Kiếm Vương Triều ( Dịch Full )

Chương 839 - Q8 - Chương 167: Bắt Hạm

Q8 - Chương 167: Bắt hạm Q8 - Chương 167: Bắt hạm

Hạm đội U Phù lướt đi trong vùng nước sâu.

Có thanh âm mà người tu hành không cách nào nghe thấy, ở trong pháp trận của hạm đội U Phù truyền ra, sau đó trở lại trong pháp trận của chúng nó.

Trong mỗi hạm lớn đều có mười gã Trận sư thay phiên nhau khống chế trận bàn, một ít bánh xe quấn quanh nguyên khí màu đen chuyển động, khống chế thân tàu khổng lồ tránh đi đá ngầm khổng lồ có khả năng hình thành uy hiếp ở trong nước một cách cực kỳ tinh chuẩn.

Tất cả Trận sư này, bao gồm cả Tu hành giả và quân đội trong những hạm lớn này, đều là người đã quanh năm theo Từ Phúc ra biển, sớm quen với việc tiềm hành như vậy.

Mọi thứ đều bình tĩnh.

Nhưng ngay hô hấp tiếp theo, một chiếc hạm lớn U Phù phía trước đột nhiên dừng lại trong nước.

Loại dừng lại này cũng không phải bởi vì Trận sư khống chế làm cho nó dừng lại, mà do đột nhiên đụng phải vật khổng lồ!

Mũi tàu hạm lớn U Phù chạy với tốc độ cao nhất đâm đầu ở trong nước chợt phát ra tiếng nổ chói tai mà hoành tráng, một cỗ lực trùng kích đáng sợ từ vị trí mũi thuyền truyền thẳng đến đuôi thuyền.

Trong mười gã Trận sư, bất kể là hai gã Trận sư đang khống chế trận bàn, hay là tám gã Trận sư còn lại chỉ đang im lặng nghỉ ngơi, toàn bộ đều bị ném bổ trái ngã phải theo hạm lớn này chấn động kịch liệt.

Trận bàn lắc lư kịch liệt, nguyên khí va chạm phun ra vô số luồng khí lưu.

Những bánh xe quấn quanh nguyên khí màu đen có chút va chạm lẫn nhau, bắn tung tóe từng mảnh tia lửa.

Trong nháy mắt kế tiếp, vị trí đuôi thuyền cũng truyền đến lực trùng kích cường đại.

Những hạm lớn U Phù này tự có khoảng cách nhất định, nhưng bởi vì vẫn luôn đi về phía trước ở tốc độ tối đa, hơn nữa hoàn toàn không có bất kỳ dấu hiệu nào làm cho chúng giảm tốc độ, sau khi chiếc hạm lớn U Phù đầu tiên này đột nhiên dừng lại, các chiếc còn lại phía sau cũng hoàn toàn không kịp giảm tốc độ, liên tục xảy ra va chạm.

Những con quái vật khổng lồ này va chạm dưới đáy nước, phát ra một tiếng nổ khủng bố khiến đầu óc như muốn nứt ra.

Nhưng thứ bao bọc quanh thân những hạm lớn U Phù này lại không khơi dậy quá nhiều bọt nước, mà chỉ xuất hiện rất nhiều đường cong trong suốt.

Trong nháy mắt tiếp theo, trong mỗi một chiếc hạm lớn U Phù đều vang lên một hồi tiếng gầm thê lương.

Tất cả pháp trận của hạm lớn U Phù kích phát đến cực hạn, thiên địa nguyên khí tích tụ trong Phù văn điên cuồng tuôn ra, làm cho những hạm lớn U Phù này điên cuồng lướt lên.

- Rắc rắc rắc...

Khi những hạm lớn U Phù này từ đáy sông lao ra, phía sau chúng vẫn có vô số tiếng vỡ vụn khiến người ta kiên răng.

Những hạm lớn U Phù này cũng không hề lao ra khỏi mặt nước, thuận lợi trôi nổi vững vàng giống như trước kia, mà lại "cắm" ngổn ngang lộn xộn, có một số phần đuôi hạm lớn còn ở phía dưới mặt băng.

Tất cả những Trận sư trong những hạm lớn U Phù này đều cả người mệt lả, quần áo trên người bị mồ hôi ướt đẫm, trong ánh mắt đều là may mắn khi chết đi sống lại.

Bởi vì phiến mặt sông này đã bị đóng băng!

Tất cả hạm lớn U Phù này đều bị khảm ở trong băng cứng, mà không phải nổi trên mặt nước.

Trong nháy mắt vừa rồi, nếu không phải lực lượng của những hạm lớn U Phù này đầy đủ, cả hạm đội sẽ trực tiếp bị đóng băng dưới nước!

Chưa kịp phát hiện dị thường mà trực tiếp đâm xuyên băng cứng, chỉ bởi vì đoạn nước sông này đóng băng quá nhanh.

Mà trong tất cả người tu hành trên thiên hạ, chỉ có vị đại tiểu thư trong truyền thuyết của quyền quý Công Tôn gia ngày xưa kia, mới tu luyện lực lượng băng hàn đến mức kinh khủng như vậy.

Nhưng nghe nói kiếm bản mệnh của nàng đều đã bị hủy, vì sao lực lượng trái lại còn mạnh mẽ hơn trước?

Khi từng tiếng kim loại nặng nề đập vào mặt băng vang lên, cửa khoang của hạm lớn U Phù này đồng loạt mở ra, trong lòng những Tu hành giả hiện ra từ chỗ đó đều có được ý niệm như vậy.

Mặt sông đóng băng hơn mười dặm.

Gió tuyết ngược lại giống như bị rút ra toàn bộ, trên mặt sông yên tĩnh dị thường.

Cách tầm mắt bọn họ không xa, là tình cảnh Trưởng Tôn Thiển Tuyết và Thiên Mộ đang đứng yên.

Phía sau Trưởng Tôn Thiển Tuyết có một dị thú.

Dị thú này giống như trùng nhiều hơn một chút, nhưng lại tản ra Long tức thuần khiết nhất.

Trên mặt băng dưới chân bọn họ cũng tản ra Long tức cực kỳ thuần khiết.

Tất cả những Tu hành giả trong hạm lớn U Phù này đều nghĩ đến U Long của Bách Lý Tố Tuyết, sau đó lại không kìm được nghĩ đến U Long trong truyền thuyết vương triều Đại U.

-Giết nàng!

Một tiếng quân lệnh lạnh lẽo vang lên từ sâu trong một chiếc hạm lớn U Phù.

Những Tu hành giả trong hạm lớn U Phù này đều là người trung thành với Trịnh Tụ hoặc Nguyên Vũ, đương nhiên sẽ không cãi lại mệnh lệnh như vậy.

Rất nhiều đạo kiếm quang trong nháy mắt chiếu sáng mặt băng, kiếm quang chói mắt khúc xạ trong mặt băng, biến đoạn mặt sông đóng băng này thành một thế giới lưu ly bảy màu.

Trong những Tu hành giả ra tay này không thiếu Tông sư Thất Cảnh.

Song tất cả kiếm quang này lại đều bị một đạo kiếm quang đến từ trên bầu trời che lấp đi hào quang.

Không có bất kỳ một đạo kiếm quang nào có thể bắt mắt hơn đạo kiếm quang này.

Bởi vì quá nhanh!

Đạo kiếm quang xuyên ra từ trong tầng mây này nhanh đến mức thậm chí làm cho những Tu hành giả Thất Cảnh kia đều không thể thấy rõ màu sắc của nó.

Một mảnh tiếng kinh hô như thủy triều vang lên trên mặt sông.

Trên đời này chỉ có Đạm Đài Quan Kiếm mới có tốc độ ra kiếm như vậy.

Bên trong tiếng kêu sợ hãi.

Đạo kiếm quang này như phù quang lược ảnh xoay quanh mặt băng, sau đó rơi xuống bờ sông xa xa. (phù quang lược ảnh: hình ảnh thoáng qua)

Khí hải của rất nhiều Tu hành giả phát ra tiếng rò rỉ khí, máu tươi cùng chân nguyên giống như hơi nước phun ra trong cái bình đang cháy, kịch liệt phun ra.

Một kiếm đã phá vỡ Khí hải của hơn phân nửa những Tu hành giả ra tay, Đạm Đài Quan Kiếm hiện ra thân ảnh trên bờ sông lại buồn bã như mất, ngay cả Kiếm tức mà y lưu lại trên mặt băng và chung quanh thân thể đều có loại ý vị buồn bã cùng bi thương. (kiếm tức: khí tức của kiếm)

Cũng không phải bởi vì một kiếm này đã tiêu hao hầu như tất cả chân nguyên của y.

Mà bởi vì y vừa mới biết được liên quân hai nước Yến, Tề đại bại ở Quan Trung, biết được Hoàng Chân Vệ đã hy sinh bản thân mình.

Trước khi y từ Trường Lăng chạy tới nơi này, liền thay Đinh Ninh cố ý đi gặp Hoàng Chân Vệ.

Nghĩ đến tên Ty thủ trẻ tuổi ngay thẳng mà thiện lương kia vậy mà không còn thế gian nữa, y khó có thể khống chế được cảm thương.

- Cứ thủ!

Quân lệnh trong hạm lớn U Phù lại vang lên.

Trong một mảnh kêu rên thê lương, tất cả Kiếm sư này đều lui về hạm lớn U Phù, những Tu hành giả bị đâm thủng Khí hải mà trọng thương khó tự di động cũng bị người bên cạnh mang về trong những chiếc thuyền này.

Từ ý nghĩa nào đó mà nói, bản thân hạm lớn U Phù chính là pháp thuẫn khổng lồ, chính là một trong những pháo đài mạnh nhất thế gian.

Đạm Đài Quan Kiếm xoay người rời đi.

Đinh Ninh giao nhiệm vụ cho y, chính là giải quyết một ít Tông sư khó ứng phó trong hạm lớn U Phù, cho nên y chỉ cần ra tay một lần, không cần khống chế chân nguyên trong cơ thể.

Hiện tại nhiệm vụ này đã hoàn thành, kế tiếp thứ y phải cam đoan chính là an toàn của mình.

Mà làm cho những Tu hành giả trung thành với Trịnh Tụ và Nguyên Vũ trong hạm lớn U Phù khó có thể lý giải chính là, Trịnh Tụ và loài "trùng dài" kia cũng lui đi.

Phương vị nàng và Đạm Đài Quan Kiếm lui ra lại là đồng nhất.

Trong tầm mắt bọn họ chỉ còn lại một thiếu niên áo đen yếu ớt đứng thẳng.

Nhưng cho dù là thiếu niên áo đen này, hiện tại dường như cũng không hề tính toán ra tay.

Bầu trời đột nhiên sáng lên.

Thiếu niên áo đen này thậm chí lui về phía sau một chút.

Những đám mây đen bắt đầu cháy rừng rực.

Tất cả Tu hành giả trong hạm lớn U Phù hoảng sợ nhìn lên trời.

Những đám mây đen đã bị đốt thủng.

Vô số quả cầu lửa màu vàng đỏ, dày đặc giống như một trận mưa lớn rơi về phía những hạm lớn U Phù kia.

Trong những quả cầu lửa này không có mùi diêm tiêu(nitrat) cùng lưu huỳnh, chỉ có một loại khí tức Liệt Dương cực kỳ thuần khiết. (Liệt Dương: nóng rực)

Mỗi một quả cầu lửa giống như một vầng mặt trời thu nhỏ.

Bình Luận (0)
Comment