Kiếm Vương Triều ( Dịch Full )

Chương 852 - Q8 - Chương 180: Chấn Chỉnh Môn Phong

Q8 - Chương 180: Chấn chỉnh môn phong Q8 - Chương 180: Chấn chỉnh môn phong

Đinh Ninh còn đang ở Yến cảnh.

Khi hắn nhận được một mật thư từ Tần cảnh, ngồi đối diện hắn là Tạ Trường Thắng.

Từ khi Yến, Tề vi phạm ý nguyện của hắn phạt Tần, Đinh Ninh đã không muốn nhúng tay vào chuyện Yến, Tề cùng chinh phạt Tần nữa. Về phần giết chết Diệp Tân Hà, giải quyết hạm đội U Phù và truy sát Trịnh Tụ, đây cũng là Đinh Ninh đang giải quyết ân oán của mình, mà không phải nhúng tay vào chinh chiến giữa Yến và Tần.

Đương nhiên, điều này vô hình lại giúp Yến một chút, nếu không binh mã trong hạm đội U Phù tàn sát bừa bãi Yến cảnh, Yến quân đã liên tiếp bại lui ở đất Tần, không biết sẽ tan tác thành bộ dáng gì.

Mặc dù vậy, hiện tại Yến cảnh vẫn rất loạn, nhưng vẫn tốt hơn một chút so với vương thành nước sở trực tiếp bị công hãm lúc trước.

Đối với thương nhân tự xưng như Tạ Trường Thắng, càng loạn thì càng tồn tại cơ hội kiếm được nhiều tiền.

So với lúc học ở Trường Lăng, hiện tại Tạ Trường Thắng cực kỳ khiêm tốn.

Gã đi lại ở Sở và Yến, vì không muốn liên quan đến Quan Trung, thậm chí gã còn mượn danh nghĩa đời sau của Hoàng thất Trần quốc, lấy tên giả là Trần Thắng.

Thực lực gã có được bây giờ không tương xứng với sự khiêm tốn của gã.

Hiện tại, trong toàn bộ Sở cảnh và Yến cảnh, người có được quân lực nhiều nhất chỉ sợ không thuộc về Yến, Sở, hay bất kỳ một gã tướng lĩnh hoặc vương hầu nào, mà là gã.

“Phá gia chi tử” như vậy, tốc độ trưởng thành như vậy khiến Đinh Ninh cũng rất cảm khái.

Làm cho hắn càng cảm khái chính là Tạ Trường Thắng làm ra vẻ vẫn không có gì thay đổi.

Tạ Trường Thắng và trà trước người gã là trà ngân châm cây cổ thụ một năm chỉ sản xuất được vài lượng, hơn nữa còn là trà cổ mười năm, hương vị tốt nhất.

Có hai món nhỏ dùng kèm với trà, một là tổ yến Cổ Đông Kim Ti Huyết ở Bắc Yến mà chỉ Hoàng thất nước Yến mới có thể có cơ hội thưởng thức, hai là thịt khô ngũ hương nổi danh đã lâu của Yến đô.

- Những thứ này không chỉ bù đắp được thuế của một hộ gia đình.

Đối mặt với Đinh Ninh trêu chọc như thế, Tạ Trường Thắng lại khinh thường cười:

- Thứ ta ăn là tinh xảo chứ cũng không phải giá tiền. Mấy thứ này cho người khác ăn còn không bằng để ta ăn. Cái gì mà xa xỉ, ở trong mắt ta cũng giống nhau, chẳng qua là hai món nhỏ, bị ta ăn ngược lại còn tốt hơn là bị những nhà giàu mới nổi kia.

Đinh Ninh không khỏi nở nụ cười.

Lúc này, hắn mở phong thư trong tay ra, lại nhịn không được cảm khái cười.

- Thế nào?

Tạ Trường Thắng cảm thấy nụ cười của hắn cười có hơi kì quái, không nhịn được mà nhíu mày, buông chén trà trong tay hỏi.

Đinh Ninh không lập tức trả lời gã, chỉ nhẹ giọng hỏi ngược lại một câu:

- Ngươi có vào tin nhân quả không?

- Người làm ăn chỉ tin vào lợi ích.

Tạ Trường Thắng cười nhạo nói.

- Trịnh Tụ vẫn không thể trốn thoát.

Đinh Ninh hít sâu một hơi, chậm rãi thở ra:

- Nàng rơi vào trong tay Triệu Cao.

- Như vậy cũng hả hê lòng người.

Tạ Trường Thắng hơi ngẩn ra, khẽ châm chọc nói:

- Khiến Trường Lăng giống như tận thế, không thể tưởng được cuối cùng lại không chạy thoát, uổng phí công phu.

Đinh Ninh có chút cảm khái, hắn nghiêm túc nói:

- Ta vốn tưởng rằng lấy tính tình của nàng, nhất định sẽ cố gắng che giấu, mặc dù toàn bộ tu vi đã bị phế, nàng cũng nhất định sẽ tìm cách để tu hành một lần nữa, nhưng không ngờ nàng rơi vào trong tay Triệu Cao nhanh như vậy.

Tạ Trường Thắng cũng thu liễm ý cười, nghiêm túc nhìn hắn, hỏi:

- Nàng chết rồi sao?

Đinh Ninh lắc đầu, nhàn nhạt nói:

- Nàng còn có yêu cầu cuối cùng, nàng muốn xem tâm ý của Nguyên Vũ.

- Tâm ý của người như Nguyên Vũ thì có gì đáng xem sao.

Tạ Trường Thắng nhíu mày, độc miệng trước sau như một:

- Nàng muốn ghê tởm chính mình hay là cố ý ghê tởm Nguyên Vũ? Nhưng dù thế nào đi nữa thì vẫn là một trò hay đối với ta, năm đó Nguyên Vũ dùng thủ đoạn ti tiện bức ngươi vào thành, hiện tại nhìn xem hắn thân là chồng, sẽ đối xử như thế nào với việc vợ mình bị bắt.

Nhìn Đinh Ninh nhất thời trầm ngâm không nói, Tạ Trường Thắng lại hỏi:

- Đã có tấm bài tẩy Trịnh Tụ trong tay, ngươi chuẩn bị ra điều kiện như thế nào với Nguyên Vũ?

Đinh Ninh hơi ngửa đầu, uống xong Kim Ti Huyết Yến trong chén ngọc, sau đó bình tĩnh nói:

- Điều kiện ban đầu quá cao ngược lại sẽ khiến người ta cho rằng chúng ta cố ý gây khó dễ. Vậy chúng ta chỉ đưa ra một yêu cầu nho nhỏ, xem Nguyên Vũ có bỏ được hay không.

Tạ Trường Thắng có chút bất đắc dĩ nhìn hắn:

- Ngươi vẫn là bộ dáng kia ở Ngô Đồng Lạc, nếu có chuyện thì có thể dứt khoát nói xong luôn được không?

- Ta không gấp.

Đinh Ninh mỉm cười, châm chút trà cũ nấu trên lò lửa bùn đỏ, nói:

- Nóng lòng sẽ không uống được canh ngon, ta đợi mười mấy năm mới còn được, luôn phải suy nghĩ rõ ràng. Ta cảm thấy kiếm trận của Từ Phúc không tệ.

Tạ Trường Thắng không hề vì thân phận Đinh Ninh biến hóa mà có chút câu nệ, gã không nhịn được cười nhạo:

- Diệp Tân Hà xong rồi, hạm đội U Phù cũng xong rồi, tượng binh mã xong, Trịnh Tụ cũng bị phế tu vi, hiện tại đối với ngươi và Ba Sơn Kiếm Tràng, coi như uy hiếp có Từ Phúc, kiếm trận đồng nam đồng nữ của lão, Nguyên Vũ, còn có sư huynh Tô Tần nghịch thiên của ngươi. Tu vi của Từ Phúc cũng đã không phải là bí mật, cũng không có uy hiếp gì đối với ngươi, ngươi muốn đối phó nhất chính là kiếm trận này, ngươi còn cố ý giả bộ huyền ảo cái gì.

Đinh Ninh không nhịn được nở nụ cười:

- Người làm ăn cái gì cũng tốt, chỉ là quá mức khôn khéo, hơn nữa quá không hàm súc, rất khó nói chuyện phiếm. Trực tiếp là chuyện tốt, nhưng rất dễ lộ ra khí tức cường hào quá nặng, không đủ tao nhã.

- Ta cũng không phải là Tông sư gì.

Tạ Trường Thắng khinh bỉ nói:

- Ta chỉ biết thuận nước đẩy thuyền, theo ta thấy, đây đã là thời cơ tốt nhất đả thông thông đạo của quận Giao Đông và thông đạo của Yến Tề Sở.

- Có thể thuận nước đẩy thuyền, nắm giữ đại thế cũng đã là Tông sư chân chính.

Đinh Ninh nhìn Tạ Trường Thắng, nhẹ giọng nói:

- Hiện tại quân Tần liều mạng truy kích quân đội Yến Tề, ba quân đều không thể bận tâm đến quận Giao Đông và Sở, hạm đội U Phù đã bị diệt, không có khả năng đoạn hậu hoặc là thừa dịp quân đội chủ lực chúng ta rời khỏi quận Giao Đông mà tập kích quận nơi đó, chính là thời cơ tốt nhất để khống chế toàn cảnh Sở, Lâm Chử Tửu sẽ hợp binh với ngươi.

- Trước tiên giết Diệp Tân Hà, sau đó dẫn Trịnh Tụ và hạm đội U Phù ra, diệt hạm đội U Phù và đại quân tượng binh mã, loại bỏ hậu họa có khả năng bị tập kích từ phía sau, tiếp theo Giao Đông xuất quân, thu phục Sở cảnh. Kế tiếp lại diệt kiếm trận của Từ Phúc… Đinh Ninh, nước cờ này của ngươi nhìn như lộn xộn, lại từng bước siết chặt, vậy nếu ngươi tiêu diệt kiếm trận của Từ Phúc, có phải lại có thể trực tiếp lấy Trường Lăng hay không?

Lần này Tạ Trường Thắng suy nghĩ rất rõ ràng, là thật sự bội phục.

- Không phải ngươi nói còn có một sư huynh nghịch thiên của ta đang uy hiếp chúng ta sao?

Đinh Ninh nhìn gã một cái, lại nhìn mật thư trong tay, cười đầy ẩn ý.

- Như vậy xem ra, coi như ta không nói hắn.

Tạ Trường Thắng hơi ngẩn ra, lại tự giễu cười:

- Xem ra nhanh chóng sẽ không có chuyện gì với hắn.

- Sư huynh Bạch Dương Động, có thể đứng ở vị trí như hôm nay, thật sự khiến người ta giật mình.

Đinh Ninh nhìn gã, nói:

- Nhưng sư huynh Bạch Dương Động khiến ta giật mình, không chỉ có một mình hắn.

Tạ Trường Thắng nhất thời bĩu môi, tiếp lời nói:

- Huống chi sư huynh Trương Nghi của ngươi cũng thật sự là quân tử chân chính, khuyên người hướng thiện, loại chuyện chấn chỉnh môn phong này, giao cho hắn làm ngược lại thật sự không tệ, chỉ sợ hắn lề mề, hoàn toàn không phải là đối thủ của Tô Tần.

Bình Luận (0)
Comment