Hai môi Nguyên Vũ mím chặt, mỏng như lưỡi đao, sâu trong mắt y chợt dấy lên ngọn lửa cuồng nhiệt.
Trong nháy mắt này y cảm thấy phẫn nộ, sau đó lại là kiêu ngạo.
Phẫn nộ đến từ khí tức quen thuộc của Yến Anh.
Yến Anh vốn là Tu hành giả quái thai của Thiên Mộ sơn, luyện cả tòa Thiên Mộ sơn thành vật bản mệnh, cũng từng cho y một kích nặng nề trong Lộc Sơn Hội Minh, khiến y bị thương nhất thời khó khỏi.
Yến Anh lưu lại một đệ tử, hiện tại thủ đoạn này của Trịnh Tụ hiển nhiên cũng là do đệ tử kia truyền lại.
Thủ đoạn của tăng nhân khổ hành Đông Hồ, kiếm bản mệnh của Triệu Kiếm Lô, bí pháp âm thần quỷ vật của Thiên Mộ sơn, còn có phượng y màu vàng này... Tựa như tất cả tông môn mạnh mẽ, những người tu hành cường đại trong thiên hạ này đều thành địch nhân của y, đều hy vọng y chết.
Khiến y kiêu ngạo cũng chính vì điểm này.
Giống như Vương Kinh Mộng năm đó, chỉ có Tu hành giả ở đỉnh cao nhất trên đời mới có thể trở thành địch nhân của thiên hạ.
- Ta không biết ngươi đang giãy dụa vì cái gì, ta cũng không biết điều gì khiến ngươi không cam lòng, nếu ngươi có thể cam tâm làm một người vợ thật tốt, vậy hoàn toàn sẽ không rơi vào hoàn cảnh như vậy.
Khi đôi mắt y dấy lên ngọn lửa kiêu ngạo, y mở miệng lên tiếng.
Trong phút chốc chữ đầu tiên vang lên, một đạo lực lượng bàng bạc đã rơi xuống.
Cỗ lực lượng này giống như là một bức tường thành vô hình khổng lồ, đối với Tu hành giả Trường Lăng mà nói cũng không xa lạ.
Ngày xưa lão nhân Mặc Thủ Thành canh giữ Trường Lăng trên vọng lâu không chỉ một lần vận dụng lực lượng như vậy.
Hôm nay lực lượng này cũng đến từ xa xa kia.
Ở một góc của bến tàu này, chỗ trung tâm được nhiều Tu hành giả của Hoàng cung vây quanh đậu rất nhiều xe ngựa.
Bên trong có rất nhiều quan lại quan trọng trong triều, còn có "Hoàng Chân Vệ".
Đúng như dự đoán của nhiều người, ngay từ đầu trận, Nguyên Vũ đã không thể để Hoàng Chân Vệ xuất hiện.
Mặc dù chuyện Hoàng Chân Vệ bị y khống chế biến thành khôi lỗi đã sớm lưu truyền trong đường phố Trường Lăng, nhưng khi chiến sự được bình định, khi quân đội Đại Tần diệt triều Yến, việc thống nhất thiên hạ là chuyện có thể dự đoán được, cho nên chuyện như vậy sẽ bị xem nhẹ, thậm chí bị lãng quên.
Nhưng nếu như Hoàng Chân Vệ biến thành khôi lỗi lúc này bị y khống chế xuất hiện ở trước mắt bao người, ý vị chuyện này lại rất khác.
Cảm giác tác động thị giác mãnh liệt sẽ khiến đại đa số người có mặt ở đây cảm thấy Nguyên Vũ quá tàn nhẫn.
Thế nhưng không cho Hoàng Chân Vệ xuất hiện, liền không có nghĩa là y không có cách nào mượn lực lượng của hắn.
Đạo lực lượng bàng bạc như tường thành vô hình này bắt nguồn từ trong xe ngựa tĩnh mịch kia.
Một tiếng ầm vang vọng.
Hỏa diễm lạnh như băng đâm tới cổ họng Nguyên Vũ hung hăng chạm vào bức tường thành vô hình này.
Nguyên khí va chạm kịch liệt cắn nuốt, trong hư không xuất hiện từng đạo vết tích nổ tung, giống như là ánh sét.
Tay Nguyên Vũ đã đưa ra ngoài còn nhanh hơn cả tia chớp.
Một đạo kiếm quang màu vàng óng giống như là sao băng hiển hiện giữa không trung, đột phá giới hạn thời gian và không gian, mang theo tiếng gào thét khủng bố, trong nháy mắt đánh về phía Trịnh Tụ đang xông đến.
Thân thể Trịnh Tụ kịch liệt chấn động, nàng mạnh mẽ thu kiếm, đâm ngược lên trên.
Đùng!
Trong không khí lại vang lên một tiếng va chạm khiến mọi người kiên răng.
Một cỗ mùi khét xông thẳng vào trong khoang mũi mọi người, làm cho bọn họ cảm thấy cực kỳ không thoải mái.
Một tiếng nứt xương rất nhỏ bị tiếng va chạm như vậy át đi.
Tay cầm kiếm của Trịnh Tụ hạ xuống với tư thế cực kỳ quỷ dị.
Tay phải của nàng bị một kiếm của Nguyên Vũ chấn gãy.
Giọng nói của Nguyên Vũ vẫn không ngừng truyền vào tai nàng.
Cho đến lúc này, câu nói của Nguyên Vũ vẫn chưa kết thúc.
Cánh tay bị gãy không có nghĩa là lực lượng cường đại xung kích biến mất.
Thân thể nàng kịch liệt rơi xuống mặt nước.
Ngay lúc hai chân nàng rơi trên mặt nước, mặt nước phía dưới đã bị lực lượng cường đại đè đến tầng tầng lớp lớp nổ tung, biến thành sương mù trong suốt.
Những sương mù này như bột mài cực mịn bao trùm trên người nàng, khiến trên bề mặt da thịt của nàng xuất hiện vô số lỗ thủng nhỏ, bên trong chảy ra sương máu màu đen.
- Ngươi còn có thủ đoạn gì nữa?
Nguyên Vũ thu kiếm, nhìn nàng sau đó nói tiếp.
Tình cảnh nàng cực kỳ thê thảm, mặc dù mượn lực lượng của các đại Tông sư trên thế gian thì cũng chỉ là như thế.
Theo y thấy, trận chiến này đến đây hẳn là kết thúc.
Nhưng đúng lúc này, lông mày y chợt nhướng lên, có chút khó hiểu, trái tim không kìm được đập thình thịch.
......
Đối với Trịnh Tụ mà nói, sinh tử hiện tại đã không còn ý nghĩa, nhưng cảm giác đau đớn lại không thể nào biến mất như vậy.
Lúc này Trịnh Tụ thực sự cực kỳ đau đớn, nhưng thần sắc trong mắt nàng vẫn lạnh lùng như trước, hoàn toàn không có biến hóa gì.
Tay trái nàng nắm lấy thanh tiểu kiếm trong tay phải, ngẩng đầu nhìn Nguyên Vũ một cái.
Trong thân thể nàng vang lên một loại thanh âm đáng sợ, giống như vỡ đê sông lớn.
Chân nguyên trong cơ thể nàng điên cuồng tuôn ra mà không hề giữ lại, cuồn cuộn rót vào trong thanh tiểu kiếm trên tay trái này.
Tốc độ rót chân nguyên kinh khủng như vậy làm cho thanh kiếm mạnh nhất của Triệu Kiếm Lô này gần như đến mức thừa nhận cực hạn, cả thanh kiếm đều không kìm được chấn động từ trong ra ngoài.
Nguyên Vũ hít sâu một hơi.
Nhận biết của y nhạy bén hơn so với tất cả Tu hành giả ở đây.
Y nhạy cảm cảm nhận được uy lực của một loại sát khí đến sớm hơn so với một kiếm này.
Một mảnh thiên địa này đột nhiên nhiều hơn rất nhiều tinh quang vô hình.
Những tinh quang này ở trong cảm giác của y giống như đom đóm đột nhiên xuất hiện bay đầy trời trong mùa hè.
Loại tinh quang này đến từ phiến thiên địa bên ngoài tinh không, hiển nhiên chỉ có thể là bị chân nguyên của Trịnh Tụ cảm ứng đến.
Tinh quang như vậy không hề ngưng tụ lực lượng, theo lý mà nói cũng không có khác biệt với ánh mặt trời tự nhiên rơi xuống, không có lực sát thương gì.
Nhưng khi tinh quang như vậy xuất hiện trong nhận biết của y, bên trong chân nguyên và khí huyết trong cơ thể y đột nhiên cũng có rất nhiều nguyên khí mà ngày thường y không cảm giác được sáng lên.
Khí huyết cùng chân nguyên trong cơ thể y cũng xuất hiện vô số tinh quang như vậy.
Tinh quang như vậy lại không hề bị y khống chế, bay múa hỗn loạn trong cơ thể y, thậm chí còn bay ra ngoài thân thể.
Y hít một hơi thật sâu bởi vì tim đập nhanh một cách khó hiểu.
Lúc này hô hấp không tự chủ của y đột nhiên dừng lại, cảm thấy cực kỳ khó chịu.
Loại khí tạp không chịu sự khống chế này tự nhiên sinh ra, không có gì khác biệt với kịch độc trong thân thể người bình thường.
- Hạt sen Linh Liên!
Cũng trong nháy mắt này, y hiểu rõ loại tinh quang này xuất phát từ nơi nào.
Khi y chính thức đăng cơ, trở thành Hoàng đế Nguyên Vũ của vương triều Đại Tần, Trịnh Tụ đã lợi dụng Linh mạch của Trường Lăng, bố trí hồ Linh tuyền, sau đó bắt đầu nuôi trồng Linh Liên.
Linh Liên hấp thu Linh khí trong Linh mạch, hội tụ tinh hoa của thiên địa, là thánh vật trị thương cường đại nhất thiên hạ.
Nhưng cho đến lúc này, trong đầu y mới chợt hiện ra tình cảnh mà mình xem nhẹ.
Trên hồ Linh tuyền có một cái sân vườn kỳ lạ.
Ánh sao hàng đêm sẽ thông qua giếng trời khúc xạ đến, có vô số hào quang mê ly rơi vào trong hồ Linh tuyền.
- Thì ra từ đó trở đi, từ khi Linh Liên này bắt đầu sinh trưởng. Linh Liên này cũng đã ẩn chứa độc do ngươi cất giấu! Thì ra đây mới là thủ đoạn thực sự độc ác nhất, hạt sen Linh Liên của ngươi, ngay từ đầu đã chuẩn bị dùng để đối phó ta!
Nguyên Vũ nở nụ cười, ý cười cực kỳ thê lương.