Ký Chủ Đừng Lầy!

Chương 20 - Thiên Tài Bị Hàm Oan (18)

Truyện được đăng chính thức trên website Vietnovel.com

-----------------

Đối với tu hành giả thiên tài địa linh căn như Võ Đình Nguyên thì việc tu luyện đến cảnh giới Nguyên Anh kỳ gần như là điều chắc chắn, khi đó hắn sẽ có thọ mệnh ít nhất là năm trăm năm.

Với tuổi thọ đó, phàm nhân đã trải qua mấy kiếp người, những người thân thuộc nhất mà không có duyên tu hành cũng đã trở thành cát bụi. Chính vì vậy, tình cảm của tu hành giả mới luôn có vẻ nhạt nhoà như thế, dù ngươi có từng yêu ai đó đậm sâu thì vài năm sau, chục năm sau, trăm năm sau… tình cảm đó cũng chỉ còn là chút tình nghĩa ngọt nhạt.

Trong tu hành giới mạnh được yếu thua này, nắm đấm vĩnh viễn là thứ có giá trị lâu dài nhất.

Lãnh Y Nhân chầm chậm lắc đầu rồi đứng lên, chắp tay nói với Võ Đình Ninh:

“Võ gia chủ, chuyện tình cảm không thể cưỡng cầu, càng không nên vì chuyện này mà làm ảnh hưởng đến mối quan hệ thân cận giữa hai nhà. Thỉnh cầu vừa rồi của ta… xin hãy quên đi. Lãnh gia vẫn mong được trở thành gia tộc phụ thuộc Võ gia, đời đời cống nạp tài nguyên, chỉ mong sao gia tộc vẫn được tồn tại trên Tinh Vân đại lục.”

Võ Đình Ninh gật đầu:

“Lãnh gia chủ yên tâm, Võ gia không có mộng bá vương, càng sẽ không chơi trò diệt tộc. Võ gia chỉ muốn bản thân lớn mạnh, trở thành gia tộc có vũ lực nhất trên đại lục, từ đó không để kẻ nào xâm phạm đến mình mà thôi. Về việc chèn ép hay diệt trừ những gia tộc khác, Võ gia không có chút hứng thú nào.”

“Có lời này của Võ gia chủ, ta yên tâm rồi. Để tránh đêm dài lắm mộng, đám người Lưu gia lại tiếp tục dòm ngó, mong Võ gia chủ cùng ta tiến hành ký kết Khế Ước Trung Thành tại đây.” Lãnh Y Nhân nói ra lời nói kinh người.

Võ Đình Ninh và các vị trưởng lão ngẩn người, ngay cả Phạm Tu Văn cũng cảm thấy bất ngờ.

Lãnh Y Nhân đây là quyết tâm đập nồi dìm thuyền, không để Lưu gia xơ múi được một chút nào. Xem ra hận ý giữa đôi bên đã lên đến mức đỉnh điểm, nếu không Lãnh gia cũng không vội vàng quyết định khom lưng uốn gối trước người khác.

Đại trưởng lão Võ Hữu Nam không nhịn được lên tiếng: “Xin hỏi… Lưu gia có phải đã làm điều gì quá sức chịu đựng của Lãnh gia không?”

Lãnh Y Nhân thở dài đáp:

“Không dám giấu gì các vị, nhị nữ của ta là Lãnh Y Nhi tuy không có thiên phú bằng Y Lan nhưng cũng là huyền linh căn, từ nhỏ đã dịu dàng hiểu chuyện, năm nay vừa tròn mười chín tuổi nhưng đã sắp Trúc Cơ thành công. Đáng tiếc, trong một lần đi lịch luyện ngoài thành với đám huynh muội trong gia tộc, bọn nhỏ rơi vào tay đám thuộc hạ của Lưu Khải, toàn quân bị diệt. Mấy đứa nhỏ này đều là tinh anh của gia tộc, không ít đứa là con cháu của các vị trưởng lão. Lãnh gia quả thật đã bị tổn hại đến căn cốt…”

Lãnh Y Nhi?

Ái chà chà… Phạm Tu Văn sờ sờ cằm, sau đó thốt ra một câu: “Trong nhóm người bị giết đó, có ai tên là Dung ca không?”

Lãnh Y Nhân ngạc nhiên nhìn Phạm Tu Văn rồi gật đầu: “Võ thiếu chủ cũng biết Dung nhi? Đó là con trai của đại trưởng lão Lãnh gia, cũng chính là cháu ruột của ta. Hầy… chúng nó còn trẻ như thế mà…”

Phạm Tu Văn không còn để vào tai mấy lời ca cẩm sau đó của Lãnh Y Nhân mà ngẩng đầu nhìn thẳng Lãnh Y Lan ngồi phía đối diện.

Lãnh Y Lan cũng đang nhìn hắn.

Nàng khẽ nhếch môi, nụ cười thoáng qua như chuồn chuồn lướt trên mặt nước, sau đó nàng cụp mắt xuống, gương mặt lại trở về dáng vẻ đạm mạc như lúc mới tiến vào đại điện.

Hệ thống: [Sợ run… Ký chủ, ngươi từ chối nàng là đúng, nếu cưới nàng về, ngươi chết lúc nào cũng không biết!]

Phạm Tu Văn: “. . .”

Thứ Hệ thống chết nhát, ngươi chỉ giỏi bắt nạt ta thôi!

Phạm Tu Văn bình tĩnh giải thích với Hệ thống:

“Ta lại thấy việc này rất bình thường. Lãnh Y Nhi từ khi bảy tuổi đã là một kẻ tâm cơ xảo quyệt, lúc nào cũng ra vẻ đáng thương để giành được sự đồng tình của người khác. Ngươi xem Lãnh gia chủ nói về nàng ta đầy yêu thương, lại còn khen dịu dàng hiểu chuyện, rõ ràng là cho đến bây giờ nàng ta vẫn chứng nào tật nấy, lừa trên dối dưới. Lãnh Y Lan không biết đã bị án oan bao nhiêu lần, cuối cùng mới quyết định ra tay với nàng ta. Đám người Dung ca kia rõ ràng biết sự thật vẫn lựa chọn bao che nàng ta, còn không phải là vì thấy nàng ta được Lãnh gia chủ cưng chiều hay sao? Lưu Khải cho người chặn giết tinh anh trẻ tuổi của Lãnh gia là thật, đây vốn là phong cách làm việc của hắn. Còn việc Lãnh Y Nhi và đám người hay bắt nạt Lãnh Y Lan không may nằm trong số đó… hẳn là do Lãnh Y Lan góp một tay.”

[Chậc chậc, bây giờ lại đứng về phía người ta. Ký chủ có phải động tâm rồi không? Thấy người ta tâm cơ hợp gu mình nên thích rồi chứ gì?]

Bình Luận (0)
Comment