Trong bóng tối có vô số ánh mắt u ám như sói hoang nhìn chằm chằm vào chiếc xe vua của nàng.
Mặc dù rất nhiều đám nhà giàu Quan Trung do Tạ gia cầm đầu đã đề phòng nàng từ rất sớm, song những cự phú tích lũy vô số năm, rất nhiều cơ nghiệp nhìn như không thể phá vỡ này vẫn chịu tổn thất cực lớn.
Nàng đi lại ở Quan Trung, đương nhiên bị vô số người ghi hận.
Nhất là sau khi tin Lý Tư chết truyền ra, mọi người trong thiên hạ đều biết Tịnh Lưu Ly đã phá Tinh Hỏa Kiếm mà nàng gia trì, một số người đã không thể kìm được ý muốn giết chết nàng.
Nếu không phải ở Quan Trung đều là người Tần sinh ra và lớn lên, Quan Trung là khởi đầu của Đại Tần, nếu không phải liên quân hai nước Yến, Tề đã thế như chẻ tre xâm nhập Tần cảnh, nếu không phải bên cạnh nàng còn có một đại Kiếm sư Diệp Tân Hà ở Ba Sơn Kiếm Tràng ngày xưa.
Nếu không phải có nhiều cái nếu như vậy... Chắc hẳn sẽ có rất nhiều quý tộc Quan Trung sẽ không nhịn được thử xem có thể giết chết nàng hay không.
Ngoài ra điều càng làm cho những quý tộc Quan Trung này tò mò chính là mấy gian công xưởng bí ẩn mà nàng không tiếc đắc tội với toàn bộ Quan Trung.
Không ai biết trong những công xưởng khổng lồ của nàng có thứ gì.
Ngoại trừ việc nàng sử dụng cực ít thợ thủ công, phòng vệ cực kỳ sâm nghiêm, người bên ngoài hoàn toàn không cách nào tới gần ra, nguyên nhân mấu chốt nhất là người vận chuyển tài liệu vào những công xưởng bí ẩn này đều là tâm phúc tuyệt đối của nàng, hơn nữa những công xưởng này còn chưa từng vận chuyển ra ngoài bất cứ thứ gì.
Vào thời khắc này, khi nàng từ Trường Lăng đến Quan Trung, gặp Nguyên Vũ lại đến nơi này, các quý tộc Quan Trung đang ở trong bóng tối nhìn nàng với ánh mắt tràn đầy địch ý, lại hy vọng trong những công xưởng của nàng ẩn chứa lực lượng cực lớn, có thể thay đổi vận mệnh diệt vong của Đại Tần.
......
Diệp Tân Hà cho dù mạnh hơn nữa, cũng chỉ là một Tu hành giả bí ẩn rời xa thế tục, không cách nào có được loại lực lượng mang cấp độ chiến lược.
Trong mắt đại đa số quyền quý của Quan Trung và vương triều Đại Tần, chỉ khi bản thân có được vũ lực cường đại, hơn nữa nắm giữ rất nhiều lực lượng của vương triều Đại Tần, lại càng có vô số môn khách cường đại mà người ngoài không thể tưởng tượng được thì mới có tác dụng bình định.
Giống như Lý Tư mặc dù chết trong tay Tịnh Lưu Ly, nhưng vài tên môn khách của lão trong đêm đó vẫn bỗng nhiên trở nên nổi tiếng, lúc trước không có tiếng tăm gì nhưng đêm đó lại lộ ra chiến lực cường đại đến kinh người.
Hiện tại đối với Đại Tần mà nói thì người có tác dụng bình định, Nghiêm Tướng nắm giữ đại cục ở Trường Lăng có thể xem là một vị, mà ngoại trừ Nguyên Vũ cùng Trịnh Tụ ra, dường như cũng chỉ có một vị lão nhân từng bị người lãng quên còn có năng lực và tác dụng như vậy.
Đó chính là Từ Phúc nắm trong tay hạm đội thiết giáp U Phù của vương triều Đại Tần.
Những quý tộc Quan Trung này biết, sau khi thất bại trong việc ngăn cản Bách Lý Tố Tuyết ở thượng nguồn Sở đô, lão nhân này đang dưỡng thương ở trên Thu Hà sơn cách Hành cung của Hoàng đế Nguyên Vũ ở lúc này không xa.
Chẳng qua những quý tộc Quan Trung có năng lực biết hành tung của lão nhân này, vậy địch nhân của Đại Tần đương nhiên cũng có thể biết.
Khi rất nhiều ánh mắt u ám nhìn chằm chằm xe vua của Trịnh Tụ tiến vào những công xưởng bí ẩn kia, có rất nhiều Tu hành giả từ xa mà đến, cũng đã tiến gần tới Thu Hà sơn.
Những Tu hành giả này có người đến từ Yến cảnh, có người đến từ Tề cảnh, có người thậm chí đến từ Sở cảnh và đất Hàn, đất Triệu trước kia.
Trong bọn họ có thiếu niên rất trẻ tuổi, cũng có lão nhân già đến mức ngay cả phần lưng cũng không thể đứng thẳng được nữa.
Từ trước khi Yến đế cùng Tề đế viết thư cho Kiếm thủ đứng đầu thiên hạ của Ba Sơn Kiếm Tràng ở quận Giao Đông, những người này cũng đã xuất phát, cho nên mới có thể hội tụ ở chỗ này.
Bọn họ từ khắp nơi trong thiên hạ phân tán mà đến, hành tung đều cực kỳ bí ẩn, trước khi đến ngọn núi này, ngay cả tiếng bước chân cũng nhẹ đến cực điểm.
Song khi đến ngọn núi này, tiếng bước chân cùng tiếng hít thở của bọn họ lại có vẻ nặng nề hơn bình thường.
Không phải vì mệt mỏi.
Mà bởi vì bọn họ biết sứ mệnh của mình, bọn họ biết chuyện hôm nay cũng nhất định sẽ lưu lại một trang nổi bật trong sử sách, hơn nữa còn có khả năng hoàn toàn quyết định kết quả của trận đại chiến này.
Có một tòa Kiếm viện trên Thu Hà sơn.
Đây từng là Lưu Niên Kiếm Viện rất nổi tiếng trong lịch sử vương triều Đại Tần.
Nhưng tòa Kiếm viện này cũng đã hoang phế từ rất nhiều năm trước, Tu hành giả đứng đầu trong chỗ này đều đã bị xử tử sau trận đại biến trước khi Nguyên Vũ đăng cơ.
Cho nên mặc dù đình viện nơi này chiếm diện tích rất lớn, còn có một cái Linh mạch ngẫu nhiên sẽ chảy ra chút Linh khí còn sót lại, nhưng lại có vẻ có chút rách nát.
Đối với những Tu hành giả từ khắp nơi trong thiên hạ mà nói, còn có thể xác định chính là nơi này đã không tồn tại bất kỳ pháp trận hộ sơn cường đại cùng với cấm chế đủ để giết chết Tông sư, càng không cách nào dung nạp lượng lớn quân đội.
Có gần trăm cái bóng người bao vây toàn bộ ngọn núi này, cuối cùng đồng loạt xuyên ra từ trong núi rừng, trầm mặc vây quanh tòa Kiếm viện rách nát kia.
Trong những Tu hành giả này, nhóm người trẻ tuổi nhất đều đến từ đất Yến, tu vi của bọn họ đương nhiên không thể sánh với những Tu hành giả còn lại, song trên lưng bọn họ đều đeo một bộ cung hai đầu rồng.
Thứ này trong thế giới của người tu hành có một cái tên đặc biệt - "Kinh Thiên Phá".
Loại Phù khí này chỉ đến từ nước Sở.
Chỉ có mấy vị Luyện Khí sư trong Hoàng cung Đại Sở ngày xưa mới hiểu phương pháp luyện chế ra, cho dù khi vương triều nước Sở cường thịnh năm đó, cũng chỉ có gần ngàn tên hộ vệ Hoàng thành được trang bị loại Phù khí có thể dẫn động lôi cương trong thiên địa, uy lực thậm chí không thua gì Tu hành giả Lục Cảnh.
Điều này chỉ có thể chứng minh, trong Sở cảnh cũng có rất nhiều người mang nhiều loại ý nghĩ khác nhau.
Ít nhất có người hy vọng hai nước Yến, Tề có thể tiêu diệt nước Tần.
Có bảy Tông sư xuất hiện ở cửa chính của Kiếm viện này.
Bảy gã Tông sư này có dáng người cao thấp mập mạp không đồng nhất, nhưng đều mặc áo bào giống nhau, thậm chí ngay cả Kiếm ý trên người cũng không có chút khác biệt nào.
Trong thiên hạ này, chỉ có Tuyệt Tinh cung nước Yến mới có bảy sư huynh đệ tu luyện Kiếm kinh giống nhau, hơn nữa cuối cùng đều đạt tới Thất Cảnh, thành tựu Tông sư.
Bảy Tông sư Tuyệt Tinh cung của vương triều Đại Yến này tính tình kỳ quái, trước kia chưa từng ra khỏi núi, nhưng ai cũng biết bọn họ bế quan tu hành ở Tuyệt Tinh cung, là bởi vì liên thủ tu luyện một môn kiếm trận.
Một tông môn bảy tên Tông sư Thất Cảnh đã đáng sợ, mà kiếm trận do bảy gã Tông sư tạo thành, uy lực so với một mình sử kiếm sẽ mạnh hơn không biết bao nhiêu, tuyệt đối không chỉ đơn thuần là chồng lên nhau.
Ngoại trừ bọn họ ra, những Tu hành giả còn lại từ xa mà đến cũng tuyệt đối sẽ không yếu hơn những Tu hành giả trẻ tuổi dựa vào Phù khí kia.
Có nhiều người như vậy đồng loạt đến, Từ Phúc vốn bị thương nặng chưa lành, làm sao có thể sống qua đêm nay?
Có một ít lá bùa bay lên.
Những lá bùa màu ố vàng này giống như chim bồ câu đưa tin bay lên không trung, sau đó lặng yên biến mất, lưu lại rất nhiều đường vết tích trong suốt trong không khí, sau đó dần dần nối liền.
Những lá bùa này liên kết thành một loại Phù ý bàng bạc, phong tỏa ngọn núi này.
Mặc dù chiến đấu kế tiếp nhất định sẽ kinh tâm động phách, song ít nhất chuyện này có thể giúp bọn họ kéo thêm được một chút thời gian.
Khi những lá bùa này bay lên, những Tu hành giả trẻ tuổi nhất đã ra tay.
Chân nguyên trẻ trung mà tràn đầy sức sống trong cơ thể bọn họ, nhảy nhót mà kích động tràn vào trong Phù khí được bọn họ lấy ra, hai tay nắm chặt.
Trong đầu rồng phun ra tia chớp màu vàng, nối liền thành dây cung.
Trong nháy mắt tiếp theo, vô số đường ánh sét màu vàng bị triệu hoán từ trên không trung mà đến, biến thành vô số mũi tên bằng ánh sét chân chính, rơi xuống Kiếm viện rách nát này.