Có một tòa nhà bên trong cơn mưa trút nước ở Trường Lăng.
Tất cả cửa ra vào và cửa sổ trong tòa nhà này đều cực kỳ lớn, cũng không phải bởi vì chủ nhân cực kỳ thích thông khí, mà bởi vì dáng người của chủ nhân tòa nhà này thật sự rất khổng lồ.
Thân ảnh Hoành Sơn Hứa Hầu như núi nhỏ ngồi ngay ngắn trước một cái cửa sổ, ánh mắt của y xuyên thấu qua màn mưa, lúc này đang nhìn về phía Ly Sơn.
Ngồi đang ngồi bên bàn trà cạnh y, chậm rãi uống trà chính là Đinh Ninh.
- Ta thật không ngờ như nhà cũ không được sửa chữa trong mưa bão, nhà đổ tường phá, tất cả đến nhanh như vậy, giống như năm đó ta cũng không thể tưởng tượng được Ba Sơn Kiếm Tràng lại sụp đổ nhanh như vậy.
Trong ánh mắt Hoành Sơn Hứa Hầu có cảm khái nói không nên lời.
Trong lịch sử có rất nhiều vương triều thay đổi, nhưng y vẫn chưa từng tự mình trải qua, hơn nữa những vương triều kia thay đổi cũng ít khi nhanh như vậy, cho nên tâm tình của y rất khó dùng ngôn ngữ để hình dung.
Nhưng Đinh Ninh lại hiểu được cảm thụ của y.
- Nếu đều là vội vàng không kịp chuẩn bị, ta chỉ muốn các ngươi làm ra lựa chọn giống như năm đó, để cho chuyện này nhanh chóng chấm dứt.
Đinh Ninh bình tĩnh uống trà, nói.
Hứa Hầu chậm rãi chuyển động thân thể khổng lồ, mặc dù y chỉ mặc áo vải tầm thường nhưng vẫn có vẻ có chút khó khăn:
- Ngươi không ghi hận chuyện năm đó sao?
Đinh Ninh không trực tiếp trả lời vấn đề này của Hứa Hầu, mà chỉ nhẹ nhàng cười, nói:
- Chắc hẳn ngươi cũng hiểu rõ một điểm, bất kể năm đó hay là hiện tại, ta vẫn luôn không muốn làm Hoàng đế, cũng không có chút hứng thú ngồi lên ngai vàng. Nhất là năm đó, ta chỉ vì Trường Lăng, chỉ vì những quân nhân vào sinh ra tử và vương triều Đại Tần. Nếu cảm thấy kết cục đã không thể thay đổi, kết thúc nhanh hơn có thể chết ít người hơn, lựa chọn của ngươi không có gì đáng trách.
Hứa Hầu trầm mặc hồi lâu, lúc này mới mở miệng nói:
- Ta không thể đại biểu cho tất cả bọn họ.
Đinh Ninh lắc đầu, nói:
- Ngươi có thể.
Hứa Hầu có chút ngạc nhiên.
Đinh Ninh nhìn y nói:
- Bởi vì chỉ có chính ngươi không biết, ngươi đã là người quyết định mà bọn họ đề cử... Bởi vì theo bọn họ, ngươi xem như thân cận nhất với người Ba Sơn Kiếm Tràng, cho nên bọn họ cảm thấy để cho ngươi làm người trung gian gặp mặt với ta, sẽ dễ dàng tiêu tan cừu hận của ta, để cho ta có thể tiếp nhận các ngươi dễ dàng hơn.
Hứa Hầu cúi đầu xuống.
Cơ mặt của y hơi co giật.
Y có chút xấu hổ.
Những năm gần đây y chưa từng làm chuyện gì cho Ba Sơn Kiếm Tràng, nhiều nhất chính là âm thầm biểu đạt một ít thiện ý với những Tu hành giả có đồng tình với Ba Sơn Kiếm Tràng và bất mãn với Trịnh Tụ Nguyên Vũ, giải quyết một ít phiền toái của những chốn tu hành kia.
Giống như năm đó mặc dù y giao thủ cùng Dạ Sách Lãnh một lần, nhưng lại âm thầm bảo vệ nàng.
Nhưng những thiện ý này là đủ sao?
Đầu y lại càng thấp hơn một chút.
Đây cũng là gật đầu.
Đinh Ninh cũng khẽ gật đầu, sau đó quay đầu nhìn về phía màn mưa ngoài cửa sổ,
- Tất cả sẽ nhanh chóng chấm dứt, một vương triều thống nhất thiên hạ chưa bao giờ có sẽ xuất hiện. Mặc dù tương lai sẽ xuất hiện tranh đoạt quyền vị gió tanh mưa máu, sau khi vương triều này thống nhất, ít nhất bất kể là Tần, là Hàn Triệu Ngụy ngày xưa hay Sở Yến Tề hiện tại, những người ở các quốc gia này đều sẽ không có khái niệm vương triều khác biệt nữa. Chỉ có người trong thiên hạ, mà không có ngươi là người của triều đại nào. Đây là sự khởi đầu của một thời đại hoàn toàn mới.
- Thiện ý rất quan trọng.
Đinh Ninh mỉm cười,
- Chỉ cảm thấy thế giới này có đạo lý tồn tại, người ôm thiện ý đối với chuyện trên đời này mới có thể đạt được thiện ý của thế giới này.
......
Xe ngựa đi trong mưa lớn, hạt mưa to đập vào mái nhà, phát ra tiếng vang nặng nề.
Trong đường phố trống trải lại không ngừng có quân mã phóng nhanh lướt qua.
Khi Đinh Ninh từ Hứa Hầu phủ đi ra, chiếc xe ngựa của hắn trong lúc vô hình lại càng trở thành cấm khu của Trường Lăng, càng sẽ không có người nào quản.
Giống như khi Nguyên Vũ phát động lần cuối nhiều năm trước, các quyền quý chân chính của Trường Lăng đã lặng lẽ hoàn thành việc chọn phe.
So với lần gió tanh mưa máu ở Trường Lăng, chuyện những quyền quý này phải làm lần này đơn giản hơn.
Họ chỉ cần tuân theo tự nhiên.
Không cần phải làm gì cả.
Những quân mã phóng nhanh kia đại đa số là quan viên cấp thấp của các ti.
Mục đích của đại đa số những quan viên cấp thấp nhanh chóng ra khỏi thành này chỉ là một, đó chính là truy tìm Triệu Cao biến mất.
Thế giới của các quyền quý chân chính chỉ nói đến lợi ích tổng thể và thuận theo đại thế, mà về phần những người ở tầng dưới cùng, những người thực sự chống đỡ vương triều khổng lồ vận hành lại cần một vài ý tưởng tuyệt vời về tương lai, một số hy vọng có được một cuộc sống tốt đẹp hơn.
Đối với đại đa số người bình thường mà nói, lựa chọn của bọn họ lại thường dựa vào cảm xúc trực tiếp hơn.
Hoặc có thể nói là những cảm xúc bị chi phối bởi những giấc mộng được sắp đặt cùng những lời nói dối và những suy nghĩ của những người khác thấm nhuần.
Thúc đẩy những người này đưa ra quyết định càng thêm phiền toái một chút, cần dùng chút thủ đoạn mê hoặc lòng người.
Nguyên Vũ xưa kia kỳ thật rất am hiểu loại thủ đoạn này.
Năm đó vì tạm thời lắng xuống sự phản đối mạnh mẽ của cựu quý tộc quyền quý, mà để Thương gia làm quỷ chết thay, Nguyên Vũ liền dùng loại thủ đoạn này.
Ở một chỗ Vị Hà, chỗ dòng nước ngược dòng chợt lao ra một pho tượng người bằng đồng.
Trên lưng tượng người bằng đồng khắc lấy tội danh, đều có liên quan đến Thương gia.
Vì vậy Thương gia liền bị diệt, chỉ còn lại một bé gái mồ côi.
Thủ đoạn này rất vụng về, nhưng hiệu quả đáng kinh ngạc.
Rất nhiều chuyện truyền đi lâu rồi, truyền ra rộng rãi sẽ giống như thật.
Xe ngựa chở Đinh Ninh đi về phía Bắc thành.
Hắn phải giải quyết vấn đề người bình thường lựa chọn, đồng thời phải giải quyết vấn đề về Cô Sơn Kiếm Tàng.
Nếu thành Trường Lăng sau này nhất định trở thành trung tâm thiên hạ, trở thành một tòa hùng thành vững chãi mãi với thời gian, hắn sẽ không lưu lại bất cứ lực lượng nào có thể dễ dàng tiêu diệt tòa thành này.
Theo xe ngựa đi về phía trước, chân nguyên trong cơ thể hắn lặng yên tỏa ra trong thiên địa.
Mà rất nhiều dòng nước dưới bánh xe ngựa được chân nguyên của hắn dẫn dắt, lại bí ẩn như có sinh mệnh hội tụ thành dòng nhỏ, cực kỳ có trật tự thấm vào khe hở của đường đá Trường Lăng, thấm vào địa mạch phía dưới.
Chiếc xe ngựa này yên tĩnh đi về phía bắc, nhưng lực lượng dẫn dắt trong buồng xe Đinh Ninh lại càng ngày càng nhiều, giống như là một con nhện đang dệt một tấm lưới thật lớn, hơn nữa vẫn không ngừng dệt, càng nhiều sợi tơ giăng vào tòa thành này, dần dần giống như là dắt hơn một nửa thành dời đi.
Một chút lực lượng bản nguyên giữa thiên địa chỗ sâu mặt đất bắt đầu bị dẫn dắt.
Những lực lượng vốn cân bằng kia hơi chút bị đánh vỡ, liền có thể dẫn phát ra lực lượng khó có thể tưởng tượng.
Nhưng những lực lượng kia lại bị cái lưới lớn mà Đinh Ninh kéo theo này áp chế.
Cô Sơn Kiếm Tàng ghi chép vốn chính là thủ đoạn kích phát loại lực lượng này.
Mà bây giờ, loại lực lượng hủy diệt này chẳng qua chỉ dần dần được giải phóng.
Mặt đất Trường Lăng bắt đầu chậm rãi chấn động.
Tất cả các tòa nhà trên mặt đất đã bắt đầu dần dần lắc lư.
Tất cả bàn ghế giường trong nhà bắt đầu lắc lư, nồi niêu xoong chảo, đồ trong tủ kính bắt đầu va chạm, phát ra âm thanh khiến người ta sợ hãi.
Mặc dù mưa lớn không ngừng như trước, nhưng tất cả mọi người bắt đầu rời khỏi nhà, bắt đầu cảm thấy sợ hãi.