Những Tu hành giả đến từ khắp nơi trong thiên hạ đều xác định xung quanh núi này cũng không có quân đội tinh nhuệ Đại Tần và lượng lớn Tu hành giả tồn tại, nhưng ai cũng thật không ngờ, ngay tại tòa Kiếm viện cũ nát này lại tồn tại kiếm trận khủng bố như vậy.
Kiếm trận khổng lồ như vậy, chưa từng có một chốn tu hành nào ở Trường Lăng có được, cũng không có một chốn tu hành nào có thể làm cho nhiều nam đồng cùng nữ đồng nở rộ ra lực lượng như vậy ở tuổi tác như thế.
Ai cũng biết mấy năm nay Nguyên Vũ ngoại trừ bế quan tu hành đột phá Bát Cảnh ra, cũng chỉ đưa tầm mắt cùng lực lượng tập trung ở hải ngoại, Trường Lăng cùng Quan Trung tám trăm dặm ngược lại cũng do Trịnh Tụ cai quản giống như quận Keo Đông.
Thế không ai biết được, ngoại trừ một chi hạm đội U Phù có chiến lực kinh người kia ra, y còn thai nghén một lực lượng như vậy ở hải ngoại.
Thân thể của một Tông sư trẻ tuổi đến từ vương triều Đại Yến bị ít nhất hơn mười đạo kiếm quang xuyên qua, nặng nề ngã xuống đất.
Gã mới vừa mới phá cảnh không lâu, vốn định thừa dịp này đạt được quân công, tương lai sẽ rất có tiền đồ, nhưng lúc này lại sắp bỏ mình, cho nên bất kể thân thể hay là trong lòng đều thống khổ vạn phần.
Gã nghe thấy càng nhiều người ngã xuống, đồng thời cũng có người trốn đi.
Chẳng qua chỉ hơn mười lần hít thở, thế nhưng lại dài đằng đẵng giống như mấy năm trước đó.
Máu tươi từ trong cơ thể chảy ra làm cho cả người gã nhiễm ướt, làm cho gã có loại cảm giác sắp nổi bên trên máu tươi của mình.
Sau đó gã nghe thấy tiếng bước chân và nhìn thấy một đôi giày đi đến bên người mình.
Khi ánh mắt dọc theo đôi giày kia ngược lên trên, gã thấy rõ bóng dáng của một lão nhân.
Nhìn mặt mày của lão nhân này, gã biết lão chính là mục tiêu của bọn họ tối nay, chính là Từ Phúc mà bọn họ muốn giết chết.
- Vì sao, vì sao lại có nhiều kiếm đồng như vậy!
Mặc dù gã biết rõ đối phương không nhất thiết sẽ trả lời, nhưng lúc này đau đớn vạn phần, vẫn làm cho gã không nhịn được liều hết lực lượng cuối cùng, gào thét thành tiếng.
- Đại Tần có được vùng đất ba triều, cũng không phải chỉ có khí vận của một chỗ Trường Lăng gia thân. Mấy năm nay anh tài Trường Lăng xuất hiện lớp lớp, chẳng lẽ các cương vực rộng lớn còn lại sẽ không hiện đệ tử thiên phú cao? Chẳng qua nhiều người sau khi được sinh ra không lâu đã bị lựa chọn để gửi đến hải ngoại.
Từ Phúc dừng bước, yên lặng trả lời câu hỏi của Tu hành giả trẻ tuổi vương triều Đại Yến này.
Tâm trạng của lão cũng rất phức tạp.
Không phải bởi vì đồng tình với những Tu hành giả đã chết tối nay, mà bởi vì tin tưởng sau đêm nay trôi qua, toàn bộ thiên hạ sẽ thay đổi.
Chuyện Lý Tư mà bọn hắn chờ mong sẽ xuất hiện.
Chẳng qua bất kể Lý Tư hay là Mặc Thủ Thành, những đồng liêu của lão đã từng ở đây, hiện tại đều đã không còn nữa.
- Vì sao không dẫn bọn họ đi chặn Bách Lý Tố Tuyết?
Tông sư của vương triều nước Yến này trì trệ, cao giọng hỏi lại.
- Khi một người rất tự tin làm một việc gì đó, cho rằng mang theo một thanh kiếm đã đủ, hắn sẽ không cố gắng mang theo càng nhiều kiếm đi, đổi lại ngươi ở vị trí của ta thì cũng giống như vậy.
Từ Phúc bình tĩnh trả lời:
- Huống chi có vài thứ vốn chưa chuẩn bị để cho người ta nhìn thấy, cho đến thời khắc nó nhất định phải xuất hiện thì sẽ có thể đổi lấy kết quả mong đợi nhất.
- Vùng đất ba triều. Vùng đất ba triều...
Tông sư trẻ tuổi của vương triều nước Yến cuối cùng cũng khóc lên, trong mắt gã chảy ra máu và nước mắt.
Tiếng kêu khóc của gã trước khi chết, phần lớn chính là vì vương triều Đại Yến.
Gã nghĩ về số phận tương lai của vương triều này.
Phù ý bao phủ ngọn núi này đã bắt đầu tiêu tán, cho nên ở xa xa đã bắt đầu nhìn thấy nguyên khí đáng sợ điên cuồng lưu động, nhìn thấy kiếm quang sáng rực bắt mắt trong đêm tối.
Kiếm quang gần như quấn lấy toàn bộ đỉnh núi, tạo nên một bộ cảnh tượng cực kỳ hoa mỹ.
Thế nhưng đối với Nguyên Vũ đang theo dõi từ xa, điều đó có nghĩa là lời kết của rất nhiều người.
Có một cung nữ đang quỳ xuống trước mặt y.
Cung nữ nâng một cái đĩa ngọc.
Trong đĩa ngọc có hai hạt sen trong suốt như bạch ngọc.
Đây là Linh Liên tử mà y vẫn luôn muốn lấy được từ trong tay Trịnh Tụ từ sau khi Lộc Sơn Hội Minh diễn ra. (Hạt sen Linh Liên)
Đây chỉ sợ là Thánh phẩm chữa thương mạnh nhất thiên hạ.
Song khi hai viên thuốc có thể dùng từ mơ ước để hình dung như vậy thực sự đặt ở trước mặt y, y lại không hề nắm đến trong tay trước tiên.
Y là Đế vương có dã tâm và dục vọng nhất thiên hạ, song rất nhiều lúc lại thường có thể khống chế dục vọng.
Người như vậy lại không giống như là người, cực kỳ đáng sợ.
- Người tu hành. Tông sư... Có gì khác với người bình thường không?
Nhìn kiếm quang trên ngọn núi kia, cảm giác được rất nhiều người tử vong, Nguyên Vũ nhẹ giọng lẩm bẩm.
Cũng giống như y vừa vặn đột phá Bát Cảnh trước khi Lộc Sơn Hội Minh diễn ra, trận ám sát nhằm vào Từ Phúc tối nay đối với y mà nói cũng là đúng lúc.
Linh Liên tử đã ở trước mắt y.
Kiếm trận Âm Dương Sất Trá của ba trăm đồng nam đồng nữ cũng đã đến lúc cần vận dụng.
Hai triều Yến, Tề dốc ra toàn lực.
Trịnh Tụ cũng đến lúc vận dụng lá bài tẩy.
Tất cả những chuyện này đều đến đúng lúc.
Y chậm rãi vươn tay ra, ánh sáng trong suốt mà thánh khiết trên ngón tay chiếu sáng hai hạt sen kia.
Sau đó y cầm lấy một hạt sen, chậm rãi nhét vào trong miệng, chậm rãi nhai giống như ăn đường khi còn bé.
- Thay Quả nhân truyền Hoàng Chân Vệ tới.
Sau đó y ban bố ra một mệnh lệnh.
Hoàng Chân Vệ nắm trong tay quân thủ thành, là lực lượng quan trọng nhất trấn thủ Trường Lăng, nhưng ở loại thời chiến này, y lại muốn điều Hoàng Chân Vệ tới nơi này diện thánh.
......
Bóng tối bao phủ mặt đất, bao phủ liên doanh mênh mông vô bờ của hai nước Yến, Tề.
Chưa ai biết biến cố xảy ra ở Quan Trung.
Cho nên hai chi quân đội như vậy đều đang bị một loại cảm xúc vui sướng bởi vì liên tục giành chiến thắng bao phủ.
Tại liên doanh của vương triều Đại Tề, ở khu vực trung tâm nhất, có một mảnh doanh trướng dáng vẻ khác biệt rõ ràng với những nơi thông thường khác, đây là nơi ở của Hoàng tộc và một ít phụ tá quan trọng.
Ở một góc sâu nhất của doanh trại này, có một doanh trướng đỉnh nhọn tỏa ra một loại hương vị cắn nuốt hắc ám ở trong bóng đêm.
Có vô số khí lưu màu đen cùng màu đỏ thẫm không ngừng lưu chuyển ở trên trướng.
Trên đỉnh chóp doanh trướng có ánh sét không ngừng vọt lên cao, mà trên bầu trời lại có ánh sao kỳ dị giống như tia chớp rơi xuống, đánh vào đỉnh trướng.
Hiện tại có rất nhiều Tu hành giả vương triều Đại Tề đang tụ tập trong doanh trướng này, số lượng còn nhiều hơn so với Tu hành giả vương triều Đại Tề xuất động lúc vây giết Từ Phúc, hơn nữa tỷ lệ Tu hành giả cấp cao trong đó cũng rất kinh người.
Cuộc chiến dốc toàn lực cả vương triều như vậy đã ảnh hưởng đến gần như tất cả tông môn vương triều Đại Tề.
Chuyện liên quan đến tương lai của cả vương triều và sự tồn vong sinh tử của vô số người, cho dù là tông môn thanh cao nhất cũng không có khả năng đứng ngoài cuộc.
Cho nên những Tu hành giả hiện tại đang tụ tập trong doanh trướng này, gần như đại biểu cho tất cả tông môn vương triều Đại Tề - tất cả tông môn tu luyện công pháp âm thần quỷ vật.
Cũng giống như quân đội cần một thủ lĩnh mạnh mẽ để tránh các ý kiến khác biệt mà dẫn đến hành động không đồng nhất.
Những tông môn thông thường không theo quân này, lượng lớn Tu hành giả không thuộc về bất kỳ quân đội nào, cũng nhất định phải có người có thể đưa ra ý kiến mang tính quyết định.
Người như vậy giống như là Minh chủ của cả giới tu hành Đại Tề.
Hắn nhất định phải có năng lực làm cho đại đa số Tu hành giả của các Tông môn tin phục.
Yến Anh Thiên Mộ sơn trước kia chính là người có uy tín như vậy ở trong toàn bộ giới tu hành vương triều Đại Tề.
Chẳng qua khi Yến Anh chết, ai sẽ ngồi ở vị trí này?
Nhất là sau khi đại chiến như vậy nổ ra, vị trí này đã không phải hư danh, mà là quyền thế thực sự, có thể nắm giữ vận mệnh rất nhiều tông môn và người tu hành.