Làm Giàu: Cuộc Sống Điền Viên Của Nông Nữ (Dịch Full)

Chương 120 - Chương 120: Muốn Ép Chết

Chương 120: Muốn Ép Chết Chương 120: Muốn Ép ChếtChương 120: Muốn Ép Chết

"Ngươi, tiện nha đầu nói bậy bạ gì đó? Cho dù hôm nay ngươi có nói thế nào thì chuyện này vẫn cứ quyết định như vậy. Lão nhị, ta cho ngươi ba ngày, ba ngày sau ngươi phải lấy ra mười lượng bạc đến đây." Thẩm lão thái hoàn toàn không cho Thẩm Thủ Nghĩa cơ hội từ chối.

"Nương, nhi tử thật sự không có mười lượng bạc, người làm thế này là muốn ép chết nhi tử sao?"

Thẩm Thủ Nghĩa trực tiếp quỳ xuống trước mặt Thẩm lão thái: "Nhi tử van xin người, người đừng ép nhỉ tử, nhi tử thật sự không bỏ ra nổi mười lượng bạc.”

"Không bỏ ra nổi sao? Nhị đệ, lúc không cho gả Tuyết nha đầu không phải ngươi rất kiên cường sao? Nếu không bỏ ra nổi cũng được thôi. Lan Nhi đã nói với ta gần đây Triệu gia đang tuyển nha hoàn, chỉ cần ký khế ước ba năm là có thể cầm được mười lượng bạc, ngươi để Tuyết nha đầu đến Triệu gia làm nha hoàn là được rồi, chỉ ba năm mà thôi, chớp mắt là qua nhanh thôi." Thẩm Lý thị lạnh lùng cười nói.

"Vợ lão đại, ngươi nói thật sao? Vậy làm như thế đi! Lão nhị, ngươi đưa Tuyết nha đầu đến Triệu gia làm nha hoàn!" Vừa nghe nói đến việc làm nha hoàn trong ba năm có thể cầm được mười lượng bạc thì hai mắt của Thẩm lão thái đã sáng lên.

"Không được! Con không đồng ý, đại hộ nhân gia ở đâu lại tốt với nha hoàn? Có rất nhiều người đến đó rồi cũng không còn mạng trở ra."

Thẩm Lâm thị nghe xong cũng lập tức quỳ xuống trước mặt Thẩm lão thái: "Nương, con dâu cầu xin người, không thể, người không thể làm như vậy."

“Đồ ti tiện nhà ngươi có ý gì? Ngươi muốn nói ta nhẫn tâm để cháu mình đi chết sao? Lão nương đánh chết ngươi, cái miệng tỉ tiện, đồ bỏ đi."

Nghe Thẩm Lâm thị nói Thẩm lão thái tức giận câm nhánh trúc lên đánh lên người Thẩm Lâm thị.

"Nương, người đừng đánh nữa! Đừng đánh nữa! Nhi tử đồng ý với người, mười lượng, nhi tử sẽ nghĩ cách lấy mười lượng thêm đồ cưới cho muội muội, cầu xin người đừng đánh nữa!"

Thấy Thẩm lão thái đánh Thẩm Lâm thị, Thẩm Thủ Nghĩa lập tức ôm bà ấy ngăn cản đòn roi, hai mắt đỏ bừng, trên mặt tràn đầy vẻ đau khổ đồng ý làm theo lời Thẩm lão thái.

"Đồng ý ngay từ đầu không phải tốt hơn sao?" Nghe Thẩm Thủ Nghĩa đã đồng ý, Thẩm lão thái mới lạnh lùng hừ một tiếng, hài lòng dừng tay lại.

"Vậy, nương, chúng con có thể đi về được chưa?" Thẩm lão thái đã dừng tay, Thẩm Thủ Nghĩa đỡ Thẩm Lâm thị đứng lên, sau đó nhỏ giọng nói.

"Ừm, được rồi."

"Bà, bao tay." Thẩm lão thái vừa mới gật đầu thì Thẩm Bích Lan đã lôi kéo tay áo bà ta, nhỏ giọng nhắc nhở.

"À, đúng rồi, còn có bao tay kia, nhanh chóng đưa cách làm ra đây!" Thẩm lão thái chỉ vào Thẩm Bích Thấm nói rất đương nhiên.

"Bà, muốn bao tay thì có thể nhưng cháu và chủ hiệu thêu đã ký khế ước, một khi để lộ bí mật thì phải bồi thường một trăm lượng bạc ròng. Không biết bà có một trăm lượng bạc ròng không?" Thẩm Bích Thấm nén lửa giận trong lòng mình, nàng thản nhiên nói với Thẩm lão thái.

Xem ra mười lượng này nhất định phải đưa cho họ, nếu không với lòng dạ nhẫn tâm của Thẩm lão thái, bà ta rất có thể sẽ đưa Thẩm Bích Tuyết đến Triệu gia làm nha hoàn. Trước khi còn chưa tách ra riêng Thẩm lão thái vẫn còn là chủ nhà thì bà ta có quyền bán Thẩm Bích Tuyết đi làm nha hoàn.

Chẳng qua họ cũng nghĩ đến cách đan bao tay này, cho dù thế nào nàng cũng không đưa cách làm bao tay vào tay họ.

"Cái gì? Một trăm lượng! Ngươi dọa ai đó?" Nghe thấy phải bồi thường một trăm lượng, Thẩm lão thái đã lập tức thét lên.

"Bà không tin có thể đến hiệu thêu hỏi rõ! Đương nhiên nếu bà vẫn khăng khăng muốn lấy thì cũng được thôi, chỉ là đến lúc đó người ta đi bẩm báo quan phủ, cháu gái cũng chỉ có thể nói thật với quan phủ rằng chính bà bắt cháu nói ra."

Thẩm Bích Thấm lại nhìn Thẩm Bích Lan một cách trào phúng, nói: "Nói như vậy, chỉ sợ rằng hiệu thêu nhà nhị cô cô của đường tỷ phu cũng lập tức bị đóng cửa mất." "Ngươi!"
Bình Luận (0)
Comment