Chương 229: Làm Cá
Chương 229: Làm CáChương 229: Làm Cá
Lúc này, cả phòng bếp đã tràn ngập mùi thơm của gia vị, ngay cả những đầu bếp chờ bên ngoài cửa cũng bị mùi thơm này mê hoặc, bọn họ cũng đã nấu vô số món ăn, nhưng mà chưa từng ngửi qua mùi hương thơm mê người như vậy, có chút cay nồng, nhưng nhiều hơn là mùi thơm hấp dẫn khó tả.
Thơm, thật sự quá thơm!
"Tứ muội, mùi hương này thật quá thơm!" Thẩm Trí Viễn cũng không nhịn nuốt nước bọt.
"Lát nữa nhị ca cũng có thể được nếm thử, muội cam đoan, nhất định sẽ rất ngon."
Vừa rồi Thẩm Bích Thấm nhờ Thẩm Trí Viễn giúp ngâm ô mai để làm món nước ô mai ướp lạnh, trời nóng ăn món cá này có chút nồng, món nước ô mai này cho thêm mật ong vào, có tác dụng thanh nhiệt giải độc, rất thích hợp.
"Nhị ca, nước ô mai này giao cho huynh theo dõi nhé."
Lúc bắt đầu nấu nước ô mai, nồi cá cũng đang sôi, Thẩm Bích Thấm thấy vậy thì vừa nói vừa nhanh tay xắt xong dưa chuột, đậu nành và cải trắng thành miếng xong cho vào trong nồi.
"Tứ muội, muội yên tâm, huynh nhất định sẽ trông chừng thật kỹ." Sau khi dùng khăn lau mồ hôi trên trán cho Thẩm Bích Thấm xong, Thẩm Trí Viễn mới đi đến bên cạnh nồi nước ô mai trông lửa.
Sau khi đứng im để cho Thẩm Trí Viễn lau mồ hôi xong, Thẩm Bích Thấm bắt đầu cho các lát cá phi lê dàn đều vào trong nồi, sau khi thêm một chút muối và bột nấm hương vào trong nồi rồi rắc vừng trắng lên, đợi sôi rồi thì đổ cá vào bát sứ trắng.
Đến lúc này, bước cuối cùng còn lại chính là tạo mùi.
Sau khi làm nóng chảo xong, thì cho dầu và sa tế vào, đun sôi được 80% mới cho ớt bột và hạt tiêu vào để tạo mùi, đợi đến khi chúng hơi chuyển màu thì đổ lên những lát cá mỏng.
Khi đổ dầu nóng lên những lát cá phi lê sống, có thể nghe được âm thanh 'xèo xèơ và làn khói màu trắng bốc lên mang theo mùi hương cay nồng thơm ngạt ngào, khiến người đứng xem phải thèm nhỏ dãi, không nhịn được chép chép miệng.
"Xong rồi."
Rắc hành lá cắt nhỏ lên trên xong, Thẩm Bích Thấm cuối cùng cũng có thể thở phào nhẹ nhõm, lúc này cả người nàng đã đổ mồ hôi đầm đìa vì phải nấu ăn trong ngày nắng nóng.
"Thẩm cô nương, như vậy là xong rồi sao?” Nhìn thấy Thẩm Bích Thấm mở cửa phòng bếp ra, Quý trưởng quầy hít một hơi thật sâu mùi hương đang lan tỏa trong không khí xong, mới nở nụ cười nịnh nọt nói: "Tam gia và Quý tam tiểu thư đã đến rồi, đang chờ cô nương đấy."
"Ừm, được, tôi để lại cho mọi người một phần, mọi người cũng có thể nếm thử." Thẩm Bích Thấm mỉm cười gật đầu một cái, sau đó mới bưng nồi cá và nước ô mai ướp lạnh đi về phía phòng khách quý.
Nhà chính của Thẩm gia.
"Thủ Nhân ca, Thủ Nhân cal"
Thẩm Thủ Nhân đang nằm trên ghế xếp dưới gốc cây tận hưởng không khí mát mẻ thì nghe được tiếng la hét ở bên ngoài cổng nhà.
"Là mấy người à, mau vào đi."
Sau khi mở cổng, nhìn thấy người đứng bên ngoài, Thẩm Thủ Nhân nói xong câu kia lại tiếp tục quay về nằm lười trên ghế xếp: 'Mọi chuyện giải quyết như thế nào rồi?"
”Thủ Nhân ca cứ yên tâm, mọi chuyện đều đã ổn thỏa rồi." Những người đến chính là đám bằng hữu chẳng ra gì của Thẩm Thủ Nhân, là những tên lưu manh ở làng bên cạnh.
"Ừm, vậy là được rồi, cái con nha đầu chết tiệt đó, lần này lão tử thật sự bị nó đánh bại, đừng để cho lão tử tìm được cơ hội, nếu không xem lão tử có cho nó biết mùi đau khổ không!" Nghĩ đến Thẩm Bích Thấm, trong lòng Thẩm Thủ Nhân tràn ngập tức giận.
"Khụ, Thủ Nhân ca, cái con nha đầu chết tiệt đó không đáng sợ gì cả, nhưng mà bọn đệ muốn chúc mừng huynhI"
Nghe được Thẩm Thủ Nhân muối đối phó với Thẩm Bích Thấm, những tên lưu manh kia cả người đều khẽ run lên, cười haha mấy tiếng rồi chuyển chủ đề.
"Chúc mừng cái con khỉ gì, mông của lão tử đến tận bây giờ vẫn đang nở hoa đây, chúc mừng cái khỉ gì hả!" Nghe được lời nói của mấy tên lưu manh đó, Thẩm Thủ Nhân tức giận trừng mắt nhìn mấy tên đó mắng.