.

- Sau này ta sẽ không cho ngươi cơ hội dùng kiếm pháp như vậy.

Sau hơn mười hô hấp, lão nhìn Tịnh Lưu Ly đang chậm rãi ngồi dậy, nói.

Bình Luận (0)
Comment