Đối với Tề đế mới mà nói, người có thể ngồi ở vị trí như vậy, tốt nhất nên thuộc về cung phụng của Hoàng cung.
Thế nhưng kết quả thực tế lại không được đồng thuận.
Trong một số chuyện phân công và điều phối người tu hành đối với toàn bộ chiến trường, càng nhiều Tu hành giả đều tán thành ý kiến của một Tông sư trẻ tuổi, mà không phải là một lão cung phụng đến từ Hoàng thất.
Sự chấp thuận tinh tế này có nghĩa là tán thành, có nghĩa là thuận lý thành chương.
Tên Tông sư trẻ tuổi này là Tề Nhân Ý, sư đệ của Tề Tư Nhân.
Lúc trước liên quân hai nước Tề, Yến chiến đấu với quân Tần, tên Tông sư này đạt được nhiều quân công nhất, hơn nữa còn bởi vì chỉ điểm ở phương diện tu hành cho một tí Tu hành giả, chiếm được sự ủng hộ kính ngưỡng của những Tu hành giả này.
Cho nên nếu không có gì ngoài ý muốn, tên Tông sư trước đại chiến cũng không hề nổi danh này sẽ trở thành kẻ có thực quyền tuyệt đối khi điều động đại đa số tông môn.
Nhưng thật sự là như thế sao?
Chỉ có mấy người ít ỏi chung quanh một cái lều vải không đáng chú ý nào đó ở vùng ven quân doanh lúc này mới biết được Tề Nhân Ý chỗ kia chẳng qua chỉ là khôi lỗi của người nào đó.
Chẳng qua chỉ là tử sĩ đi theo bên người nào đó.
Một chiếc đèn dầu màu đen tỏa ra ánh sáng rực rỡ.
Ánh lửa chiếu sáng hai khuôn mặt trông rất trẻ.
Một người trong đó là Tề đế mới lên ngôi, trong khi người kia là Tô Tần.
Tề đế có khuôn mặt ôn hòa, nhưng đuôi lông mày lại hơi nhấc lên, mơ hồ lộ ra vẻ không thích.
Y quan sát Tô Tần, hỏi:
- Nếu ngươi đã cho ta biết thân phận thực sự của ngươi, vì sao còn có thể cảm thấy ta sẽ đồng ý cho ngươi ngồi ở vị trí như vậy?
- Bởi vì ta có năng lực như vậy.
Tô Tần bình thản tự thuật:
- Ta có thể để cho Tề Tư Nhân từ việc tới giết ta, đến truyền thụ tất cả kinh nghiệm tu hành cho ta, để cho ta trở thành đệ tử chân truyền của hắn, ta cũng có thể làm cho một Tông sư của môn phái nhỏ không nổi danh, biến thành lãnh tụ được đại đa số mọi người tin tưởng như hiện tại, ta có thể tiếp tục truyền thụ một ít kinh nghiệm tu hành cùng thủ đoạn của Tề Tư Nhân cho những Tu hành giả này, để cho bọn họ đều nhận được chỗ tốt, mấu chốt nhất chính là ta có rất nhiều cơ hội có thể giết chết ngươi, bởi vì chỉ có ta phát hiện ra rằng tất cả mọi người cho rằng ngươi vẫn chưa ngự giá thân chinh, nhưng thực tế đã ở trong quân doanh này.
Tề đế nở nụ cười, nụ cười vẫn rất ôn hòa, nhưng sâu trong mắt lại lộ ra ý chí sắc bén,
- Nhưng ngươi là người Tần.
- Ngươi biết kỳ ngộ của ta.
Tô Tần lạnh nhạt nói:
- Khi ta rời Trường Lăng, ta chỉ cho rằng ta là một người tu hành, ta chưa bao giờ cảm thấy ta là người Tần, là người Sở, hay là người Tề.
- Chỉ trung thành với chính mình, làm sao có thể làm cho người ta yên tâm?
- Chưa từng có yên tâm tuyệt đối, chỉ có sử dụng theo thời thế. Ngoài ra không bao giờ có bằng hữu vĩnh viễn, mà chỉ có bằng hữu trong một giai đoạn nhất định.
Tô Tần mỉa mai nói:
- Ta giúp ngươi giành được thắng lợi trong cuộc chiến này, đồng thời ta đạt được thứ cần thiết trong thế giới người tu hành, điều này rất công bằng. Hơn nữa ta chỉ là một cái bóng, ai cũng sẽ cho rằng Yến Anh mới, Tề Tư Nhân mới, chính là Tề Nhân Ý hiện tại ở trong lều vải kia.
Tề đế thu liễm tươi cười, lắc đầu:
- Ta cũng không nhất định phải hợp tác cùng ngươi thì mới có thể đạt được thắng lợi của cuộc chiến tranh này, ta không thích có người dựa vào việc trộm cắp đồ vật vốn thuộc về ta, lại đến đàm phán điều kiện cùng mình.
- Ngươi nhất định phải hợp tác với người như ta.
Tô Tần nở nụ cười lạnh không hề che giấu chút nào,
- Ngươi sẽ nhanh chóng tỉnh ngộ, Trịnh Tụ và Nguyên Vũ cũng không dễ đối phó như ngươi và người Yến tưởng tượng, hơn nữa cho dù sau khi thắng được cuộc chiến này, ngươi cũng phải đối mặt với Ba Sơn Kiếm Tràng, bọn họ khi đó sẽ trở thành địch nhân của ngươi, mà ngươi nhất định phải có được người trong thế giới Tu hành giả có thể chống lại bọn họ.
- Ta chính là người như vậy.
Tô Tần cũng thu liễm nụ cười lạnh, mặt không chút thay đổi chậm rãi nói:
- Ta sẽ mạnh hơn Tề Tư Nhân, còn mạnh hơn hơn với tất cả Tông sư còn lại của vương triều Đại Tề ngươi. Nếu như nói muốn thành ý, mặc kệ hiện tại ngươi nghĩ như thế nào, ta sẽ đi Trường Lăng giết Nghiêm Tướng trước.
Mấy câu nói cuối cùng của Tô Tần làm cho tâm tình Tề đế thực sự chấn động.
Lúc này Tô Tần lại nhìn y, hỏi một câu,
- Cho dù tất cả chuyện này đều theo suy nghĩ của ngươi, Tần bị diệt, ngươi và người Yến cuối cùng cũng diệt Ba Sơn Kiếm Tràng, vậy ngươi muốn cùng người Yến phân thiên hạ một cách công bằng sao?
Tề đế nhíu mày thật sâu.
- Suy nghĩ của con người chắc chắn sẽ thay đổi theo thời thế, hiện tại ngươi không cần trả lời ta.
Tô Tần gập đầu làm lễ với y, sau đó đứng lên xoay người rời đi.
Hắn đi ra khỏi doanh trướng, cảm thụ được phía sau có mấy đạo sát ý truyền đến, khóe miệng lộ ra chút ý cười khinh thường.
Tề đế không thể nào yên tâm với hắn.
Nhưng ít nhất trước khi hắn đi Trường Lăng, giết chết Nghiêm Tướng, Tề đế sẽ không tiếc bất cứ giá nào diệt trừ lực lượng mà hắn đã thành lập trong thế giới Tu hành giả vương triều Đại Tề.
Tất cả mọi thứ đang phát triển theo chiều hướng mà hắn muốn.
Hắn phát triển một cách thuận lợi như thế, không chỉ vì tu vi và lực lượng của hắn lúc này, mà bởi vì trong thiên hạ hiện tại không ai có thể giống như hắn, quan hệ giữa những thế lực này một cách mạnh vì gạo, bạo vì tiền, mấu chốt nhất không ai có thể chạy qua lại giữa Ba Sơn Kiếm Tràng và các thế lực còn lại, đồng thời lợi dụng lực lượng của những tên đại nghịch như Bạch Sơn Thủy và Ba Sơn Kiếm Tràng mà không ai có thể mượn được.
Đối với tiểu sư đệ Đinh Ninh của hắn, thật sự trong lòng hắn cũng cực kỳ bội phục.
Vương Kinh Mộng xưa kia cũng đã vô địch thiên hạ, mượn Cửu Tử Tằm hóa thân thành Đinh Ninh trùng tu ẩn nấp ở Trường Lăng, hôm nay có thể chiếm cứ quận Giao Đông, cường giả tụ tập nhiều nhất thiên hạ, đây quả thực là điều khiến người ta thán phục.
Chẳng qua gã rốt cuộc vẫn không cách nào đại biểu ý chí của tất cả người Tần, cuối cùng còn có rất nhiều người không có cùng suy nghĩ với gã.
Tịnh Lưu Ly hiện tại thực ra cũng cực kỳ giống rất nhiều Tu hành giả tuổi trẻ khí thịnh, vừa mới luyện kiếm thành công của Ba Sơn Kiếm Tràng năm đó.
Mà từ một mức độ nào đó mà nói, chính bản thân Tô Tần cũng giống như một thanh đao giết người sắc bén, vô chủ.
Nhiều người thích mượn đao để giết người.
Mà Tô Tần cũng rất vui vẻ khi bị người ta mượn đao giết người.
Chỉ cần tốc độ cường đại của hắn vượt xa dự đoán của những người đó, đối với hắn mà nói, thiên hạ lúc này đã tràn ngập vô số cơ hội.
Ai có thể nghĩ đến hắn có thể dùng thời gian ngắn như vậy, liền trở thành lãnh tụ trong thế giới của Tu hành giả Đại Tề?
Một chiếc xe vua toàn thân quấn quanh sương mù đen tối xuất hiện trước người hắn.
Thứ kéo lấy chiếc xe vua này là bốn con thú Âm hồn dưới lòng bàn chân sinh ra hỏa diễm.
Đây là bí bảo của một tông môn nào đó trong vương triều Đại Tề, loại thú Âm hồn trải qua bí pháp của Tu hành giả chế tạo thành, mặc dù đi xa vạn dặm cũng sẽ không mệt mỏi.
Sắp trở về Trường Lăng.
Đây là trở về nơi này sau một thời gian dài.
Song trong lòng Tô Tần lúc này lại không có bất kỳ cảm khái nào.
Trường Lăng đối với hắn mà nói đã chỉ là một chỗ dừng chân tầm thường, hơn nữa đã quá nhỏ, không chứa đựng được dã tâm của hắn.
- Đi.
Hắn thản nhiên ra lệnh.
Xe vua do thú âm hồn kéo bắt đầu khởi hành, hai mươi chiếc xe ngựa đi theo phía sau lượn lờ khí đen.
Tề đế lúc này đã đi ra khỏi doanh trướng, dưới sự hộ vệ cung phụng, nhìn đội xe của hắn từ xa.
Khi y nhìn thấy đã có nhiều Tu hành giả đuổi theo Tô Tần, tâm tình của y lần thứ hai trở nên dao động kịch liệt.
Y phát hiện ra rằng mình không có nhiều vốn liếng để từ chối người này.
Bởi vì mặc kệ y có đồng ý hay không, đối phương đã dần cường đại lên.