Mặt ngoài những áo giáp này rất cổ xưa, nhìn qua rất lớn, khiến cho quân sĩ mặc áo giáp này đều có vẻ cực kỳ cao lớn, khôi ngô.
Điều này hoàn toàn khác biệt với chiến giáp thường tinh xảo khéo léo của nước Sở.
Áo giáp được tạo nên từ một loại tinh kim nào đó, mặt ngoài đương nhiên có lồi có lõm, giống như là một loại vảy rồng nào đó.
Màu sắc của nó tối tăm thâm thúy đến cực điểm, có loại khí tức cực kỳ rét lạnh không ngừng tỏa ra từ trên áo giáp.
Bất kể là bề mặt hay là bên trong áo giáp, cùng với thân thể máu thịt của những quân sĩ này, có một tầng vầng sáng giống như sóng nước trong suốt không ngừng lưu chuyển.
Cho nên mặc dù người mặc áo giáp có vẻ rất lớn như vậy, cũng sẽ không làm cho người ta có cảm giác rộng rãi xộc xệch.
Những quân sĩ Kim Qua quân này đi theo Hướng Diễm, bước tới phía sau Đinh Ninh, rõ ràng lúc này đã cách Cơ Thanh rất gần, song bởi vì hào quang và ánh nước thâm thúy đến cực điểm trên người phụ trợ, lại làm cho người ta sinh ra một loại cảm giác cách rất xa, thậm chí như đứng ở trong vực sâu nhìn ra bên ngoài.
Hai tay Cơ Thanh không ngừng nắm chặt, móng tay trên hai tay đâm vào trong lòng bàn tay.
Trên trán lão lại chợt có thêm vài nếp nhăn.
- Là U Minh Chiến giáp?
Lão dùng một loại ngữ khí không xác định, nhưng có chút trống rỗng, quay người về phía Đinh Ninh hỏi.
Đinh Ninh vẫn không xoay người như trước, chỉ bình tĩnh nói:
- Nếu không phải U Minh Chiến giáp, vậy ta cho ngươi nhìn cái gì?
Cơ Thanh đã rất già, già có nghĩa là mặc dù không có gì ngoài ý muốn, cũng đã tiếp cận tử vong rất gần. Cho nên loại người như lão không có quá nhiều sợ hãi đối với tử vong. Ngoài ra lão còn có một ý khác, chính là lão trải qua sóng to gió lớn thật lâu, đã thấy đủ mọi loại tình cảnh.
Nhưng lúc thanh âm cả Đinh Ninh truyền vào tai lão, vẫn để cho trong đầu lão xuất hiện một khoảng trống ngắn ngủi.
Khi Đinh Ninh xoay người trước đó, bên ngoài Trung Thuật Hầu phủ đã có vô số binh mã động, có vô số thanh âm hỗn tạp, nhưng lúc này lại là một mảnh tĩnh mịch.
Nhiều người thậm chí trong lòng đã sớm xác định được đáp án.
Ngoại trừ U Minh Chiến giáp của U Minh quân dưới trướng U vương năm đó ra, còn có loại áo giáp nào có thể có vẻ lạnh lẽo cực độ làm cho tim người ta đập nhanh như vậy, cũng như khí tức tựa như không phải thuộc về thế giới này?
- Trong điển tịch của thế giới người tu hành, ghi chép nhiều nhất chính là về U Minh Chiến giáp.
Thanh âm Đinh Ninh lần thứ hai vang lên, nương theo giọng nói của hắn vang lên, còn có một tiếng kiếm minh phá không thanh thúy.
Hắn duỗi ngón tay bắn ra một đạo kiếm khí.
Đạo kiếm khí này bị hắn bắn thẳng lên bầu trời, sau đó thẳng tắp rơi xuống, đánh vào trên người Hướng Diễm cầm đầu.
Kiếm khí rơi vào mặt ngoài áo giáp, có một tầng vầng sáng u ám hiển hiện lên trên áo giáp, giống như có năm sáu đoàn mây đen, tầng tầng lớp lớp quay cuồng, song không có bất kỳ tiếng trùng kích nào vang lên.
Thân thể Hướng Diễm không có bất kỳ chấn động nào.
Đạo kiếm khí này từ mặt ngoài áo giáp bắn xuống, rơi xuống mặt đất, phát ra một tiếng xùy, tách ra một cái động sâu.
Lúc này trong ngoài Trung Thuật Hầu phủ có nhiều Tu hành giả cường đại.
Những Tu hành giả này đều có thể thấy được uy lực của một đạo kiếm khí mà Đinh Ninh tiện tay bắn ra.
Cho nên bọn họ càng có thể hiểu được một kiếm này của Đinh Ninh là muốn chứng minh cho bọn họ điều gì.
- Làm sao có thể?
Cơ Thanh từ trạng thái đại não trống rỗng trong thời gian ngắn ngủi khôi phục lại, lão cảm thấy cực kỳ khó hiểu nhìn Đinh Ninh, hỏi
- Trong thiên hạ người nào cũng biết ngươi chiếm được rất nhiều bí mật của U đế, giống như là chiếm được chân truyền của hắn, nhưng nếu ngươi đã sớm biết phương pháp luyện chế áo giáp U Minh, vì sao lúc Ba Sơn Kiếm Tràng chinh chiến ba triều Hàn, Triệu, Ngụy năm đó lại không dùng?
Đinh Ninh hiểu được sự khó hiểu của lão.
Nếu khi Ba Sơn Kiếm Tràng lĩnh quân năm đó đã có áo giáp như vậy, có một số chiến dịch sẽ giảm bớt thương vong của rất nhiều người.
Nhưng câu trả lời thực sự rất đơn giản.
- Năm đó căn cơ thực sự của quận Giao Đông không ở trong tay ta, chưa có đủ tài liệu luyện khí.
Đinh Ninh hít sâu một hơi, chậm rãi nói:
- Hơn nữa luyện chế áo giáp U Minh này, bản thân cần có một nhóm người tu luyện công pháp Chân thủy độc đáo phối hợp. Năm đó mặc dù có bố cục, nhưng những người đó còn chưa trưởng thành, vẫn chưa đạt cảnh giới tu hành như vậy.
Lời giải thích này cũng đủ rõ ràng, cho dù Cơ Thanh lúc này phản ứng chậm chạp nhưng nghe cũng đủ hiểu.
Lão nhìn bóng lưng Đinh Ninh, không cách nào nói ra lời.
- Năm đó ta không để tâm phòng bị Trịnh Tụ, mặc kệ ả cố ý hay vô ý, cuối cùng ả cũng có được không ít truyền thừa U đế từ chỗ ta, cho tới bây giờ, nếu nói công pháp tu hành, pháp khí của U đế năm đó có thể tạo thành ảnh hưởng đối với thiên hạ hôm nay, ả tuy rằng biết không đầy đủ, nhưng ít nhất cũng biết được một nửa thứ mà ta biết.
Đinh Ninh không xoay người, nói tiếp.
Thanh âm của hắn truyền rõ ràng ra ngoài, bởi vì hắn không chỉ muốn một mình Cơ Thanh nghe được.
- Có được mấy trăm áo giáp U Minh, cũng đủ để bảo vệ ta cùng một ít Tu hành giả giết vào Hoàng cung hai nước Yến, Sở, dù nhiều quân đội hơn nữa thì cũng vô dụng. Cho nên các ngươi hoàn toàn không có quyền giữ sư huynh ta và nói chuyện với ta, song ta dù có được lực lượng như vậy, cũng không dám đơn giản thô bạo trực tiếp giết vào Hoàng cung Trường Lăng, đối mặt Trịnh Tụ cùng Nguyên Vũ, các ngươi ngẫm lại là do nguyên nhân gì?
- Là bởi vì ta cảm thấy bản thân hiện tại có được những lực lượng này vẫn không đủ để đối phó với bọn họ.
- Thậm chí ta cũng cho rằng trên tay bọn họ nhất định còn có lực lượng cường đại chưa lộ diện, ngay cả ta cũng không dám trực tiếp giết vào Trường Lăng, các ngươi dựa vào cái gì mà cảm thấy liên quân hai nước Yến, Tề cũng đủ để diệt Tần?
- Trước khi ta tỏ thái độ phản đối, các ngươi đã cấp tốc xuất binh, hơn nữa muốn lấy sư huynh ta làm con tin, bảo ta không nên hành động thiếu suy nghĩ. Chẳng qua bởi vì các ngươi lo lắng ta là người Tần, nhưng các ngươi chưa từng nghĩ tới, nếu ta phản đối, cũng không phải lo lắng các ngươi có thể thắng, mà lo lắng các ngươi hoàn toàn không thắng được.
Giọng nói Đinh Ninh không ngừng quanh quẩn ở trong Hầu phủ này.
Không có bất kỳ người Yến nào phản bác lại.
Hắn cũng không muốn tranh cãi cùng bất kỳ người Yến nào, chỉ muốn trình bày quan điểm của mình một cách đơn giản.
Về phần tin hay không tin, đó hoàn toàn không phải chuyện mà hắn quan tâm.
Hắn chỉ muốn mang Trương Nghi đi.
Cho nên sau khi nói xong những lời này, hắn liền không dừng lại nữa, bắt đầu cất bước, đi về phía những con Đằng Xà kia.
Trương Nghi và Nhạc Nghị đi theo.
Kim Qua quân của Hướng Diễm rốt cuộc trở về trong sương đen do Đằng Xà sinh ra.
Trong nháy mắt khi Đằng Xà sắp bay lên trời, lại có thân ảnh một thiếu nữ vọt vào trong tòa viện này.
- Trương Nghi, ta đi cùng các ngươi!
Thiếu nữ này là Mộ Dung Tiểu Ý.
Trương Nghi nhìn bóng dáng thiếu nữ vọt tới, có chút do dự há miệng.
- Không nên lề mề chậm chạp.
Đinh Ninh lúc này cũng giống như lúc ở Trường Lăng, răn dạy y một tiếng.
Trương Nghi liền có chút xấu hổ cúi đầu, không nói gì nữa, chỉ quay người gật đầu với Mộ Dung Tiểu Ý.
Đằng Xà phi lên trời, mây đen đột ngột từ dưới mặt đất bay lên, dần dần không còn bao phủ quận Trung Thuật nữa, cách tất cả quân sĩ nước Yến và Tu hành giả tập trung ở quận Trung Thuật càng ngày càng xa.
Nhưng những quân sĩ và Tu hành giả nhìn theo những Đằng Xà này rời đi, mây đen cùng dự cảm không rõ trong lòng lại càng ngày càng nồng đậm.