Tu hành giả mặc trường bào màu xanh lục buồn cười gật đầu rồi đặt chén trà xuống, dõng dạc nói:
“Các vị, tin tức này đảm bảo sẽ khiến tất cả mọi người oanh động… Vị huynh đệ này, đúng, chính là ngươi đó, người vừa cá cược với ta. Mạn phép hỏi, linh căn của ngươi ở cấp bậc nào?”
Trong tu hành giới, hỏi linh căn của đối phương chẳng khác nào hỏi ‘tiểu huynh đệ’ của hắn dài bao nhiêu. Nếu thật dài, đương nhiên sẽ vui vẻ tự hào khoe khoang ngay, nhưng nếu vừa bé vừa ngắn… Hừ, ngươi hỏi làm gì, đó là chuyện cá nhân của ta, ngươi muốn chế nhạo ta có phải không? Ta liều mạng với ngươi!
Người trẻ tuổi đội mũ rơm không phản ứng mạnh như vậy, biết câu hỏi này ắt có liên quan đến tin tức kia, hắn bình thản đáp: “Ta là hoàng linh căn. Đáp án này có khiến ngươi hài lòng không?”
Tu hành giả mặc trường bào xanh lục gật đầu, sau đó vẫy tay gọi một tiểu nhị đến.
“Tiểu nhị, ngươi có linh căn hay không?”
“Khách quan à, nếu tiểu nhân có linh căn thì đã không vất vả chạy tới chạy lui châm trà nước cho các vị, mà đã ngồi xuống đây uống trà đàm luận nhân sinh rồi. Khách quan đừng trêu chọc tiểu nhân nữa.” Tiểu nhị bẽn lẽn cười đáp.
“Vậy nếu ta nói, chỉ cần một năm nữa thôi, vị tiểu nhị đây rất có thể sẽ đánh bại được một vài người trong số các vị, thì các vị có tin không?”
Đám tu hành giả trong dịch trạm lập tức nổi giận, ồn ào như ong vỡ tổ.
“Tên kia, ngươi ăn nói cho cẩn thận. Sao ngươi dám nói một tên tiểu nhị phàm nhân tầm thường có khả năng đánh bại bọn ta?”
“Đừng tưởng mặc trang phục của Thông Thương hội là có thể vũ nhục người khác. Chúng ta không sợ ngươi đâu!”
“Ta biết ngươi, ngươi là một trong những bảo tiêu của Thông Thương hội phân đà Tinh Mặc thành. Nếu không giải thích cho rõ ràng thì Thông Thương hội cũng không cứu được ngươi!” Người trẻ tuổi đội mũ rơm tức giận rút kiếm.
Thông Thương hội là thương hội lớn mạnh nhất trên Tinh Vân đại lục, lũng đoạn toàn bộ thị trường hàng hoá, nắm trong tay nguồn cung bảo vật, đan dược, vũ khí và đủ các loại vật phẩm quý hiếm…
Thông Thương hội có phân đà trong tất cả các thành trì, trong Thông Thương hội vừa có phàm nhân vừa có tu hành giả, tuy chỉ số vũ lực về tổng thể không cao nhưng chỉ số tài phú lại ngất trời, được người người tôn trọng bởi danh tiếng và uy tín lâu đời.
“Các vị bình tĩnh một chút.” Bảo tiêu Thông Thương hội chậm rãi nói, “Đó là bởi vì… tâm pháp tu hành dành cho người không có linh căn đã xuất hiện.”
Dịch trạm lập tức lâm vào yên tĩnh. Không một ai lên tiếng, dường như mọi người đều đang bận tiêu hoá tin tức này.
Choang!!!
Chén trà trong tay Võ Thái Bảo vỡ toang khiến mọi người giật mình tỉnh lại. Chẳng ai chú ý đến sắc mặt tái mét của hắn, chỉ lo cười cợt tên bảo tiêu:
“Ta nói này, có đưa tin vịt cũng phải chọn tin tức nào có lý một chút mới lừa được người khác. Tin vịt của ngươi… có người tin mới là lạ!”
“Không có linh căn mà cũng đòi tu hành, còn muốn vượt qua hoàng linh căn? Đúng là người si nói mộng! Đến lúc đó phàm nhân chẳng phải đều có thể ngồi lên đầu tu hành giả bọn ta hay sao? Lời như vậy mà ngươi cũng nói ra được!”
Lúc này, tiểu nhị đã sợ hãi đến mức run rẩy cả người, sắc mặt tím tái. Hắn cố gắng thu người lại để đám tu hành giả không cảm thấy mình ngứa mắt mà tung ra một chưởng. Các vị tu hành giả tranh cãi với nhau, người chịu thiệt chỉ có phàm nhân bọn hắn mà thôi.
Tu hành giả đội mũ rơm cũng lắc đầu nói: “Danh tiếng của Thông Thương hội đều bị ngươi làm cho mất sạch rồi. Lãng phí hết thời gian của ta.” Vừa nói hắn vừa thu kiếm lại, xoay người bước ra khỏi dịch trạm.
Đúng lúc này, trên đường cái trước cửa dịch trạm xuất hiện một đội quân thủ thành. Vệ binh trưởng dẫn đoàn dùng sóng âm cao giọng nói:
“Toàn thành chú ý, toàn thành chú ý. Võ gia của Tinh Quang thành phát thông cáo đến toàn bộ thành trì trên đại lục, thông cáo dán tại cổng thành. Tin tức quan trọng chấn động tu hành giới và phàm nhân giới, Thành chủ khuyến khích mọi người đến xem thông tin.”
“Toàn thành chú ý, toàn thành chú ý…”
Tất cả mọi người trong dịch trạm đều kinh ngạc nhìn ra ngoài, trong đầu thầm nghĩ… Võ gia thì có tin tức gì đáng xem?
Tu hành giới trên Tinh Vân đại lục không phân chia thế lực theo tông môn mà chia theo từng gia tộc, mỗi gia tộc chiếm cứ một toà thành trì.
Tuy nhiên khi có gia tộc bị diệt, toà thành trì đó sẽ thuộc về thế lực của gia tộc xâm lược. Chính vì thế, hiện tại Tinh Vân đại lục có năm mươi toà thành trì nhưng chỉ có hai mươi gia tộc tồn tại.
Tứ đại gia tộc là Lưu gia, Nguyễn gia, Trần gia, Phạm gia, mỗi nhà đều cai quản bốn toà thành trì. Võ gia chỉ cai quản một toà thành duy nhất là Tinh Quang thành, xếp hạng thứ mười lăm trên tổng số hai mươi gia tộc, thế nên chỉ được phân có một suất đi Tinh Nguyệt bí cảnh.
Toà Tinh Mặc thành này thuộc thế lực của Lưu gia, gia chủ Lưu gia chính là Lưu Sinh, cha của Lưu Khải. Lưu Khải rất có thiên phú tu hành, cũng là địa linh căn như Võ Đình Nguyên, nhưng cha hắn Lưu Sinh lại là thiên linh căn hàng thật giá thật.
Cả Tinh Vân đại lục đều biết bốn đại gia chủ đều có thiên linh căn, là thiên tài năm đó của tứ đại gia tộc. Hiện tại bọn hắn đã hơn bốn mươi tuổi, toàn bộ thời gian đều dùng để tu hành, sớm ngày phi thăng tiên giới, nên mọi sự vụ trong gia tộc đều do đám trưởng lão và Thiếu chủ lo liệu.
Thiếu chủ Lưu Khải của Lưu gia là kẻ ngang ngược độc tài, làm việc tàn nhẫn độc ác, không bao giờ nương tay. Nhưng vì hắn là địa linh căn, thiên phú cao hơn hẳn những nhi tử khác của Lưu Sinh nên được các trưởng lão ủng hộ, sai đâu đánh đó, khiến hắn càng ngày càng trở nên hung ác.
Chẳng mấy chốc, tại cổng thành đã có đến hàng ngàn dân chúng và tu hành giả đứng vây xem, ai nấy đều dán mắt vào tờ thông báo thật to treo trên đầu thành ——
“Gia chủ Võ gia Võ Đình Ninh thông báo đến toàn thể dân cư trên Tinh Vân đại lục như sau:
Võ gia được tổ tiên và trời cao phù hộ, ban cho một môn tâm pháp tên là Vô Căn Pháp, có thể giúp phàm nhân không có linh căn cảm nhận và hấp thu được linh khí, từ đó bước vào con đường tu hành.
Sau hai tháng thử nghiệm, Võ gia đã có thêm gần một trăm tu hành giả bước vào cảnh giới Luyện Khí kỳ dù không hề có linh căn. Điều này đã chứng thực hiệu quả của Vô Tâm Pháp là cực kỳ cường đại. Từ đây, trên Tinh Vân đại lục sẽ xuất hiện một con đường tu hành hoàn toàn mới, thích hợp với đại bộ phận dân chúng.
Nay Võ gia mở rộng cửa thu nhận các anh tài trên toàn đại lục đến Tinh Quang thành, chỉ cần chấp nhận ký kết Khế Ước Trung Thành với Võ gia, Võ gia sinh - các vị sinh, Võ gia tử - các vị tử, thì sẽ được tu hành Vô Căn Pháp, cùng Võ gia bước trên con đường khai sáng ra một tương lai mới cho Tinh Vân đại lục.
Đừng quên, kể từ bây giờ, người người trên đại lục đều có thể tu hành! Đúng vậy, ta đang nói các vị đó, những người đang đứng vây xem bản thông báo này, từ quân thủ thành đến lão bá tánh, từ thiếu phụ bán rau đến tiểu nhị châm trà, từ lão bản khách điếm đến tiều phu đốn củi…
Ta chờ các vị tại Tinh Quang thành.”