Kiếm Vương Triều ( Dịch Full )

Chương 859 - Q8 - Chương 187: Nỗ Lực

Q8 - Chương 187: Nỗ lực Q8 - Chương 187: Nỗ lực

Hoàng Thiên Đạo Phù là thứ gã truyền cho Trương Nghi, cho nên không có một ai trên đời này hiểu rõ lực lượng của Hoàng Thiên Đạo Phù hơn so với gã.

Vì vậy nhận thức và phán đoán gã sẽ không có sai lầm.

Chân nguyên trong cơ thể Tô Tần lại chấn động!

Mấy trăm cánh tay lại phát lực lần nữa!

Ầm ầm! Ầm ầm! Ầm ầm! ......

Trong tiếng nổ lớn, toàn bộ tia sáng trong suốt dây dưa trên mấy trăm cánh tay này vỡ vụn, trong không gian nổi lên ánh tím như lưu ly cũng không cách nào trói buộc được mấy trăm cánh tay này.

Hàng trăm cánh tay co vào!

Lực lượng bàng bạc cuốn tới, thân thể Trương Nghi lại bay ngược về phía sau.

Trương Nghi ho ra một ngụm máu.

Y biết nội phủ của mình đã bị thương, nhưng y lại không hề nghĩ tới thương thế của mình, chỉ làm ra một động tác đơn giản nhất.

Y chỉ bung những tấm phù lục bên trong ống tay áo của mình ra.

Áo bào mà y mặc có kiểu dáng giống hệt áo bào chế riêng cho Tiên Phù tông, hai ống tay áo đều rộng và dài dị thường, gần như là quét đất.

Loại áo bào này chẳng những thoạt nhìn văn nhã, khiến người ta khi muốn nổi nóng cũng sẽ bị loại ống tay áo này hạn chế, tự nhiên sẽ chậm một chút, chậm một chút hiển nhiên sẽ dễ dàng tĩnh tâm.

Tĩnh tâm mà không dễ tức giận, sẽ dần dần trở nên tao nhã mà có hàm dưỡng.

Nhưng song song với việc bồi dưỡng loại bản tính này trong thời gian dài, ý nghĩa lớn nhất của loại áo bào Tiên Phù tông, là bên trong hai tay áo có rất nhiều túi, độ rộng rất lớn, có thể cất giữ rất nhiều phù.

Tô Tần vẫn cho rằng mình cũng cố gắng như Trương Nghi.

Nhưng điều này cũng chỉ có thể chứng minh ngay cả trong tiềm thức của hắn cũng nhận định, Trương Nghi tu hành thực sự rất chuyên chú, rất cố gắng, tâm không có gì đáng lo.

Vô số phù nhỏ màu đỏ thẫm cũng từ trong hai tay áo Trương Nghi phun ra.

Khi chân nguyên còn chưa hoàn toàn kích phát những phù nhỏ màu đỏ này, những phù nhỏ lôi hỏa này đã cuốn ra bên ngoài, làm cho hai ống tay áo của Trương Nghi đều thiêu đốt lên.

Những phù nhỏ màu đỏ này xuyên qua tay áo thiêu đốt, trong nháy mắt tràn ngập tầm mắt Nhạc Nghị cùng Mộ Dung Tiểu Ý, còn có Tô Tần, giống như vô số con chim lửa bay ra.

Đây là Huyết Tiêu Lôi Hỏa Phù.

Ở bên trong Tiên Phù tông, đây là một Đạo phù mà rất nhiều Tu hành giả có thể chế ra.

Vật liệu cơ bản chỉ là Tử Lôi Tiêu thạch, loại Tiêu thạch này vừa hay chính là sản vật của Trung Thuật quận.(Tiêu thạch: diêm tiêu, nitrat)

Luyện chế loại này chỉ có hạn chế duy nhất là tu vi cần đến Lục Cảnh.

Chỉ khi đến Lục Cảnh thì mới có thể dùng nguyên khí bản mệnh cùng khí huyết để chế phù.

Ở phương diện uy lực, loại phù này mặc dù có uy lực không tầm thường, thế nhưng không có biến hóa quá lớn, cho nên rất ít người trong Tiên Phù tông sẽ luyện chế lượng lớn phù như vậy.

Lặp lại chuyện luyện chế cùng một loại phù là hành vi cực kỳ khô khan.

Huống chi luyện loại phù này sẽ tiêu hao nguyên khí bản mệnh cùng khí huyết của bản thân.

- Ngươi điên rồi sao!

Cho nên khi nhìn thấy vô số tấm Đạo phù như vậy xuất hiện, ngay cả Tô Tần cũng chậm lại, nhịn không được kêu ra tiếng.

Trương Nghi không có thời gian trả lời gã, luyện một loại Đạo phù đồng nhất này chính là thủ đoạn y dùng để tôi luyện kiên nhẫn của mình, hơn nữa lúc y luyện chế những bùa này, y liền cảm thấy khi số lượng những lá phù này nhiều hơn, lực lượng sẽ cực kỳ đáng sợ.

Nhất là phối hợp với thủ đoạn của Hoàng Thiên Đạo Phù, triệt để kích nổ uy lực của những thứ này.

Điều y phải nắm chắc trước tiên, chính là mình không bị những lá phù này của mình trực tiếp nổ chết.

Cho nên trong nháy mắt Tô Tần không khống chế được cảm xúc gọi ra tiếng, y đã không để ý thương thế trong cơ thể, mạnh mẽ để cho Khí hải của mình lần thứ hai tuôn ra một lượng lớn chân nguyên.

Thân thể của y trong nháy mắt này giống như tảng đá trên xe ném đá ném ra, bay ngược về phía sau.

Hoàng Thiên Đạo Phù phối hợp hoàn mỹ với một kích này của hắn.

Lượng lớn thiên địa nguyên khí do Hoàng Thiên Đạo Phù dẫn dắt mà đến, đều nhanh chóng rót vào những Huyết Tiêu Lôi Hỏa Phù bị chân nguyên của y dẫn dắt.

Vô số đoàn lôi hỏa đỏ tím trong nháy mắt nổ tung.

Ngực Nhạc Nghị cùng Mộ Dung Tiểu Ý trong nháy mắt giống như bị đá nặng mãnh liệt đè một cái, hai người hoàn toàn không nghe thấy bất kỳ thanh âm nào, bởi vì hai tai bọn họ trong nháy mắt này đã bị chấn đến mức hoàn toàn không nghe được thanh âm.

Hai người cũng không thể nào hô hấp, ánh mắt mở to đến cực hạn, đồng tử lại không ngừng co rút lại.

Trước mắt là một tình cảnh khó có thể tưởng tượng được.

Những lôi hỏa màu đỏ tím này đè ép lẫn nhau tạo thành thực chất, biến thành một quả cầu ánh sáng màu đỏ tím thật lớn, lôi quang trong quả cầu ánh sáng giống như vô số con rắn đang nhảy nhót.

Trong nháy mắt tiếp theo, những lôi hỏa màu đỏ tím này biến thành khói đen cuồn cuộn, bắn ra ngoài.

Một tiếng kêu thê lương mà phẫn nộ vang lên trong lôi hỏa.

Bóng dáng Tô Tần xuyên ra khói đen dày đặc.

Thân thể hắn vẫn còn nguyên vẹn không tổn hao gì, thậm chí ngay cả quần áo cũng không hề nổ tung một mảnh, song mấy trăm cánh tay hiển hiện trên lưng hắn đã bị nổ nát hơn phân nửa, rất ít trong đó giữ được hoàn chỉnh.

Vô số tiếng xùy xùy vang lên ở trong cánh tay này, giống như có rất nhiều van da dê bị rò rỉ khí.

- Trương Nghi! Ngươi còn có...

Nhìn bóng dáng Trương Nghi vừa mới nặng nề rơi xuống đất cách đó trăm trượng, hai mắt Tô Tần đỏ như máu, kêu to cực kỳ thê lương và phẫn nộ.

Rất nhiều khí tức Âm nguyên lưu tán ở phía sau của gã tụ tập lại một lần nữa, biến thành một mặt tiểu kỳ màu đen. (tiểu kỳ: cây cờ nhỏ)

Lực lượng của những tiểu kỳ màu đen này vẫn cường đại như trước, theo tâm ý của hắn dẫn dắt, đang muốn bay về phía Trương Nghi.

Lúc này hắn muốn nói với Trương Nghi rằng, ngươi còn có thủ đoạn gì nữa không.

Nhưng hắn còn chưa kịp nói ra những lời này, đã chợt cảm thấy nơi chân trái đau nhức.

Một đạo phi kiếm giản dị tự nhiên, lặng yên không một tiếng động, có thể dùng cực độ âm hiểm để hình dung, trong nháy mắt đã cắt qua đùi trái của hắn, cắt đứt mấy kinh mạch chủ yếu của hắn!

Thanh kiếm này chính là thanh tiểu kiếm mà Trương Nghi vẫn nắm trong tay!

Lúc y lui về phía sau, thanh tiểu kiếm này lại lặng lẽ lưu lại trong đất mịn dưới chân, hóa thành một đạo phi kiếm như vậy.

Đây chỉ là thủ đoạn nhỏ mà rất nhiều Kiếm sư ở Trường Lăng thường dùng.

Nhưng cũng chính bởi vì thủ đoạn quá mức tầm thường như vậy, Tô Tần hoàn toàn không nghĩ tới trong trận quyết đấu này, Trương Nghi vẫn còn có thể dùng ra thủ đoạn nhỏ như vậy!

Phốc phốc!

Khí huyết màu đen điên cuồng tuôn ra từ miệng vết thương!

Những tiểu kỳ màu đen vừa ngưng tụ phía sau Tô Tần chợt tan rã.

Bàn tay Tô Tần đặt nơi vết thương trên đùi mình, mặc dù trong nháy mắt đã dùng mấy loại thủ đoạn chữa thương của Tề Tư Nhân, nhưng cái loại kiếm ý không ngừng xâm phạt giữa máu thịt, vẫn làm cho miệng vết thương của hắn sau khi khép lại lại vỡ ra thêm mấy lần, máu tươi theo khe hở ngón tay của hắn rơi xuống.

Trương Nghi đứng dậy trong bụi bặm và sỏi vụn.

Ngực y cũng tràn ngập máu tươi, sau lưng đều là vết thương chồng chất, thậm chí còn có những viên sỏi sắc găm vào, nhìn qua không tốt hơn bao nhiêu so với Tô Tần.

Nhưng nhìn Tô Tần cũng bị thương nặng, nắm tiểu kiếm bay trở về, Trương Nghi lại càng thêm tin tưởng, mình có thể chiến thắng tên sư đệ này.

Không biết vì sao, ngay tại thời điểm này, cho dù cảm thấy y cũng không được tính là quá chiếm ưu thế, nhưng Nhạc Nghị và Mộ Dung Tiểu Ý cách y không xa lại bắt đầu cảm thấy y có thể chiến thắng Tô Tần.

Trương Nghi lại động!

Y bắt đầu ra tay trước.

Y chợt vung kiếm trong tay lên, một đạo kiếm quang cong cong bắn tới khoảng không gian phía trước, giống như một cái sừng dê vậy.

- Chiêu kiếm của Bạch Dương động. Ngươi thật sự muốn dùng thân phận sư huynh để giáo huấn ta sao?

Tô Tần điên cuồng cười rộ lên.

Bình Luận (0)
Comment