Càng trẻ tuổi sẽ càng nhiệt huyết, hành động lại càng thành kính, càng dễ dàng hy sinh mạng sống vì một lý tưởng nào đó.
Những Tu hành giả trẻ tuổi này chỉ muốn gieo nhiệt huyết ở chỗ này, chỉ cần có thể thành công, cho nên bọn họ chỉ muốn ra tay một lần, hoàn toàn cũng không nghĩ tới mình sẽ thoát đi như thế nào.
Khi bọn họ thỏa thích dốc toàn bộ chân nguyên trong cơ thể mình, không hề giữ lại đổ vào trong cái Phù khí cường đại trong tay này, Phù khí này cũng cho bọn họ sự phản hồi mạnh mẽ nhất.
Những ánh sét màu vàng được triệu hoán từ trong hư không mà đến này thật sự rất cường đại.
Hơn nữa tràn ngập một loại khí tức quyết tử, nghĩa vô phản cố. (làm việc nghĩa chẳng hề chùn bước)
Loại khí tức này làm cho rất nhiều Tông sư phía sau những Tu hành giả trẻ tuổi này đều cảm thấy cảm khái.
Cảm khái với sự đơn thuần và nhiệt huyết của những người trẻ tuổi này, cảm khái về lực lượng mà họ có thể hình thành.
Theo bọn họ thấy, nếu Từ Phúc không có sắp đặt đặc thù, nếu bên cạnh lão không có Tông sư cường đại đủ đẳng cấp, khi một đoàn ánh sét này rơi xuống, cự đầu vô hình của vương triều Đại Tần như Từ Phúc chắc chắn phải chết.
Vô số ánh sét này chiếu sáng toàn bộ Kiếm viện cũ nát, thậm chí khiến cho mỗi một gốc cỏ khô héo trên mái hiên đều hiện ra cực kỳ rõ ràng.
Một ít sâu bọ chui ra khỏi mái hiên và cỏ cây, điên cuồng chạy ra ngoài, bay múa. Song làm sao có thể theo kịp tốc độ của những lôi điện này?
Đúng lúc này.
Một đạo kiếm quang lộ ra từ trong ngói dưới mái hiên.
Mái hiên lập tức bị nứt.
Mảnh ngói vỡ vụn, chậm chạp bay ngược lên trên.
Những con sâu bọ bay múa bị thiêu rụi thành một đám khói xanh rơi xuống trong ánh sét.
So sánh với ánh sét phô thiên cái địa đánh xuống, một đạo kiếm quang này rất nhạt nhòa, giống như là một vệt nắng sớm.
Lực lượng của một kiếm này ở bất kỳ một Tu hành giả nào bên ngoài, kể cả những Tu hành giả trẻ tuổi vận dụng những Phù khí kia xem ra cũng không tính là quá mức cường đại.
Ít nhất không đến Thất Cảnh, nhiều nhất tương tự với uy lực của ánh sét rơi xuống này, hơn nữa còn không có khí thế một đi không trở lại.
Từ bất kỳ phương diện nào mà xem, đạo kiếm quang này giống như biểu tượng cho việc kháng cự trước khi chết đi.
Thế nhưng điều khiến tất cả những Tu hành giả này không ngờ tới là có nhiều mái hiên bị nứt.
Từng đạo kiếm quang nối đuôi nhau bay lên trên.
Những kiếm quang này có vẻ rất nhẹ nhàng, mỗi một đạo đều có vẻ có chút yếu đuối, song khi những kiếm quang này đồng loạt xuất hiện, kiếm ý trong sáng kết nối cùng một chỗ, tất cả mọi người đều biến sắc mặt.
Nhận biết của người tu hành có thể để cho bọn họ nhanh chóng phán đoán ra số lượng chính xác.
Tổng cộng có ba trăm đạo kiếm quang như vậy.
Ngay trong một gian đại điện của Kiếm viện này, không ngờ có ba trăm Kiếm sư lặng yên không một tiếng động tụ tập!
Ba trăm Kiếm sư này đồng loạt thi triển ra kiếm ý, hoàn toàn kết thành một tòa kiếm trận.
Một tòa kiếm trận bất kể là số lượng Kiếm sư hay uy lực đều khiến người ta khó có thể tưởng tượng!
Trong kiếm quang trong sáng mà ổn định, kiếm khí cắt qua thậm chí mang theo một vẻ thần thánh, có hào quang thánh khiết phiêu bồng bên trong đó.
Ánh sét trên bầu trời đáp xuống, nhưng không có một tia nào có thể xuyên thấu kiếm trận này.
Những lôi điện cường đại mà thô bạo kia bị cắt đứt từng tấc từng tấc, xoắn nát, biến thành từng cơn lốc xoáy màu vàng óng thổi ra bên ngoài.
Những cơn gió lốc màu vàng óng đâm ngược vào cái lồng do Phù trận bao phủ trên ngọn núi này, thậm chí khiến cho Phù ý trong Phù đạo của mọi người đều xuất hiện lắc lư, nhưng hoàn toàn không cách nào tạo thành uy hiếp gì đối với kiếm trận đã xoắn nát chúng nó.
Bảy gã Tông sư Tuyệt Tinh Cung trấn thủ cửa chính Kiếm viện cũ nát này khiếp sợ đến cực điểm.
Trong bảy tiếng chấn động nặng nề thật lớn, đường núi trước mặt bọn họ đều bị nghiền nát, vết nứt thật lớn kéo dài về phía trong núi.
Bảy người bọn họ bắt đầu phát sáng, giống như biến thành bảy ngôi sao chói mắt.
Kiếm quang bản mệnh tỏa ra trên người bọn họ khiến người ta không cách nào mở mắt, hội tụ cùng một chỗ, biến thành một màn ánh sáng, đè về phía tòa đại điện hình thành nên kiếm trận kia.
Đại điện trong nháy mắt bị phá hủy, gạch đá bay tứ tung, bị kiếm khí cắt thành tro tàn.
Kiếm trận sáng tỏ như ánh nắng ban mai dưới lực lượng này lại có chút khó có thể chống đỡ, tất cả Tu hành giả lúc này nhìn thấy, trong kiếm quang này là ba trăm thiếu niên mặc áo bào trắng, có lẽ nghiêm khắc hơn một chút mà nói, thì là ba trăm đồng tử.
Ba trăm đồng tử này có khuôn mặt non nớt đến mức khiến hô hấp của tất cả mọi người dừng lại, khó có thể tin, ở trong ấn tượng của bọn họ, nam đồng có tuổi như vậy chắc hẳn chỉ vừa mới tiếp xúc tu hành, có lẽ qua vài năm nữa mới có thể bắt đầu tiến vào các chốn tu hành để học tập.
Thế nhưng phong thái kiếm pháp cùng bố cục kiếm trận của ba trăm đồng tử này đều cực kỳ lão luyện, kiếm trận này lại làm cho người ta có một loại cảm giác đã được diễn luyện nhiều năm.
Dưới sự áp bách của bảy gã Tông sư Tuyệt Tinh cung, kiếm trận do ba trăm đồng tử này kết thành cũng chỉ vận chuyển một cách cố hết sức, thế nhưng nhất thời lại không sụp đổ.
Tất cả mọi người đều có linh cảm không lành.
Hơn mười tiếng quát lớn đồng thời vang lên, nương theo tiếng động này là tiếng xé gió kịch liệt, tiếng nổ vang của một lượng lớn thiên địa nguyên khí hành tẩu ở trên không trung.
Hầu như tất cả những Tu hành giả đến xâm phạm đều ra tay.
Tất cả các loại lực lượng bàng bạc tạo thành một mảnh thủy triều khủng khiếp, hùng vĩ mỹ lệ và tràn đầy khí tức hủy diệt.
Trong nháy mắt này, một loạt tiếng xuất kiếm dày đặc thanh thúy vang lên.
Có mấy gian điện cũ nát trong viện đồng thời bị kiếm quang lộ ra bên trong xoắn nát.
Đồng tử của tất cả Tu hành giả xâm phạm đều kịch liệt co rút lại.
Có nữ đồng mặc váy vàng từ trong điện viện này bắn ra, mang theo một vẻ vui sướng nhẹ nhàng khó hiểu.
Mỗi một nữ đồng mặc váy vàng đều điều khiển một đạo kiếm quang màu vàng óng.
Kiếm quang này cũng không nhẹ nhàng, mà là cực kỳ cương mãnh bạo liệt.
Có tất cả ba trăm tên nữ đồng giống như vậy.
Kiếm quang bạo liệt của các nàng như hoa cúc màu vàng tản ra khắp núi rừng, cũng tạo thành một kiếm trận khiến người ta run rẩy.
Mấu chốt nhất chính là khi kiếm trận này của các nàng hình thành, hai kiếm trận lại dung hợp cùng một chỗ một cách hoàn mỹ.
Sáu trăm đạo kiếm quang, kết hợp thành một cái kiếm trận lớn hơn mà cực kỳ hoàn mỹ.
Vô số cỗ lực lượng đan xen, va chạm trên không trung.
Trước đường núi vỡ vụn, hào quang trên người bảy gã Tông sư Tuyệt Tinh cung ảm đạm xuống.
Sau đó khuôn mặt của bọn họ cũng ảm đạm.
Trên người bọn họ cũng bắt đầu xuất hiện vết nứt, xuyên thấu vào trong thân thể, giống như những vết nứt xâm nhập vào núi sâu.
Nhóm Tu hành giả trẻ tuổi ra tay đầu tiên đã ngã sụp xuống đất.
Trong những Tu hành giả này, không một ai tin tưởng chuyện như vậy sẽ xuất hiện.
Kiếm trận do sáu trăm đạo kiếm quang dựng nên dần dần bao phủ lực lượng của bọn họ kích phát, cũng nhanh chóng cuốn về phía bọn họ.
- Đây là một cái bẫy!
Có người gào thét thành tiếng, kinh hoảng lui ngược về sau.
Thế nhưng đây chỉ là một cái bẫy nhằm vào tình hình trước mắt?
Bảy gã Tông sư Tuyệt Tinh cung đã bắt đầu từ bỏ vũ khí trong lòng tràn ngập chua xót cùng bất đắc dĩ.
Nhìn hai tòa kiếm trận như vậy, bọn họ bắt đầu hiểu được vì sao Ba Sơn Kiếm Tràng lại có thái độ như vậy.
Thế nhưng cũng giống như lúc bọn họ tới nơi này, khi hai vị đế vương của hai nước Yến Tề xua quân đến đây, cũng hoàn toàn không nghĩ tới sẽ có khả năng thất bại.
Trong nháy mắt tiếp theo, thân thể của bọn họ hoàn toàn vỡ ra.
Những kiếm quang giống như tên rơi kia gào thét vọt qua từ chỗ thân thể bọn họ vỡ vụn, bao trùm ra phía bên ngoài.