Làm Giàu: Cuộc Sống Điền Viên Của Nông Nữ (Dịch Full)

Chương 233 - Chương 233: Vừa Lòng

Chương 233: Vừa Lòng Chương 233: Vừa LòngChương 233: Vừa Lòng

Những người thị nữ cũng vô cùng có mắt nhìn, thấy hành động của Thẩm Bích Thấm thì cũng vội vàng đưa cho Quý Hiên Dật thịnh một chén, ai ngờ Quý Hiên Dật lại rất là bất mãn hừ lạnh một tiếng, khiến cho thị nữ kia bị dọa đến suýt chút nữa phát khóc, hoàn toàn không biết bản thân mình đã làm sai ở chỗ nào.

Quý Hiên Dật cũng không biết vì cái gì, dù sao nhìn Thẩm Bích Thấm lấy cho Quý Tư Linh thì hắn vô cùng hâm mộ, nha đầu này chưa từng ân cần với hắn như vậy bao giờ cả.

"A, uống rất ngon, cái này là đồ gì? Canh này uống rất ngon, khiến tê cay trong miệng giảm bớt đi rất nhiều!" Uống xong nước ô mai thì hai mắt của Quý Tư Linh lập tức tỏa sáng, nhìn Thẩm Bích Thấm vui vẻ nói. "Cá nấu kiểu này tuy rằng ăn rất ngon, nhưng tính nóng, cho nên nước ô mai lạnh bỏ thêm mật ong, có mật ong giúp thanh nhiệt giải độc, vừa lúc làm giảm bớt cảm giác cay." Đối với tiểu cô nương cho người †a cảm giác thanh thuần hoạt bát này thì Thẩm Bích Thấm vô cùng thích, giọng nói cũng nhu hòa đi rất nhiều.

"Hả, ngươi biết cũng thật nhiều, vậy ngươi nói cho ta biết, nếu mật ong này nấu cùng thức ăn thì có tác dụng gì?" Sau khi ăn một miếng cá nữa thì Quý Tư Linh nhìn Thẩm Bích Thấm hỏi.

"Mật ong có tính nóng nhưng bổ ích tì vị giúp tiêu hóa, có thể làm thuốc dẫn. Nếu bị lạnh bụng hoặc thể chất suy yếu thì có thể dùng mật ong pha nước ấm uống, như vậy rất có lợi cho cơ thể."

Nhưng mà Thẩm Bích Thấm không nói thêm, mật ong nếu dùng làm thức ăn thì có tác dụng đặc biệt cho nam tử, chỉ là các này, nàng đương nhiên sẽ không nói ra.

"Ồ, ngươi còn hiểu cả y thuật sao?" Nghe được lời của Thẩm Bích Thấm, Quý Tư Linh kinh ngạc hỏi.

"Không hiểu, những cái này ta cũng chỉ là nghe người ta nói thôi." Thẩm Bích Thấm mỉm cười lắc đầu.

Nàng đúng là không hiểu y thuật, kiếm trước nàng cũng chỉ biết một chút, nhưng chỉ chủ yếu là chú trọng đến dinh dưỡng hoặc tẩm bổ cho cơ thể, nhưng cũng chỉ là một ít, cũng không có đồ gì quá cao sang.

"Thì ra là thế."

Nghe được lời Thẩm Bích Thấm giải thích Quý Tư Linh mới bừng tỉnh gật đầu, xem ra là đã tin cách nói của Thẩm Bích Thấm, còn Quý Hiên Dật ở bên cạnh cũng đã buông đũa xuống nhưng dường như trong mắt lại hiện lên một ý nghĩ nào đó.

"Oa, đã lâu rồi không được ăn ngon như vậy, Thấm Nhi, món này làm như thế nào vậy, sao từ trước đến giờ ta chưa từng được ăn qua món nào có hương vị như vậy?"

Sau khi dùng cơm xong thì Quý Tư Linh lại một lần nữa đến cọ bên người Thẩm Bích Thấm, vẻ mặt còn chưa đã thèm hỏi.

Một đĩa cá, nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, nhưng sau khi chia cho bốn người ăn thì một miếng cũng không còn.

"Tâm Vũ tiểu thư, chuyện này thật sự ta không thể nói cho ngươi biết."

Thẩm Bích Thấm cười xin lỗi Quý Tư Linh sau đó nhìn về phía Quý Hiên Dật,Tam gia, không biết đối với món ăn này, đã vừa lòng chưa?”

Nàng vẫn là nhớ rõ, nếu cuộc đánh cuộc này, nàng thắng thì sẽ đổi được một điều kiện của Quý Hiên Dật. "Ừm, vừa lòng."

Dưới ánh mắt chờ mong của Thẩm Bích Thấm thì Quý Hiên Dật liền gật đầu, nhưng rất nhanh đã chuyển câu chuyện, 'Chỉ là đồ ăn này so với ngươi miêu tả dường như không giống nhau, nước nấu cá sống, ta nhìn dường như cá không sống?"

Đương nhiên Thẩm Bích Thấm hiểu ý của hắn, nhớ lại trước đây hắn đồng ý đánh cuộc, cũng là vì bị tên gọi của món này gợi lên lòng hiếu kỳ, muốn nhìn một chút cá bị nấu mà vẫn sống là như thế nào, nhưng hôm nay ăn, ngay cả một con cá hoàn chỉnh cũng không có.

"Ha ha, hóa ra là chuyện này."

Trong mắt Thẩm Bích Thấm hiện lên một tia giảo hoạt, nhưng trên mặt hoàn toàn là bộ dạng vô tội,'Chuyện này thật sự không thể trách ta, ta chưa bao giờ nói "Cá sống" là cá sau khi nấu xong vẫn còn sống nha/'Cá sống" ở đây là dùng cá sống để nấu thành." "Ngươi... Ta..."
Bình Luận (0)
Comment