Chương 178: Uốn Ngon Quá
Chương 178: Uốn Ngon QuáChương 178: Uốn Ngon Quá
Chỉ trong chốc lát, bình nước ô mai cũng bắt đầu có những vụn băng nhỏ, nhìn thấy tình huống này, Thẩm Bích Thấm liên biết đã thành công.
"Tứ muội muội, nước ô mai của muội làm xong chưa?" Thẩm Bích Thấm vừa mới chuẩn bị nếm thử hương vị, thì Thẩm Kỳ Viễn và Mộ Dung Húc đã cùng nhau đi đến.
Đối với nước ô mai, từ lúc Thẩm Bích Thấm bắt đầu nói thì Thẩm Kỳ Viễn đã bắt đầu chờ đợi, hắn biết Thẩm Bích Thấm làm gì đó nhất định ăn rất ngon, cho nên cũng rất mong chờ.
"Làm xong rồi đây, hai người đến vừa đúng lúc, mau đến đây giúp muội nếm thử hương vị đi." Nhìn thấy hai người đi vào, Thẩm Bích Thấm lập tức múc cho bọn hắn và mình mỗi người một bát. Uống vào miệng mát lạnh, lại chua ngọt ngon miệng, khiến lỗ chân lông cả người trong nháy mắt đều cảm thấy thư giãn mà mở ra, toàn thân đều thoải mái, trong chốc lát thời tiết nóng nực cũng biến mất.
"Uống rất ngon, Tứ muội muội, cái này uống ngon quát"
Thẩm Kỳ Viễn một hơi uống hết sạch nước ô mai trong bát, đôi mắt mở to sáng lấp lánh, trên khuôn mặt trắng nõn là ý cười thỏa mãn.
"Nếu uống ngon thì uống nhiều thêm một chút, nước ô mai này cũng rất tốt cho sức khỏe, nhưng mà không thể uống quá nhanh như thế được."
Nhìn thấy bộ dạng đáng yêu của hẳn, trong lòng Thẩm Bích Thấm cảm thấy mềm mại vô cùng, lập tức lấy cho Thẩm Kỳ Viễn thêm một bát.
"Vậy sao?" Sau khi múc cho Thẩm Kỳ Viễn xong, Thẩm Bích Thấm lại phát hiện trước mặt lại nhiều thêm một cái bát.
Khó hiểu chớp chớp mắt, ngẩng đầu lên, liền nhìn thấy Mộ Dung Húc đứng một bên, cánh tay đoan chính duỗi thẳng ra...
Bộ dạng này khiến cho Thẩm Bích thấm suýt nữa cười ra tiếng, đột nhiên phát hiện đại thúc cao lãnh ngạo kiều này còn rất đáng yêu.
Múc cho Mộ Dung Húc thêm một bát nữa, Thẩm Bích Thấm lại càng tin tưởng, ngay cả đại thúc cao lãnh này cũng thích, thì chứng tỏ nước ô mai làm rất thành công.
"Tam ca ca, chút nữa lúc huynh đi học về nhà, nhớ kỹ đi cùng Phùng gia gia mượn công báo hôm nay đó."
Sau khi chuẩn bị nước ô mai ướp lạnh cho Thẩm Kỳ Viễn xong, Thẩm Bích Thấm liền nói nhỏ bên tai dặn dò hắn. "Nhớ kỹ rồi, Tứ muội muội yên tâm đi, nhất định sẽ mang về cho muội." Thẩm Kỳ Viễn gật đầu đồng ý, liền cầm theo nước ô mai ướp lạnh trở về cùng với Mộ Dung Húc.
Chờ hai người họ rời đi, Thẩm Bích Thấm liền mang theo cơm trưa và một ít nước ô mai ướp lạnh đi đưa cho mấy người chỗ Thẩm Thủ Nghĩa.
"Thấm nha đầu à." Ở trên đường đi, Thẩm Bích Thấm liền gặp được vợ Đại Ngưu và vợ Hậu Thổ cũng muốn đi đưa cơm.
"Chào hai thím." Thẩm Bích Thấm gật gật đầu sau đó chào hỏi hai người.
"Thấy cháu cầm theo cái bình, có phải hôm nay lại làm món gì mới không?” Nhìn thấy trong rổ của Thẩm Bích Thấm có một cái bình gốm, vẻ mặt vợ Hậu Thổ đầy ý cười hỏi.
"Thím đoán đúng rồi đó, cháu làm nước ô mai ướp lạnh, từ từ các thím cũng có thể nếm thứ, bên trong bỏ thêm không ít loại dược thảo, có thể giải nhiệt hạ hỏa, uống cũng rất tốt cho sức khỏe nữa." Thẩm Bích Thấm cười nói.
Ngay lúc này cũng là một cơ hội rất tốt để đẩy mạnh tiêu thụ, cũng có thể lấn sân quảng cáo một chút.
"Nước ô mai ướp lạnh sao, đừng nói đến việc uống nó, chỉ cần nghe thấy hai chữ ướp lạnh liền rất thèm rồi" Vợ Đại Ngưu nhịn không được mà lại liếc liếc nhìn bình gốm kai một cái.
Một đám người cười cười nói nói, rất nhanh đã đến điền biên, lúc này mới tách nhau ra đi đưa cơm.
"Thấm Nhi à, đâu là cái gì thế, mát mát lạnh lạnh, uống thật ngon!"
Uống một bát nước ô mai ướp lạnh xuống bụng, khí lạnh trong miệng cũng trôi xuống đáy lòng, Thẩm Thủ Nghĩa thở ra một hơi thật dài, cả người đều cảm thấy thoải mái, đáng nhẽ có chút mệt chán ăn uống cũng không còn, nhanh chóng bắt đầu ăn cơm.