Chương 112: Mở Rộng Quy Mô
Chương 112: Mở Rộng Quy MôChương 112: Mở Rộng Quy Mô
"Đúng là không sai."
Sau một hồi tính toán, Thẩm Bích 'Thấm liền đem bạc cất đi.
"Thẩm cô nương, này... Ta có chuyện muốn thương lượng cùng ngươi." Khi cô đối chiếu xong thì Quý Tứ Nương có chuyện muốn nói rồi lại thôi nhìn Thẩm Bích Thấm.
"Có chuyện gì, người cứ việc nói thẳng."
Thẩm Bích Thấm biết Quý Tứ Nương hẳn là có chuyện quan trọng muốn nói với mình, nên nàng cũng liền ngồi thẳng dậy đợi bà ấy nói.
"Là chuyện này, ban đầu ông chủ của chúng ta muốn đem găng tay bán thí điểm ở trên trấn, không ngờ doanh số lại so với dự đoán tốt hơn nhiều, hiện giờ ông chủ của chúng ta muốn đem găng tay đi bán ở những chi nhánh trong huyện, cho nên cũng muốn hỏi ý kiến của ngươi." Quý Tứ Nương suy nghĩ một lát rồi mới mở miệng nói.
Huyện Long Khê thuộc phủ Chương Châu nên huyện Long Khê cũng là một huyện thuộc trong thành, chỉ là vị trí khác nhau mà thôi.
Thẩm Bích Thấm nghe xong thì nháy mắt liền hiểu ý của Quý Tứ Nương, đây là muốn một lần nữa chia lại lợi nhuận.
Chỉ nhánh nhỏ trên trấn so với chủ cửa hàng ở quận thành chắc chắn là kiếm được lợi nhuận khác nhau, như là trời với đất vậy, hơn nữa những chỉ nhánh khác thu vào thì tổng lợi nhuận có thể lớn bao nhiêu, một mình nàng còn muốn làm thì là chuyện không có khả năng.
"Quý thẩm, ta cũng chỉ là một tiểu nữ tử nông gia, tâm không lớn, có bạc như vậy là đã thỏa mãn rồi, cách làm găng tay, nếu đã đưa cho mọi người thì cách sử dụng như thế nào, ta cũng không tiện hỏi đến, vân là chiếu theo ban đầu đi, ta chỉ cần lấy tiên lãi của chi nhánh là được."
Quận thành đó là nơi nào, có thể khai trương cửa hàng ở quận thành thì sau lưng "Nhà thêu Cát Tường" này chắc chắn là một người có thân phận không phú thì quý, người ta đã chịu cùng ngươi nói một tiếng thì coi như là khách khí, nếu còn không biết tốt xấu thì chỉ sợ sẽ rơi vào kết cục không tốt.
"Phần thông tuệ này của Thẩm cô nương thì không phải nữ tử nông gia nào cũng có thể so sánh được, quả nhiên ông chủ đoán không sai, ông chủ đã phân phó, chỉ nhánh này có thể thu về bao nhiêu thì sẽ đổi lại thành để cho cô nương năm phần."
Quý Tứ Nương hơi sửng sốt mất một lúc, sau đó liền mở năm ngón tay ra đưa về phía Thẩm Bích Thấm lắc lắc, rồi dùng vẻ mặt tán thưởng nói. Trong lòng lại càng thêm cảm thấy Thẩm Bích Thấm không hề đơn giản, trước một món lợi ích lớn như vậy mà vẫn có thể giữ được bình tĩnh, đây thật sự là nữ nhi nông gia thật sao?
Quý Tứ Nương không hề biết chính là, Thẩm Bích Thấm ở kiếp trước thân đã là một phu nhân hào môn, dù đối một mặt với trường hợp lớn đến mức nào đi chăng nữa thì cũng đã học được cách tự nhiên đối mặt, hiện giờ, trường hợp nhỏ này cũng không tính là giao dịch quá khả năng gì đối với nàng.
"Vậy thì đúng là tốt quá, cảm ơn Quý thẩm, nếu có cơ hội, ta cũng hy vọng Quý thẩm có thể thay ta cảm tạ ông chủ."
Thẩm Bích Thấm dùng vẻ mặt tràn đầy ý cười nói lời cảm tạ, chuyện này cũng xem như là chuyện tốt ngoài ý muốn rồi!
Tuy rằng những cửa hàng khác bán thì cũng sẽ ảnh hưởng đến lượng lãi của cửa hàng này, nhưng năm phần tiền lãi, đây cũng coi như là bù đắp lại những tổn thất đó, quan trọng nhất là không cần bản thân nàng phải xuất lực mà đã có thể tự kiếm tiền rồi, đây mới là thứ mà Thẩm Bích Thấm thích nhất.
Sau khi cùng Quý Tứ Nương lại một lần lập ra khế ước thì Thẩm Bích Thấm dưới sự trợ giúp của Quý Tứ Nương đã mở một tài khoản tiết kiệm, sau khi làm xong thì về sau tiền lại sẽ trực tiếp đưa vào tài khoản này, nàng cũng không cần tự mình đến tiệm lấy nữa.
Thấy thái độ tín nhiệm của Thẩm Bích Thấm khiến cho hảo cảm của Quý Tứ Nương đối nàng tăng lên rất nhiều, đồng thời cũng đảm bảo tự mình sẽ kiểm tra và đem đủ số tiền của nàng gửi vào tiền trang.