Truyện được đăng chính thức trên website Vietnovel.com
-----------------
“Chậc chậc… Sau đó Thiếu chủ cùng tiểu thư Lãnh Y Lan ra ngoài nói chuyện một lúc, đến khi trở về thì Lãnh gia tự bác bỏ điều kiện vừa đưa ra rồi đề nghị ký Khế Ước Trung Thành với Võ gia. Hiện tại ván đã đóng thuyền, bọn họ chân chính trở thành gia tộc phụ thuộc của chúng ta rồi.”
“Thảo nào… từ hôm qua đến giờ ta thấy đám tỳ nữ trong tộc cứ tụm năm tụm ba trò chuyện đến đỏ mặt tía tai, ta còn tưởng ngoài trà lâu đang lưu truyền câu chuyện tình ngang trái nào đó nữa chứ.” Người nọ lắc đầu tặc lưỡi.
Đúng lúc này, lão tổng quản đã phát tài nguyên đến phần của Võ Thái Bảo, lão cao giọng gọi: “Võ Thái Bảo, mời đến nhận tài nguyên.”
Hai người vừa trò chuyện lập tức giật mình nhìn quanh, rốt cuộc cũng nhìn đến Võ Thái Bảo đang đứng trong góc, hai mắt toé lửa nhìn bọn hắn.
Hai người rụt cổ, quay đi nhìn sang hướng khác, thầm cầu khấn trong lòng, chó dữ chớ cắn người, chó dữ chớ cắn người, chúng ta không có cố ý nhắc tới ngươi nha!
Võ Thái Bảo hầm hừ đi tới trước mặt lão tổng quản. Lão tổng quản vừa cầm hộp gỗ đựng tài nguyên lên đưa cho hắn thì hắn đã gằn giọng nói:
“Thứ này… ta không cần!”
Nói xong, Võ Thái Bảo xoay người rời khỏi Nội Chính Viện, bỏ lại lão tổng quản còn đang ngơ ngác tròn xoe mắt.
Không cần thì ngươi đến đây ngồi đợi làm gì?!
Rảnh háng quá hả?
Lão tổng quản lắc đầu, đặt hộp gỗ xuống rồi đọc tên người kế tiếp.
. . .
Về tới phòng mình, Võ Thái Bảo âm trầm ngồi xuống, bàn tay đặt trên bàn trà vỗ một cái, chiếc bàn lập tức biến thành bột mịn.
Võ Đình Nguyên! Lại là Võ Đình Nguyên!
Cái tên này lúc nào cũng đứng chắn trước mặt hắn! Hắn sắp chịu hết nổi rồi.
Vì sao Võ Thái Bảo hắn cũng từng ngồi ở vị trí Thiếu chủ, mà trong mắt tất cả mọi người Võ gia, Thiếu chủ chỉ có duy nhất một người là Võ Đình Nguyên? Vì sao hắn thì bị xem là tên ăn mày mà Võ Đình Nguyên lại là tiên nhân do thượng thiên phái xuống cứu vớt gia tộc?
Võ Đình Nguyên có tâm pháp tu hành không linh căn, hắn cũng có! Chẳng qua chỉ vì Võ Đình Nguyên là địa linh căn, không cần đến thứ này nên mới có thể chia sẻ nó với tộc nhân khác. Chứ nếu Võ Đình Nguyên cũng chỉ là một tên phàm nhân không linh căn như hắn, hắn không tin Võ Đình Nguyên còn có thể rộng rãi với người khác như vậy.
Người không vì mình, trời tru đất diệt. Đó chính là nguyên tắc sống còn trong tu hành giới. Một kẻ từ bé đến lớn đều được cả gia tộc sủng ái, giữ gìn trong lòng bàn tay như Võ Đình Nguyên thì làm sao biết thế gian này hiểm ác thế nào?
Đại thiện nhân? Chẳng qua chỉ là một kẻ ăn sung mặc sướng bố thí những thứ hắn không cần cho người khác mà thôi.
Tiện nhân Lãnh Y Lan kia thì lại càng đáng chết.
Năm đó đến tìm hắn, ả nói đã có người trong lòng nên không thể thành hôn với hắn. Ha ha, người trong lòng? Gần sáu năm qua hắn chẳng hề nghe nói ả có tình cảm gì với ai, đùng một cái lại quay đầu đòi gả cho Võ Đình Nguyên, còn không phải là vì nhìn trúng địa vị Thiếu chủ và vũ lực đang ngày càng lớn mạnh của Võ gia hay sao? Chung quy vẫn là kẻ mắt chó coi thường người khác.
Buồn cười là nàng ta lại bị Võ Đình Nguyên từ chối. Thật đáng đời!
Võ Đình Nguyên là người cao ngạo bực nào, sao có thể đồng ý gặm lại thứ cỏ cũ mà Võ Thái Bảo hắn từng nhả ra cơ chứ! Võ Đình Nguyên hệt như những tộc nhân Võ gia khác, khi nhìn hắn, trong mắt đều hiện lên vẻ coi thường rất rõ rệt. Thứ mà hắn từng dùng, Võ Đình Nguyên đương nhiên sẽ không bao giờ thèm đụng tới.
Ha ha! Đôi cẩu nam nữ này!
Lửa giận không ngừng thiêu đốt, trong đầu Võ Thái Bảo, Võ Đình Nguyên và Lãnh Y Lan đã bị hắn chém giết cả trăm ngàn lần.
. . .
Hệ thống ở không rất vui lòng làm kẻ tọc mạch:
[Ký chủ, Võ Thái Bảo đã biết chuyện, đang ngồi căm hận ngươi trong phòng, đến tài nguyên tháng cũng không thèm lấy.]
Phạm Tu Văn đang ngồi trong thư phòng của phụ thân để đọc sách.
Lão cha nhi tử khống không hề cảm thấy phiền lòng mà ngược lại còn rất vui vẻ được phục vụ nhi tử. Ngay cả khi thê tử hắn bưng đồ ăn vặt vào cho Phạm Tu Văn mà quên mất phần hắn, Võ Đình Ninh cũng chỉ cười hì hì bỏ qua.
Kỳ thực thứ Phạm Tu Văn đang đọc chẳng phải bí kíp hay công pháp gì mà là một quyển Tài Nguyên Thư Tạp Lục, nói về đủ thứ bảo vật trên trời dưới đất tại Tinh Vân đại lục, như là nghe đồn ở nơi A có cất giấu bảo vật trời cho, ở nơi B có mỏ linh thạch cực lớn chưa được khai thác, ở thành trì C xuất hiện vũ khí thiên giai… Độ chính xác của những tin tức này vào khoảng 30%, mỗi ba tháng lại được cập nhật một lần và gửi đến các vị Gia chủ.