Chương 181: Biết Tính Toán
Chương 181: Biết Tính ToánChương 181: Biết Tính Toán
Tiểu cô nương có gương mặt thanh tú, chỉ vì một thời gian lâu dài không có được dinh dưỡng tốt nên sắc mặt vàng vọt, gương mặt gây khô, hoàn toàn không có được dáng vẻ yêu kiều của một tiểu cô nương mười mấy tuổi nên có.
Nhìn thấy dáng vẻ thiếu nữ trước mắt mình, Thẩm Bích Thấm lập tức nhớ đến khoảng thời gian nàng mới vừa xuyên đến đây, khi đó cả nhà Thẩm Thủ Nghĩa đều có dáng vẻ thế này cả.
Đến bây giờ người nhà nàng càng lúc càng hồng hào hơn, gương mặt nhỏ nhắn của Thẩm Kỳ Viễn thì càng trở nên mượt mà, trắng mịn, Thẩm Bích Thấm cảm thấy tất cả những cố gắng trong khoảng thời gian này của mình đều đáng giá cả.
"Vị này là?" Thẩm Bích Thấm quay đầu nhìn Thẩm Điền hỏi. "Đây là tiểu nữ nhi nhà bá, Thẩm Chi Nhi, năm nay mười lăm tuổi." Thẩm Điền mỉm cười nhìn Thẩm Bích Thấm nói.
"Muội chào Chi Nhi tỷ" Thẩm Bích Thấm bước lên, mỉm cười chào nàng ấy trước.
"Chào Thấm Nhi muội muội."
Nhìn thấy trên gương mặt nhỏ nhắn của Thẩm Bích Thấm là một nụ cười tươi tắn, dịu dàng, Thẩm Chi Nhi không khỏi ngẩn người, sau đó nàng ấy hơi bối rối chào lại Thẩm Bích Thấm.
Cho đến bây giờ nàng ấy cũng chưa gặp được một tiểu cô nương nào xinh đẹp thế này, da thịt vừa trắng vừa mịn, gương mặt nhỏ trắng nõn nà, mềm mại giống như viên bột, nhìn thấy đã khiến người ta vô cùng yêu thích.
"Chi Nhi tỷ đã học tính toán đến trình độ nào rồi?" Thẩm Bích Thấm mỉm cười hỏi Thẩm Chỉ Nhi. Nàng phát hiện Thẩm Chi Nhi này hẳn là một người có tính cách phóng khoáng, để nàng ấy bán nước ô mai chắc chăn là một lựa chọn tốt.
"Ừm, tỷ tính được trong phạm vi một trăm, còn nhiều hơn nữa thì tỷ chưa học." Thẩm Chỉ Nhi hơi ngượng ngùng nói.
Chỉ phí sinh hoạt trong nhà Thẩm Điền căn bản đều dựa vào công việc thêu thùa của nữ quyến và tiền công của mấy người nam nhân phụ cấp thêm vào, cho dù Thẩm Chi Nhi có hứng thú với tính toán nhưng cũng không có bao nhiêu thời gian để nàng ấy được học tập.
"Không thành vấn đề, hiện tại cũng không cần dùng đến số lượng lớn hơn, trong phạm vi một trăm là đủ rồi, muội sẽ tính toán tổng cộng là được. Chẳng qua muội vẫn muốn kiểm tra tỷ, xem thử tỷ có thật sự biết tính hay không?" Thẩm Bích 'Thấm khẽ cười nói. "Ôi, Trọng Thành à, Thấm Nhi nhà đệ chỉ mới chín tuổi đã biết tính toán trong phạm vi một trăm rồi sao?"
Vợ Thẩm Điền nghe Thẩm Bích Thấm nói như vậy thì vô cùng ngạc nhiên, Thẩm Chi Nhi cũng vậy.
Nghe Vợ Thẩm Điền hỏi, Thẩm Bích Thấm cũng chỉ mỉm cười mà không trả lời lại.
"Đương nhiên Thấm Nhi biết tính toán, bà hỏi nhiều như vậy làm gì? Thấm Nhi, các cháu tiếp tục đi!"
Thẩm Điền không vui kéo vợ mình sang một bên. Thấm Nhi nhà người ta đã nói như vậy thì đương nhiên phải biết tính toán, cần gì phải hỏi nhiều như vậy.
"Ừm, Chi Nhi tỷ, vậy chúng ta bắt đầu thôi!"
Thẩm Bích Thấm khẽ gật đầu với Thẩm Điền, sau đó mắt đầu ra câu hỏi cho Thẩm Chỉ Nhi. Nội dung câu hỏi cũng chỉ là những phép tính cộng trừ trong phạm vi một trăm.
Với người hiện đại mà nói trình độ này cũng chỉ ngang hàng với các học sinh tiểu học nhưng vào thời đại này thì trình độ thế này được xem như một loại năng khiếu.
Thẩm Chi Nhi không tệ, nàng ấy đúng là có thiên phú ở phương diện tính toán này. Nàng ấy có thể tính toán trong phạm vi một trăm rất thành thạo, tất cả các câu hỏi đều có câu trả lời đúng khiến Thẩm Bích Thấm rất hài lòng. Thẩm Bích Thấm cảm thấy tiểu cô nương này có thể bồi dưỡng, sau này có lẽ sẽ rất tốt.
"Thấm Nhi muội muội, ta có thể buôn bán không?"
Từ câu hỏi Thẩm Bích Thấm đưa ra, Thẩm Chỉ Nhi có thể biết được Thẩm Bích Thấm tính toán rất giỏi, cho nên trong lòng nàng ấy cảm thấy căng thẳng, cũng không biết được mình có vượt qua cửa ải hay không.
"Chi Nhi tỷ rất thông minh, tỷ trả lời đúng tất cả các câu hỏi, muội đồng ý để công việc này cho tỷ làm. Chỉ là công việc sẽ khá vất vả. Chi Nhi tỷ, tỷ có thể kiên trì không?" Thẩm Bích Thấm khẽ gật đầu, hỏi.
"Ta có thể. Thấm Nhi muội muội yên tâm, ta chắc chắn sẽ làm tốt việc này!"