Bên trong quả cầu kết giới.
Cây cối vẫn tươi xanh, hoa vẫn rực rỡ đủ sắc màu, tựa như sinh cơ nơi này không bao giờ dùng tận.
Giữa một rừng hoa hồng, lọt thỏm vào đó là một đoá mai trắng đung đưa trong gió như đang gọi tên người nào đó.
Đống đất đá đắp thành nấm mồ bỗng dưng rung động. Một bàn tay đột ngột đâm xuyên qua đất đá vươn thẳng lên không trung. Có tiếng thở dài vang lên đầy ảo não.
“Mị lực của ta kém đến vậy sao?”
Phạm Tu Văn ngồi dậy, đất đá xung quanh tự động tản ra, không một hạt bụi nào còn vương trên người hắn.
Hắn chống cằm ngồi đó, chậm rãi suy tư.
“Chẳng phải mọi người đều bảo làm nam chính thì đi đến đâu cũng được nữ nhân theo đuổi sao? Cớ gì đến lượt ta thì lại bị nữ nhân lừa giết?”
Phạm Tu Văn vò vò đầu, chán nản đứng lên.
Hắn cho tay vào trong ngực áo, lôi ra một chiếc giới chỉ có khắc chữ “Văn” bên trên. Giới chỉ này hắn vẫn luôn đeo trong người, La Thi Thi chưa bao giờ nhìn thấy.
Kỳ thực người tu tiên cũng rất bảo thủ nha! Hắn và nàng quen nhau đã mấy năm mà cũng chỉ dừng lại ở ôm hôn. Nàng còn chưa từng lột sạch hắn ra đâu!
Phạm Tu Văn lấy ra một tấm phù chỉ, điểm mấy cái, phù chỉ từ từ hoá thành hình dạng của hắn, nằm vào giữa đống đất đá. Đất đá nhanh chóng lấp lại, tiếp tục sứ mệnh làm ‘Phạm Tu Văn chi mộ’.
Mỗi tu hành giả đúng là chỉ có một viên Sinh Mệnh Chi Tâm, mất đi Sinh Mệnh Chi Tâm tức là mất mạng. Nhưng đừng quên hắn trời sinh đã là đứa con của khí vận, lão cha bật hack cho hắn một chút cũng không có gì là lạ.
Từ chín trăm năm trước khi mới phi thăng lên tiên giới, Phạm Tu Văn đã tình cờ thu được một bí pháp chuyển di sinh mệnh, từ đó sinh mệnh của hắn đã không còn phụ thuộc vào Sinh Mệnh Chi Tâm.
Bí pháp chuyển di sinh mệnh giúp hắn di dời một phần sinh mệnh vào trong mọi vật chủ khác, có thể là bàn ghế, giới chỉ, một cành cây ngọn cỏ, hoặc là… một người.
Nhưng bù lại, tu vi của hắn vẫn không thể tách rời ra khỏi Sinh Mệnh Chi Tâm, vì thế lúc này đây, Phạm Tu Văn thật ra không còn tu vi trong người. Mọi năng lực của hắn đều đến từ vật phẩm trong giới chỉ, đặc biệt là các loại phù chỉ chứa đựng thần thông.
Một kẻ dở hơi như Phạm Tu Văn, khi có được loại bí pháp nghịch thiên này, thứ đầu tiên hắn nghĩ tới không phải là “Ta có thể trường sinh bất tử rồi”, mà là “Thứ này nên chơi làm sao?”
Sau đó hắn rốt cuộc tìm được cách phá trời phá đất!
Một ngàn năm qua, Phạm Tu Văn đã đi qua vô vàn thế giới, vô số vị diện, cũng rải đầy khí tức sinh mệnh ở khắp nơi. Nói thật, đến bây giờ hắn còn chẳng nhớ nổi mình có bao nhiêu phân tử khí tức sinh mệnh ở ngoài kia.
Hắn tập hợp mọi thông tin vào một cỗ máy trò chơi tên là Hệ Thống Sinh Mệnh, dự định một ngày đẹp trời nào đó sẽ khởi động chơi thử một lần.
Kế hoạch chưa kịp thực hiện, hắn đã gặp La Thi Thi.
Thế là Phạm - thiên hạ đệ nhất lãng - Tu Văn quyết định lao vào trò chơi tình ái, rốt cuộc thua đến tối tăm mặt mũi.
Về phần tu vi bị La Thi Thi lấy đi, Phạm Tu Văn cũng không quá đau lòng.
Đi được đến ngày hôm nay, thứ đáng giá nhất trên người hắn chính là linh hồn cực kỳ cường đại, là những lần đốn ngộ, là biển ý chí hải vô biên bên trong đại não, là đan điền khí hải vững chắc như tường đồng vách sắt.
Chỉ cần một lần nữa ngưng tụ lại Sinh Mệnh Chi Tâm, Phạm Tu Văn hắn có thể tu luyện với tốc độ còn nhanh hơn trước vô số lần.
Căn cơ đều có đủ, gia sản cũng không hề mất đi, mọi nguyên liệu tu luyện đáng giá đều nằm trong Văn giới chỉ, thứ mà La Thi Thi lấy được chỉ là những thứ hắn xem như rác rưởi, bày ở bên ngoài.
Hắn không hận nàng, vì nàng đã cho hắn biết cảm giác yêu thương là thế nào… kể cả cảm giác bị phản bội. Kỳ thực đối với Phạm Tu Văn, đây là một loại trải nghiệm rất mới mẻ và có phần… thú vị.
Nhưng điều đó không có nghĩa là hắn tha thứ cho La Thi Thi.
Phạm Tu Văn hắn tay dính máu tươi, không phải thánh sống. Mỗi người đều phải trả giá cho hành vi của mình, mà cái giá La Thi Thi phải trả khi phản bội hắn… chính là thứ nàng ta luôn truy cầu — sức mạnh. Một khi hắn ngưng tụ lại được Sinh Mệnh Chi Tâm, có được tu vi, nàng sẽ phải trả giá bằng toàn bộ sức mạnh mà nàng đang có.
Phạm Tu Văn sử dụng Khai Giới Phù để mở kết giới đi ra ngoài.
Năng lượng trong phù chỉ là của Vũ Trụ Chi Chủ hậu kỳ, thời kỳ đỉnh phong của hắn, La Thi Thi hiện tại vẫn là trung kỳ đang chờ tiêu hoá năng lượng, đương nhiên sẽ không hay biết kết giới bị người ta động đến.
Hắn lại lấy ra một tấm Thuấn Di Phù đã định vị sẵn đích đến, đây là một loại phù chỉ có thể đưa hắn trở về cổ bảo của mình trong tích tắc mà không cần phi hành trong không gian vũ trụ.
Roẹt ——
Thuấn Di Phù bốc cháy rừng rực, năng lượng cuốn lấy thân thể Phạm Tu Văn, thân ảnh hắn nhoáng lên chỉ để lại một đạo tàn ảnh, lá phù tiêu tán giữa không trung.
Hắn không hề hay biết, đoá mai trắng đung đưa trong gió trên hòn đảo nhỏ cũng đã biến mất.
. . .
Cổ bảo của Phạm Tu Văn có hình dạng của một căn villa, một loại nhà trệt rộng rãi thoáng mát hắn từng thấy ở thế giới hiện đại không có linh khí.
Phạm Tu Văn trở về, ném ra mấy tấm phù chỉ có tác dụng che giấu khí tức và phong ấn toàn bộ cổ bảo, sau đó bước vào gian phòng đặt Hệ thống Sinh Mệnh.
Hệ thống Sinh Mệnh tiền thân là một hệ thống xuyên nhanh do Đô đốc Lý Thiện ở một vị diện tinh tế tặng cho Phạm Tu Văn, vì biết tính hắn thích chơi đùa.
Phạm Tu Văn mang nó về và sửa lại thành Hệ thống Sinh Mệnh, vẫn là một Hệ thống xuyên nhanh nhưng có khả năng định vị và thu thập khí tức sinh mệnh của chính hắn, từ đó có thể giúp hắn ngưng tụ lại một viên Sinh Mệnh Chi Tâm thứ hai.
Phạm Tu Văn nhất định sẽ không thừa nhận, mục đích chính của hắn là được chơi vui, còn việc thu hồi khí tức sinh mệnh cũng chỉ là nhân tiện!
Hắn khởi động Hệ thống rồi chui vào nằm trong chiếc lồng thuỷ tinh, khoé môi nhếch lên cao.
[Bíp — Mời ký chủ thắt dây an toàn.]
Cái lề gì thốn?
Hệ thống, mày có ngon thì ra đây chỉ cho tao xem dây an toàn nằm ở đâu?
[Hệ thống bắt đầu xác định vị diện. Xin hỏi ký chủ có mong muốn đến vị diện nào sau đây: tiên hiệp, đô thị, mạt thế, tinh tế, cổ đại, nguyên thuỷ,…]
“Đủ rồi, cái nào cũng được.”
[Xin hỏi ký chủ muốn xuyên vào nhân vật nào của vị diện: nam chính, nữ chính, nam phụ, nữ phụ, pháo hôi A, pháo hôi B, người qua đường A, người qua đường B,…]
“Nam phụ đi. Ta làm nam chính cả đời đến chán rồi.”
[Xin hỏi ký chủ…]
“Đủ rồi! Mày là Hệ thống nữ có phải không? Sao lắm lời thế?”
[Bản Hệ thống không có giới tính. Nhưng nếu Hệ thống là nữ thì bây giờ nhất định sẽ nói: “Ta không làm Hệ thống nữa, ngươi đi mà làm!”]
“. . .”
Ngươi nhất định là Hệ thống nữ!
[Hệ thống đang tổng hợp dữ liệu ——
Tính danh: Phạm Tu Văn
Vị diện đích: Ngẫu nhiên
Nhân vật xuyên không: Nam phụ
Vật phẩm: Văn giới chỉ
Phân tử khí tức sinh mệnh: 0/1.000]
[Hệ thống bắt đầu truyền tống.]