Làm Giàu: Cuộc Sống Điền Viên Của Nông Nữ (Dịch Full)

Chương 266 - Chương 266: Ăn Sinh Nhật

Chương 266: Ăn Sinh Nhật Chương 266: Ăn Sinh NhậtChương 266: Ăn Sinh Nhật

"Đại đường tỷ, tính tình của Đại bá nương thế nào thì ta cũng không nói nhiều, tỷ muốn đi gặp bà ta thì đi đi, chỉ là muội phải nhắc nhở tỷ một câu, tỷ nên cẩn thận một chút."

"Tứ muội muội, thực xin lỗi."

Cuối cùng Thẩm Bích Ngọc vẫn lựa chọn đi gặp Thẩm Lý thị, tuy rằng lựa chọn này khiến tâm trạng của mọi người không được vui vẻ lắm, nhưng nghĩ đến hôm nay là sinh nhật của Thẩm Thủ Nghĩa, rất nhanh mọi người lại sốc lại tinh thần.

Chờ đến khi mấy người Thẩm Thủ Nghĩa về tới nơi thì Thẩm Lâm thị liền đi đem mì trường thọ ra, bên trên còn có một quả trứng gà.

Thời gian này Thẩm Bích Ngọc vẫn chưa trở về, mọi người liền biết Thẩm Bích Ngọc đã quyết định trở về chủ trạch, tuy rằng bọn họ đều có cảm giác mất mát nhưng cũng không có biện pháp, tóm lại thì Thẩm Bích Ngọc vẫn là con gái của Thẩm Lý thị nữ nhi, đây là sự thật không thể thay đổi được.

"Cha, người đã trở lại" Thẩm Bích Thấm đứng ở cửa chờ mấy người Thẩm Thủ Nghĩa trở về, lập tức cao hứng hô lên.

"Đúng vậy, đã trở lại."

Thấy Thẩm Bích Thấm tươi cười rực rỡ, làm tâm trạng của Thẩm Thủ Nghĩa cũng rất tốt, duỗi tay vuốt đỉnh đầu của Thẩm Bích Thấm.

"Hôm nay nương làm đồ ăn rất phong phú, các người mau đi rửa tay, con chờ đến mức đói bụng lắm rồi." Thẩm Bích Thấm kéo tay Thẩm Thủ Nghĩa mà thúc giục.

"Được, được, được."

Bị Thẩm Bích Thấm thúc giục đến sốt ruột, Thẩm Thủ Nghĩa chỉ có thể bất đắc dĩ cười cười, đẩy xe vào chỗ xong liền đi rửa tay với hai người Thẩm Trí Viễn.

"Hôm nay là muốn ăn tết sớm sao?"

Sau khi rửa xong tay chân, ngồi xuống bàn, nhìn thức ăn vô cùng phong phú khiến Thẩm Thủ Nghĩa mở lớn đôi mắt, sau đó vỗ bả vai Thẩm Kỳ Viễn nói với vẻ mặt hâm mộ/Đến cả rượu cũng có, hôm nay cha được nhờ con hết."

"Cha, cha sai rồi, là chúng con nhờ ánh sáng của cha mới đúng!" Không cần nghĩ, Thẩm Kỳ Viễn lại lắc đầu.

"Gì cơ?"

Thẩm Kỳ Viễn nói khiến Thẩm Thủ Nghĩa nghe được không hiểu ra sao.

"Nương, người có thể ra rồi."

Còn chưa ngồi ấm mông, ông ấy liền thấy Thẩm Bích Thấm hét to một tiếng về phía phòng bếp. "Tới đây!"

Tiếp theo hắn liền nhìn thấy Thẩm Lâm thị bưng một chén mì trường thọ từ bếp đi ra, sau đó tràn đầy tươi cười mà đặt ở trước mặt hắn.

"Tướng công, sinh nhật... Vui vẻ!"

"Cha, sinh nhật vui vẻ!"

Thẩm Lâm thị đi đầu nói một câu, mấy đứa nhỏ cũng đồng thời hô theo.

"Này... Hôm nay là... Là sinh nhật của 1a..."

Lúc này Thẩm Thủ Nghĩa mới nhớ tới hôm nay là sinh nhật của hắn, nhìn sự chúc phúc chân thành hiện trên mặt mấy người Thẩm Lâm thị khiến hốc mắt Thẩm Thủ Nghĩa đỏ lên, từ lúc chào đời tới nay, đây là lần đầu tiên hắn cảm thấy ngày mình sinh ra là một chuyện tốt đẹp đáng chúc mừng đến thế.

"Cha, mau chút nếm thử, mỳ này phải tốn rất nhiều công sức mới có thể làm ra đó." Thẩm Bích Tuyết ở một bên nhẹ giọng nói.

"Ân, được... Được, cha ăn ngay đây!"

Cố nén nước mắt trong mắt, nghẹn ngào gật đầu, lúc này tay của Thẩm Thủ Nghĩa mới run nhè nhẹ mà cầm lấy chiếc đũa, gắp sợi mỳ ở mép bát rồi ăn từng miếng một.

Nhìn dáng vẻ Thẩm Thủ Nghĩa xúc động ăn mì khiến tất cả mọi người đều nhìn nhau cười mãn nguyện, xem ra công sức bọn họ bỏ ra không hề uổng phí rồi.

"Cha, ăn ngon không?" Chờ đến Thẩm Thủ Nghĩa ăn xong, đôi mắt của Thẩm Bích Thấm cười nheo lại như trăng non hỏi.

"Ăn ngon, ăn ngon, đây là mì trường thọ ngon nhất mà đời này cha từng ăn qual"

Cuối cùng Thẩm Thủ Nghĩa vẫn là nhịn không được mà rơi nước mắt, lại bị hẳn dùng tay áo lau đi nhanh chóng.

Thẩm Bích Thấm cười gật đầu liền bưng lên bát rượu nhìn Thẩm Thủ Nghĩa nói,'Cha, hôm nay là sinh nhật của cha, nữ nhi trước cảm tạ người mấy năm nay đã chăm sóc dưỡng dục con lên người, sau con chúc cha tâm tưởng sự thành, nhiều phúc nhiều thọ, sinh nhật vui vẻ."

"Nhi tử cũng chúc cha..."

"Nhi tử cũng chúc..."

"Nữ nhi cũng..."

Theo sát Thẩm Bích Thấm, đám người Thẩm Trí Viễn cũng đều đồng thời đứng lên, bưng lên bát rượu, khuôn mặt tràn ngập ý cười kính rượu Thẩm Thủ Nghĩa.

"Ha ha ha, tốt."
Bình Luận (0)
Comment