Làm Giàu: Cuộc Sống Điền Viên Của Nông Nữ (Dịch Full)

Chương 158 - Chương 158: Chia Sẻ Công Thức

Chương 158: Chia Sẻ Công Thức Chương 158: Chia Sẻ Công ThứcChương 158: Chia Sẻ Công Thức

"Các con đừng nói nữa! Trong này có cho thêm sáu cái trứng gà, còn có bột mì, hương liệu, dâu cũng không ít, có thể không ngon sao?" Thẩm Lâm thị ngồi một bên, trên mặt hiện đầy vẻ không biết nói thế nào.

"Nương, bánh bã đậu vốn rất tốn dầu, dầu phải nhiều mới ngon. Đương nhiên nếu không cần cũng có thể cho ít dầu lại cũng được."

Thẩm Bích Thấm cố ý làm như vậy, dù sao dầu này cũng ở chỗ nhà chính, không dùng thì phí.

"Tứ muội muội, ngày mai muội làm thì gọi tỷ với, tỷ cũng muốn học một ít." Nghe Thẩm Bích Thấm nói như vậy Thẩm Bích Tuyết lập tức nắm lấy tay nàng, nói một cách tích cực. "Chuyện này không thành vấn đề, chủ yếu nhất là ở phương diện phối nguyên liệu, còn lại thì rất dễ học."

Thẩm Bích Thấm không nói hai lời đã nhận lời ngay. Sau đó nàng chống cằm, chớp mắt nói với Thẩm Bích Tuyết: "Đại tỷ, tỷ quả nhiên là người hiền lành, thật sự không biết sau này người nào có phúc lấy được đại tỷ."

"Nhanh chóng ăn cơm đi! Bánh bã đậu ngon như vậy còn không ngăn được miệng của muội."

Bị Thẩm Bích Thấm chọc ghẹo như vậy, Thẩm Bích Tuyết đỏ mặt lên, nàng hờn dỗi trừng mắt liếc Thẩm Bích Thấm nhưng sau đó đã nhanh chóng kẹp một cái bánh bột ngô nhét vào trong miệng Thẩm Bích Thấm.

Thẩm Kỳ Viễn đi theo Phùng lão học tập nên không biết chuyện trong nhà, chờ ăn sáng xong, Thẩm Bích Thấm đã đi theo Thẩm Kỳ Viễn ra sau núi, mấy người Thẩm Lâm thị cũng phải làm phân công việc của riêng mình.

Đến trưa, Thẩm Bích Thấm mới hâm nóng mấy cái bánh bã đậu kia đưa cho hai người Thẩm Đại Võ.

"Nha đầu, đây là bánh gì? Sao lại thơm như vậy?"

Căn một miếng bánh, trên mặt Thẩm Đại Võ hiện đầy vẻ ngạc nhiên, nói: "Mà màu sắc cũng đẹp nữa!"

"Ôi, các người đang ăn bánh gì đó, nhìn ngon quát”

Thẩm Bích Thấm còn chưa lên tiếng thì mấy phụ nhân vừa đen vừa gầy đã đến gần, trên mặt họ là nụ cười tươi, hai mắt thì nhìn thẳng vào mấy chiếc bánh trong giỏ.

Đây là bánh bã đậu cháu tự mình làm ạ, các thẩm cũng có thể nếm thử." Thẩm Bích Thấm mỉm cười, sau đó lại lấy một cái bánh trong giỏ ra và chia nhỏ thành mấy miếng, chia cho họ.

"Ôi, thật ngại quái"

Trong giỏ có sáu bảy cái bánh bã đậu, hơn nữa bánh cũng không lớn lắm, cũng chỉ đủ phần cho hai đại hán tử ăn, thế nhưng Thẩm Bích Thấm lại chịu chia cho họ ăn, tuy không nhiều nhưng mọi người đều cảm ơn nàng.

"Ôi, đây có thật là bánh bã đậu không? Sao lại ngon thế này?"

"Đúng vậy, cái này làm thế nào, thật sự quá ngon rồi!"

"Còn ngon hơn bánh nướng trấn trên hay bán."

Lần đầu tiên ăn bánh bã đậu khiến nhóm các phụ nhân này đều sáng mắt lên nhìn, mỗi người đều khen không ngớt miệng.

"Thật đấy, nha đâu nhà Thủ Nghĩa, cháu có thể chỉ cách làm cho thẩm không? Trẻ con nhà thấm đều không ăn bánh bã đậu, nhà thẩm lại không nuôi gà nên ăn không hết đều phải đổ đi, rất đáng tiếc! Nếu có thể làm ra món ngon thế này, trẻ con nhà thẩm chắc chắn sẽ rất thích."

Mấy phụ nhân này vẫn còn chép miệng vì dư vị của món bánh.

"Đúng vậy, nha đầu nhà Thủ Nghĩa, rốt cuộc thì được làm thế nào vậy? Có thể nói cho các thẩm nghe không?" Một người vừa mở miệng thì những người khác cũng mở miệng hỏi theo.

Trong thôn chính là như vậy, một khi biết nhà ai có cách làm đồ ăn ngon gì đó thì họ thường chia sẻ với nhau, chỉ vì muốn cuộc sống khó khăn của mình có thể có màu sắc hơn mà không có ý gì khác.

"Cái này rất đơn giản, chỉ sợ các thẩm tiếc, không nỡ cho nguyên liệu vào." Thẩm Bích Thấm mỉm cười, sau đó mới nói cách làm cho họ biết.

"Làm như vậy rất tốn tiên!"

Nghe thấy phải thêm trứng gà và bột mì, tất cả phụ nhân ở đây đều hít phải một ngụm khí lạnh. Quá tốn tiên!
Bình Luận (0)
Comment