Kiếm Vương Triều ( Dịch Full )

Chương 897 - Q8 - Chương 225: Chân Nguyên Tươi Mới

Q8 - Chương 225: Chân nguyên tươi mới Q8 - Chương 225: Chân nguyên tươi mới

Vì sao lại biến thành như vậy?

Rõ ràng trong rất nhiều năm qua, y vẫn luôn là Đế vương cường đại nhất thế gian này, là tồn tại có được quyền thế cao nhất.

Nhưng mà hiện tại, ngoại trừ trốn tránh ra, y thực sự ngay cả chạy trốn cũng không làm được.

Buông bỏ tất cả để chạy trốn cũng cần dũng khí, thứ càng cần là tu vi cùng lực lượng.

Theo thân thể và ý chí suy yếu, còn có lực lượng của y cũng đang kịch liệt chuyển biến xấu đi.

Mặc dù ở trong tẩm cung màu đen này, mặc dù có vô số lời nói như có như không không ngừng văng vẳng bên tai y, làm cho y không cách nào yên tĩnh, làm cho y không thể bình tĩnh suy nghĩ, làm cho y xuất hiện hoảng hốt, nhưng y cũng hiểu cực kỳ rõ, nếu như không vượt qua lực lượng của tuyệt đại đa số Tông sư Thất Cảnh trên thế gian này, vậy y hoàn toàn không có khả năng thoát khỏi Ba Sơn Kiếm Tràng đuổi giết, chứ đừng nói đến trở thành nhân vật như Bạch Sơn Thủy.

Từng phong từng phong quân tình cùng tấu chương khuyên can vẫn được đưa vào tẩm cung của y bất kể ngày đêm.

Theo thời gian trôi qua, tất cả những văn thư từ lúc ban đầu thỉnh cầu y ra ý chỉ đã trở thành hoàn toàn chỉ để thông báo cho y biết về những gì đã xảy ra, hoặc chỉ là lạnh lùng trần thuật một số việc đã xảy ra, thúc giục y làm ra quyết định.

Vương triều Đại Yến đã chính thức tan biến.

Quân Tần do Bạch Khải suất lĩnh đã chính thức công phá Tề đô.

Tất cả vương hầu Đại Tần lúc trước chuẩn bị dụng binh với Bạch Khải hiện tại đều hóa thành trầm mặc.

Những chiếc thuyền lớn của quận Giao Đông đã được khôi phục lại việc buôn bán với Trường Lăng một cách thông suốt.

Trên bàn cơm của người bình thường ở Trường Lăng hay thức ăn bày bán trong những chợ kia, đã xuất hiện lại cá biển tươi ngon mà giá rẻ.

Tất cả dư luận đều cảm thấy nguyên nhân sâu xa của vấn đề là do chính y, đều đang chờ đợi và thúc giục y tự tay giải quyết ân oán còn sót lại nhiều năm trước.

Y thậm chí có thể cảm nhận rõ ràng những thay đổi trong suy nghĩ của những người này.

Y biết hiện tại đại đa số mọi người đều hy vọng mình bị Đinh Ninh giết chết, chấm dứt mọi chuyện.

Theo thời gian, sự trốn tránh của y làm cho ngày càng nhiều người có ý tưởng này.

Ngày càng có nhiều người cảm thấy y nhút nhát, không biết xấu hổ, sau đó cảm thấy y vô cùng đê hèn trong nhiều năm trước đây.

Đây không thể nghi ngờ là sự nhục nhã mà y không bao giờ nghĩ tới sẽ rơi vào trên người mình.

Cuối cùng ngay cả dạng nhục nhã như thế cũng trở nên chết lặng.

Tất cả thống khổ về nhục thể và tinh thần mà khó có thể chịu đựng, đến cuối cùng chỉ còn lại một loại khát vọng mãnh liệt, chờ đợi sự xuất hiện của một người.

Tịnh Lưu Ly.

Vì sao Tịnh Lưu Ly còn không đến?

Lại một đêm khuya.

Trong đường phố Trường Lăng đột nhiên vang lên rất nhiều tiếng chó sủa.

Tất cả tiếng sủa chó sủa đều rất bất an, rất hoảng sợ, tựa như nhìn thấy sự vật đáng sợ nào đó.

Nhưng tất cả những người bị đánh thức bởi tiếng sủa của những này, khi dụi mắt và ra khỏi cửa để kiểm tra thì lại không thấy gì.

Trong cung điện Ly Sơn.

Nguyên Vũ đang cúi đầu không biết đã ngủ hay là vốn không ngủ được lại chợt ngẩng đầu lên.

Trong con ngươi đầy tơ máu của y bắn ra ánh đỏ dọa người, trong cổ họng phát ra thanh âm như dã thú gầm nhẹ.

Những người mà y chờ đợi đang đến.

Một nữ tử mặc áo xanh giống như từ trong ánh trăng rơi xuống, xuất hiện trong nhận biết của y.

Nguyên Vũ phát ra mấy tiếng quát lớn, toàn bộ Hoàng cung Ly Sơn bị kinh động nhanh chóng trở nên tĩnh mịch một lần nữa.

Những người trong bóng tối nhìn chằm chằm vào thân ảnh nhỏ nhắn rơi vào trước tẩm cung Nguyên Vũ cũng tràn ngập bất an cùng hoảng sợ.

Cánh cửa tẩm cung mở ra.

Một loại dược khí khó ngửi nương theo gió đen như thủy triều xông lên người Tịnh Lưu Ly, thứ đồng thời vang lên còn có thanh âm Nguyên Vũ giống như từ một thế giới khác truyền đến, "Quả nhân chờ ngươi thật lâu.”

Thanh âm này vẫn uy nghiêm như trước, hơn nữa giống như ngàn vạn kim thép đóng đinh vào tai Tịnh Lưu Ly, nhưng nàng chỉ hơi nhíu mày, cũng không có phản ứng gì, mà bình thản đi vào tẩm cung màu đen này.

Một cỗ lực lượng cường đại từ trong cơ thể nàng chậm rãi mà có trật tự đẩy ra bên ngoài, xua tan khí tức khó ngửi tràn ngập trong điện này khỏi chung quanh cơ thể nàng.

Ở sâu trong tẩm cung này, Nguyên Vũ ngồi thẳng tắp như cây lao, chợt phát hiện chuyện không thể tưởng tượng nổi, y phát ra một tiếng hét nhẹ,

- Tu vi của ngươi vậy mà đã đến tình trạng này.

Nghe Nguyên Vũ nói những lời này, Tịnh Lưu Ly nở nụ cười:

- Tu vi của ta càng cao, không phải ngươi sẽ càng cao hứng sao?

Nguyên Vũ không thể trả lời ngay lập tức.

Bởi vì y nhìn ra rất nhiều tin tức ngoài dự liệu của mình từ trong nụ cười của Tịnh Lưu Ly.

Sâu trong con ngươi y trong nháy mắt tự nhiên dâng lên cảm xúc thô bạo cùng nghi hoặc, máu thịt trên phần lưng cũng bởi vì chân nguyên trong cơ thể y bất an mà tiếp tục trở nên run rẩy, co giật.

- Một Hoàng Chân Vệ đối với ngươi mà nói vốn không đủ, muốn giết chết Đinh Ninh, ngươi còn muốn một khôi lỗi mạnh hơn so với Hoàng Chân Vệ, ví dụ như ta.

Tịnh Lưu Ly mang vẻ mặt bình tĩnh cùng lạnh lùng nhìn Nguyên Vũ, nói:

- Chỉ tiếc không có Trịnh Tụ, tâm ý của ngươi quá dễ bị suy đoán, nếu như nói Trịnh Tụ là một người đầy âm mưu có thể đùa bỡn lòng người, vậy ngươi nhiều nhất chỉ có thể tính là đứa bé nhỏ mặc quần rách chơi nhà chòi ở Trường Lăng mà thôi.

Sâu trong thân thể Nguyên Vũ bắt đầu chảy ra hàn ý, đồng tử của y kịch liệt co rút lại, không thể khống chế sự thô bạo, thất vọng, phẫn nộ, khiến y trực tiếp trở nên cuồng loạn.

Y lớn tiếng cười to, thanh âm sắc bén giống như bàn tay khổng lồ hữu hình vỗ vào vách tường đại điện, phát ra tiếng vang ầm ầm.

- Ngươi rất thông minh, muốn lợi dụng ngươi thực sự rất khó, nhưng ngươi vẫn quá mức kiêu ngạo, ngươi cuối cùng vẫn tới. Ngươi nghĩ ta đang chờ ngươi là chỉ vì khả năng này sao?

Tịnh Lưu Ly nhàn nhạt nhìn y,

- Còn có khả năng nào mà ta không nghĩ tới?

- Ví dụ như ta chưa chắc phải biến ngươi thành khôi lỗi mà ta có thể khống chế tùy tâm, ví dụ như ta có thể mượn lượng lớn chân nguyên đủ tươi mới, đủ tinh khiết trong cơ thể ngươi, trợ giúp ta xua tan nguyên khí lạc ấn do tiện nhân kia lưu lại một cách triệt để. Dù sao ta có thể cảm nhận được, ngươi vậy mà vẫn tu hành những công pháp ta nói cho ngươi biết, cho nên chân nguyên của ngươi vẫn thay đổi theo phương hướng mà ta muốn.

Nghĩ đến chuyện sẽ xảy ra kế tiếp, cả người Nguyên Vũ kích động đến run rẩy, mỗi một thớt thịt, cơ bắp trên mặt dường như đều đang co giật,

- Ví dụ như còn có pháp trận áo đen trong A Phòng cung này. Pháp trận này đến từ Cô Sơn ngày xưa, đạo lý hoàn toàn khác biệt với pháp trận của tất cả tông môn hiện tại, ở trong pháp trận như vậy, ta có thể vận dụng lực lượng của ta một cách tùy ý, mà người tu hành khác lại không thể!

Ở phương diện nào đó, y và Tịnh Lưu Ly rất giống nhau, khi một chuyện nhất định sẽ phát sinh, vậy sẽ không che dấu, sẽ không lãng phí thời gian nữa.

Khi thanh âm như vậy của y vang lên trong tẩm cung này, một mảnh gió bão màu đen trong nháy mắt dâng lên từ trên mặt đất.

Trong cơn gió bão màu đen, từng đạo ánh vàng hiển hiện.

Hào quang vàng óng giống như một loại bột nhão kỳ diệu nào đó dùng tốc độ vượt qua nhận biết của Tu hành giả Thất Cảnh nhanh chóng hội tụ.

Chung quanh thân thể Tịnh Lưu Ly xuất hiện hư ảnh của tám tên Kim nhân. (tượng người bằng đồng)

Tám tên Kim nhân khổng lồ đứng trong điện này tỏa ra lực lượng liên kết với toàn bộ mặt đất, tạo ra áp chế đáng sợ ngăn chặn tất cả động tác của Tịnh Lưu Ly, bao gồm cả chân nguyên lưu động trong cơ thể nàng.

Cổ họng Nguyên Vũ phát ra tiếng động hức hức cực kỳ đáng sợ.

Con ngươi của y tràn ngập vẻ tham lam vô tận, giống như là hai cái động đen khủng bố.

Theo tâm ý của y dẫn dắt, chân nguyên trong cơ thể Tịnh Lưu Ly vốn không cách nào nhúc nhích bị ép ra một cách kỳ dị, theo khí lưu màu đen tràn ngập trong không khí này, không ngừng theo hô hấp của Nguyên Vũ, tràn vào trong người y.

Chân nguyên của Tịnh Lưu Ly đang kịch liệt bị Nguyên Vũ dẫn dắt, tràn vào Khí hải của y.

Khi không có cách nào khống chế chân nguyên, vậy Tu hành giả này không có gì khác so với vật chết chân chính, hoàn toàn không cách nào chống cự.

Nhưng không biết vì sao, trong con ngươi Tịnh Lưu Ly vẫn không có bất kỳ thần sắc sợ hãi nào, ngược lại dấy lên một tầng thần sắc đùa cợt càng đậm.

Bình Luận (0)
Comment