Kiếm Vương Triều ( Dịch Full )

Chương 820 - Q8 - Chương 148: Các Ngươi Vốn Thuộc Về Ta

Q8 - Chương 148: Các ngươi vốn thuộc về ta Q8 - Chương 148: Các ngươi vốn thuộc về ta

Khi Tề đế đang tâm thần chấn động khi nhìn Tô Tần rời đi, một phía khác trong liên quân hai nước Yến, Tề, trong đại doanh trung tâm của quân Yến, tướng lĩnh cao nhất của quân Yến lúc này là Chung Công Dã Vô Khuyết cũng đang lo lắng.

Trên bàn trước mặt y đang đặt một phần quân tình dùng tốc độ nhanh nhất từ Yến cảnh truyền tới.

Quân tình này cho thấy, Đinh Ninh đã rời khỏi quận Giao Đông, tiến vào cảnh nội nước Yến.

Kỳ thật hiện tại tin tức ám sát Từ Phúc ở Quan Trung thất bại còn chưa truyền đến, cho nên đối với liên quân hai nước Yến, Tề lúc này mà nói, biến số lớn nhất chỉ là Đinh Ninh và lực lượng chiếm giữ ở quận Giao Đông, trong lòng những tướng lĩnh cao cấp trong liên quân Yến, Tề hiện tại, Trịnh Tụ cùng Nguyên Vũ gần như đã chắc chắn bại trận.

Để ngăn chặn Đinh Ninh, vương triều Đại Yến cũng đã sớm có chuẩn bị.

Lúc này sư huynh Trương Nghi ở Bạch Dương động của hắn là Trấn Quốc hầu của Đại Yến.

Quân đội vương triều Đại Yến tập trung trên lãnh thổ nước này, có một nửa ở trong đất phong của Trương Nghi.

Trên danh nghĩa là tiếp nhận sự điều động của Trương Nghi, để cho Yến cảnh yên ổn, nhưng kỳ thực là đang giam lỏng y, khiến cho Đinh Ninh có chút kiêng kỵ khi hành động.

Nếu Đinh Ninh rời khỏi quận Giao Đông tiến vào Yến cảnh, vậy chắc hẳn sẽ nhanh chóng tới đất phong của Trương Nghi của quận Trung Thuật, song ít nhất cho tới bây giờ vẫn không hề phát hiện Đinh Ninh xuất hiện ở quận này.

Vậy hắn tới nơi nào?

......

Không ai ngờ được, Đinh Ninh lại đang ở một quận khác, đó là quận Ngũ Dương, cách quận Trung Thuật của vương triều Đại Yến rất xa.

Khi đêm dài trôi qua, trong sáng sớm cuối thu, bóng dáng Đinh Ninh và một đoàn người xuất hiện ở Phú Dương, một huyện nhỏ thuộc quận Ngũ Dương.

Cách thành Phú Dương mười dặm về phía nam, có một khu rừng rậm.

Cánh rừng không thấy có đường núi, nhưng theo Đinh Ninh xuyên qua, một nơi nào đó trong rừng không hiểu sao lại xuất hiện một cánh cửa đá.

Đinh Ninh dường như hoàn toàn không nhìn văn tự cùng Phù văn trên tấm cửa đá này, chỉ trực tiếp xuyên qua cửa đá, tiếp tục đi về phía trước.

Sau đó hắn tùy ý đá đổ một vài tấm bia đá trong rừng.

Cảnh vật trước mắt hắn chợt có biến đổi thật lớn.

Những rừng núi rậm rạp tràn ngập trước mắt đột nhiên biến mất, thay vào đó là hơn mười tòa Đạo điện cổ kính.

- Dừng lại! Ai đến?

Mấy tiếng quát lớn vừa kinh vừa sợ đan xen vang lên.

Hơn mười cái bóng người trong nháy mắt bắn ra từ trong những Đạo điện cổ xưa này, rơi vào các nơi ở con đường trước người Đinh Ninh, đều là một gã nữ tu.

Đây là Chân Thủy cung của nước Yến.

Một nơi ẩn tu, chỉ thu đồ đệ nữ, giống như một số Đạo am, bản thân gần như không có đệ tử hành tẩu bên ngoài, cho dù lúc này liên quân hai nước Yến, Tề giao chiến cùng nước Tần, Chân Thủy cung này cũng chỉ là ẩn thế không ra, không tham dự loại phân tranh này.

Nhưng hôm nay pháp trận hộ sơn ngày thường vốn tuyệt mật lại giống như trực tiếp bị người biết được cách đóng mở, trực tiếp đóng kín toàn bộ, làm sao không để cho Tu hành giả bên trong không kinh hãi?

Một mảnh lệnh phù từ trong tay Đinh Ninh bay ra, xuyên qua đại đa số cái bóng người trong đó, rơi vào trước người một nữ tử trung niên.

Người nữ tu trung niên này lập tức hoảng sợ:

- Thiên Hạ Kiếm Thủ lệnh, ngươi là gã Đinh Ninh kia?

Đinh Ninh gật đầu làm lễ, cũng không nhiều lời.

- Tại hạ Mộ Tòng Đồng

Người nữ tu trung niên này cố nén kinh hãi, nhìn Đinh Ninh, lập tức nói tên của mình ra, nhưng lại không thể nói tiếp câu thứ hai.

- Ta muốn các ngươi đều đi theo ta.

Đinh Ninh lại cực kỳ đơn giản, nhìn cô rồi trực tiếp nói ra một câu này.

Một mảnh tiếng kinh hô cùng âm thanh hít vào khí lạnh vang lên.

Người nữ tu trung niên nhìn Đinh Ninh với ánh mắt khó có thể tin, sau khi dừng vài hơi thở, chợt nói:

- Chân Thủy cung của chúng ta chỉ là nơi ẩn thế.

- Ta biết.

Đinh Ninh gật đầu.

Hắn chỉ đáp lại một cách đơn giản như vậy, khiến cho người nữ tu trung niên cùng tất cả nữ tu của Chân Thủy cung không hiểu sao đều phẫn nộ hẳn lên.

- Tại sao?

Mộ Tòng Đồng hít sâu một hơi, đứng thẳng thân thể, nhìn Đinh Ninh,

- Ta nghe nói Kiếm thủ thiên hạ của Ba Sơn Kiếm Tràng khiến người ta khuất phục không chỉ là Kiếm kỹ, mà còn làm việc đều dựa theo quy củ cùng đạo lý. Ta chỉ muốn hỏi một câu, ngài có lý do gì để thuyết phục tất cả chúng ta đi theo ngài?

Đinh Ninh không trả lời câu hỏi của cô.

Hắn chỉ im lặng bắt đầu báo ra từng cái tên:

- Mộ Tòng Đồng, Nhạc Lăng, Lục Tử Mạch, Mục Vân Kính, Triệu Quả...

Mỗi lần hắn báo ra một cái tên, đều có người thân thể lập tức cứng ngắc.

Hắn báo ra một loạt tên người, sau đó mới ngừng lại, nói tiếp:

- Ta để cho các ngươi đi theo ta, là bởi vì bản thân các ngươi chính là người mà ta mang ra từ Tần cảnh, ta muốn mang các ngươi trở về.

Hoàn toàn tĩnh mịch.

Tất cả những Tu hành giả Chân Thủy cung này nhìn hắn, không thể tin được những lời này.

Thế nhưng Mộ Tòng Đồng cùng một ít Tu hành giả lớn tuổi có địa vị tương ứng trong cung lại bắt đầu có chút hiểu được, hai tay đã bắt đầu không thể kìm được run rẩy.

- Từ lúc lãnh quân Ba Sơn Kiếm Tràng chinh chiến cùng ba triều Hàn Triệu Ngụy, chúng ta cũng đã có bố cục ở ba nước Sở Yến Tề.

Đinh Ninh nhìn những Tu hành giả đã không khống chế được tâm tình, tiếp tục chậm rãi mà rõ ràng nói tiếp:

- Hiện tại các ngươi cũng đã biết, Triệu Hương Phi nước Sở cùng một ít Tu hành giả bên cạnh nàng vốn cũng là người của Ba Sơn Kiếm Tràng chúng ta. Mà ở đất Yến, Trịnh Tụ lấy lực lượng của quận Giao Đông ngày xưa, hạ một quân cờ rất kinh người, ả dùng tài nguyên rất lớn của quận Giao Đông làm cho một vị nào đó cũng không nhất định có thể trở thành Tông chủ của Tiên Phù tông, cuối cùng trở thành Tông chủ của tông môn này.

- Cho nên Tiên Phù tông mặc dù cường đại đến trình độ này, vẫn nợ ả rất nhiều tình cảm nhất định phải trả.

- Về phần ta, năm đó giúp Chân Thủy cung ngăn cản một kiếp, sau đó liền dạy một ít học sinh ở chỗ này, về sau lại mang một ít nữ tử bất hạnh không cách nào sinh tồn trong Tần cảnh cùng cảnh nội ba nước Hàn Triệu Ngụy đưa đến nơi này, để Chân Thủy cung dạy các nàng tu hành.

- Tông sư Tiên Phù tông biến thành quân cờ của nàng, nhưng Chân Thủy cung lại là của ta, ta từng nói với một số người trong các ngươi, chờ đến lúc thời cơ tiến tới, ta sẽ cần các ngươi trợ giúp.

Người tổ sư vô danh trong tông điện mà bọn họ vẫn một mực thờ phụng kia, vậy mà chính là Kiếm thủ thiên hạ năm đó?

Mộ Tòng Đồng đã mơ hồ biết đây hẳn là đáp án, song trong lòng cô vẫn có chút không thể tin được,

- Làm sao ngươi có thể chứng minh?

- Chân Thủy kiếm ta dạy các ngươi, cũng chính là Kiếm kinh ta dạy cho Dạ Sách Lãnh, chẳng qua nàng có Thiên Sinh Nhất Thủy, liền tự có tâm đắc khác, sinh ra biến hóa khác biệt.

Đinh Ninh có chút cảm khái nhẹ giọng nói một câu này.

Lúc này đám người Mộ Tòng Đồng mới chú ý tới nữ tử váy trắng đứng sau lưng hắn.

Khi những Tu hành giả Chân Thủy cung này nhìn về phía nữ tử váy trắng kia, nữ tử này lại không hề nhìn các nàng, chỉ ngẩng đầu nhìn bầu trời một cái.

Có rất nhiều đường mưa màu bạc vào thời điểm này chợt rơi xuống.

Tí tách tí tách, thấm đẫm trái tim của những Tu hành giả Chân Thủy cung này.

Có tiếng khóc vang lên.

Mộ Tòng Đồng và đại đa số người ở chỗ này trong nháy mắt lại quỳ lạy xuống, tâm tình kích động đến mức thanh âm đều không ngừng chấn động,

- Tham kiến ân công.

-V ì sao chỉ thu nữ tử không thu nam đồ? (nam đồ: đồ đệ nam)

Dạ Sách Lãnh lại không chút kiêng kỵ, cười cười hỏi:

- Đây chẳng lẽ là sở thích quái dị của ngài?

Đinh Ninh quay đầu, nhẹ giọng đáp lại bốn chữ.

Ý cười của Dạ Sách Lãnh lập tức biến mất, lông mày khẽ nhíu.

Hóa ra nhiều năm trước, tính khí khác biệt đã dẫn đến những lựa chọn khác nhau.

Đều là đồ vật đến từ vương triều Đại U, nhưng Trịnh Tụ mưu tính hồi lâu, lại lựa chọn xây dựng hạm lớn U Phù, mà lựa chọn Vương Kinh Mộng làm khi đó chính là muốn cố hết sức giải quyết ở trong thế giới của người tu hành.

Bình Luận (0)
Comment