Phạm Tu Văn nhìn thấy ánh sáng loé lên, xung quanh biến thành một màu đen kịt. Linh hồn hắn đang xuyên toa trong vũ trụ không gian với tốc độ cực nhanh, sau đó ập vào một tinh cầu xanh biếc ngập tràn linh khí.
Hắn từ từ mở mắt, phát hiện mình đang nằm trong một gian phòng lớn, rèm lụa buông xuống, trên thân thể truyền tới cơn đau âm ỉ.
[Xin hỏi ký chủ có tiếp nhận cốt truyện bây giờ không?]
“Tiếp nhận.”
Phạm Tu Văn nhắm mắt, lặng lẽ tiếp thu ký ức do Hệ thống truyền vào đại não.
Nơi này là Tinh Vân đại lục, một thế giới tu tiên có linh khí dồi dào. Con đường tu luyện có sáu cấp: Luyện Khí, Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên Anh, Hóa Thần, Đại Thừa, sau đó tu hành giả sẽ độ kiếp phi thăng.
Nam chính ở thế giới này tên là Võ Thái Bảo, sinh ra đã là phế vật không có linh căn. Cha hắn vốn là gia chủ Võ gia, nhưng mẹ hắn vì khó sinh mà qua đời, đứa con sinh ra lại mang danh phế vật, nên chỉ vài năm sau đã uất hận mà chết.
Nam phụ mà Phạm Tu Văn xuyên vào tên là Võ Đình Nguyên, là đệ nhất thiên tài của Võ gia, cha hắn là Võ Đình Ninh đã tiếp nhận vị trí gia chủ, đương nhiên luôn dành mọi thứ tốt nhất để bồi dưỡng con trai mình.
Đối với nam chính phế vật, Võ Đình Ninh và Võ Đình Nguyên từ trước đến nay đều không quan tâm, càng không thèm làm ra những chuyện vô vị như bắt nạt hay khinh thường. Tuy vậy tính cách Võ Thái Bảo lại ngày càng u ám, cho rằng ai ai cũng xem thường mình, tính tình lại quái gở, thế nên bị toàn bộ Võ gia ghẻ lạnh.
Cha nam chính từng có một người bạn thân là gia chủ Lãnh gia, nam chính cũng có hôn ước với đại tiểu thư Lãnh gia là Lãnh Y Lan. Lãnh Y Lan từ nhỏ đã được xưng tụng là thiên tài. Năm mười sáu tuổi, nàng tìm đến Võ gia để huỷ hôn ước với Võ Thái Bảo khiến hắn vô cùng mất mặt và thù hận nàng.
Sau đó nam chính gặp được kỳ ngộ, nhặt được một bộ tâm pháp thần kỳ giúp hắn tu luyện mà không cần linh căn, từ đó tu vi tăng mạnh. Nam chính vẫn luôn che giấu tu vi trước mặt tất cả mọi người.
Một năm sau, bí cảnh Tinh Nguyệt mở ra, Võ gia có một suất tham dự, toàn gia tộc cử Võ Đình Nguyên đi. Đúng lúc này nam chính đứng ra khiêu chiến Võ Đình Nguyên, lại ra tay vô cùng độc ác khiến nam phụ bị trọng thương nằm liệt giường.
Thế là Võ Thái Bảo thay mặt Võ gia đi vào bí cảnh Tinh Nguyệt. Có quang hoàn nhân vật chính chiếu rọi, hắn nhặt được bảo vật Tụ Linh Châu có khả năng hút linh khí nhanh gấp năm lần bình thường.
Về phần Võ Đình Nguyên, Võ gia xoay sở tìm được Thiên Sơn Tuyết Liên cho hắn phục dụng, thương thế dần hồi phục.
Tính tình nam phụ lạnh nhạt không thích tranh đấu, chỉ một lòng tu luyện. Người Võ gia thấy Võ Thái Bảo ra tay tàn nhẫn tuyệt tình nên vẫn không thích hắn. Võ Thái Bảo lại cho rằng Võ gia ghen ghét hắn, cả thế giới này đều thiếu nợ hắn.
Rốt cuộc hắn hoàn toàn bùng nổ khi hay tin Lãnh gia lại đề nghị kết thân với Võ gia, gả Lãnh Y Lan cho Võ Đình Nguyên.
Nam chính Võ Thái Bảo cho rằng nam phụ cố ý ngáng đường, muốn dùng Lãnh Y Lan để trả thù mình, nên hắn giả dạng thành Võ Đình Nguyên đánh tên thiếu gia ngang ngược Lưu Khải của Lưu gia, một trong tứ đại gia tộc trên Tinh Vân đại lục, cắt gân tay gân chân Lưu Khải, biến hắn thành kẻ tàn phế.
Kết cục của nam phụ Võ Đình Nguyên thê thảm không chịu nổi, cha mẹ bị giết, bản thân cũng bị Lưu gia biến thành kẻ tàn phế, ngày ngày Lưu Khải hành hạ hắn đến chết đi sống lại. Toàn bộ Võ gia cũng bị hại cửa nát nhà tan, không còn mấy người sống sót.
Lãnh gia cũng bị liên lụy, Lãnh Y Lan phải gả đến Lưu gia để bảo toàn Lãnh gia, cưới phế nhân Lưu Khải. Sau khi Lưu Khải chết, nàng cũng bị Lưu gia xử tử để tuẫn táng theo hắn.
Sau đó nam chính Võ Thái Bảo tự do tự tại, vừa tu luyện vừa thu thập kỳ ngộ, trở thành cường giả mạnh nhất đại lục rồi độ kiếp phi thăng thượng giới.
Hiện tại Phạm Tu Văn xuyên đến thời điểm sau khi nam phụ Võ Đình Nguyên bị nam chính đánh trọng thương, phải tịnh dưỡng trên giường cả tháng.
Võ Đình Ninh đã cho hắn phục dụng Thiên Sơn Tuyết Liên, ước chừng nửa tháng sau thương thế của hắn sẽ hoàn toàn khôi phục. Mà lúc này Võ Thái Bảo hẳn là đã đến bí cảnh Tinh Nguyệt, lấy được Tụ Linh Châu.
Sau khi tiếp thu ký ức của nam phụ, Phạm Tu Văn không khỏi trầm mặc, cuối cùng mới thở dài một tiếng:
“Hoá ra dưới góc nhìn của nam phụ, nam chính mới là kẻ tàn ác nhất.”
Dưới quang hoàn của nam chính, nam phụ làm gì cũng thành sai, thông minh cỡ nào cũng thành kẻ thất bại. Mạng sống của biết bao nhiêu người đều chỉ là con sâu cái kiến trong mắt nam chính. Từ đầu đến cuối, bọn hắn chỉ là hòn đá kê chân bị người giẫm đạp không thương tiếc.
[Nguyên chủ Võ Đình Nguyên là người mang một phần khí tức sinh mệnh của ký chủ. Thông thường ký chủ phải hoàn thành nguyện vọng của hắn mới có thể nhận lại được phần khí tức sinh mệnh này. Đương nhiên đối với người có tinh thần lực siêu cấp cường đại như ký chủ thì có thể cưỡng ép thu hồi mà không cần phải làm gì cả. Xin hỏi ký chủ có cưỡng ép thu hồi không?]
“. . .”
Mịa nó cái Hệ thống này nhất định là nữ. Coi cái kiểu nói chuyện cà khịa của nó kìa?! Chắc chắn là vì chuyện lúc nãy nên vẫn còn cay cú với hắn đây.
“Đương nhiên là không! Nếu ta muốn cưỡng ép thu hồi thì cần dùng tới ngươi làm gì? Ta quăng ra một tấm Hồi Tâm Phù, chỉ cần chưa tới một khắc ta đã có thể ngưng tụ lại Sinh Mệnh Chi Tâm đó, ngươi có tin không?!” Phạm Tu Văn cáu giận nói.
[Hệ thống biết rõ ký chủ lợi hại nên Hệ thống mới không dám nói thẳng “Ngươi mới là nữ, cả nhà ngươi đều là nữ!”.]
Phạm Tu Văn: “? ? ?”
Quả nhiên ông bà ta nói chớ có sai. Đừng bao giờ đắc tội với tiểu nhân và phụ nữ, cho dù đó có là nữ Hệ thống cũng không được nha!
Phạm Tu Văn thật muốn trả nó về nơi sản xuất, nhân tiện mắng vốn Đô đốc Lý Thiện một phen.
“Thế rốt cuộc nguyện vọng của Võ Đình Nguyên là gì?”
[Nguyện vọng của nguyên chủ: bảo trụ cha mẹ hắn và gia tộc, độ kiếp thành công phi thăng tiên giới.]
“Vì sao không có nguyện vọng trả thù Võ Thái Bảo?” Phạm Tu Văn kinh ngạc hỏi.
[Tính tình nguyên chủ Võ Đình Nguyên rất lạnh nhạt, không vui không buồn không giận, càng không táo bạo như ký chủ. Mục tiêu cuộc đời hắn từ trước đến nay chỉ có một: độ kiếp thành công, phi thăng tiên giới. Võ gia và cha mẹ hắn vì hắn mà bị hại đến cửa nát nhà tan, hắn cảm thấy mình có lỗi nên mới muốn bảo vệ mọi người. Hơn nữa, hắn đã biết Võ Thái Bảo là nhân vật chính của thế giới này, hắn là người thông minh, không muốn ký chủ vì trả thù cho hắn mà lại trở thành kẻ hy sinh.]
Phạm Tu Văn mệt tâm, quyết định bỏ qua ba chữ ‘như ký chủ’, xem như không nghe thấy.