Làm Giàu: Cuộc Sống Điền Viên Của Nông Nữ (Dịch Full)

Chương 326 - Chương 326: Nhất Niệm Thành Ma

Chương 326: Nhất Niệm Thành Ma Chương 326: Nhất Niệm Thành MaChương 326: Nhất Niệm Thành Ma

Dung Phác Thực thiền sư dẫn đường, mọi người nhanh chóng đi về phía lăng mộ, lăng mộ được bảo tồn rất tốt, trên bia mộ được khắc mười hai chữ "Thuần hổ bảo phong, khai sơn diễn như, thiền sư thọ tháp".

Nhìn bia mộ này, trái lại mọi người đều không phân biệt được chuyện vị Vô Ẩn pháp sư thuần hổ đến cùng có giống với trong lời truyền miệng của người đời không?

Sau khi vái lạy Vô Ẩn pháp sư, mọi người lại theo chân Dung Phác Thực thiền sư đi tham quan những nơi khác.

Dãy núi Thạch Sư Nham núi non hùng Vĩ, cực kỳ xuất sắc, kéo dài vài dặm, trên đó có rất nhiều tảng đá có hình dáng kỳ lạ, có tảng đá giống hình sư tử, giống hình con cóc, hình bậc thang, hình cửa, không phải chỉ một hai hình nên khiến mọi người không khỏi chìm đắm trong đó mà quên cả thời gian.

Mãi đến trưa, tiếng chuông du dương vang lên, mọi người mới tỉnh táo lại, Dung Phác Thực thiền sư phải mời mọc vài tiếng mới khiến họ lưu luyến không rời mà quay về nhà ăn dùng cơm.

Bởi vì lúc này mặt trời đã rất gay gắt nên trong nhà ăn có không ít người, không khí rất náo nhiệt, chẳng qua mấy người Thẩm Bích Thấm may mắn hơn, bởi vì họ được Dung Phác Thực thiền sư đặc biệt mời nên được đến một phòng riêng dùng cơm.

Sau khi dùng cơm xong, mọi người tạm nghỉ ngơi trong phòng riêng, chờ nghỉ ngơi một lúc rồi quay về.

"Vị tiểu thí chủ này, bân tăng có mấy câu muốn nói chuyện với thí chủ, không biết có tiện không?" Thẩm Bích Thấm cũng muốn theo mọi người nhưng không ngờ Dung Phác Thực thiền sư đã lên tiếng gọi nàng.

"Phụ thân, nương, mọi người đi trước đi, con sẽ theo sau."

Nhìn thấy nụ cười ẩn ý trên mặt Dung Phác Thực thiền sư, trong lòng Thẩm Bích 'Thấm chợt cảm thấy thư thái.

Dường như nàng đã đoán được Dung Phác Thực thiền sư muốn nói gì với mình, lúc này nàng chợt hiểu được thảo nào hôm nay Dung Phác Thực thiền sư lại rảnh rỗi đưa họ đi tham quan sơn thủy, chỉ sợ rằng chuyện này có liên quan đến nàng.

"Tiểu thí chủ, mời ngồi!" Sau khi mấy người Thẩm Thủ Nghĩa đã rời đi, Dung Phác Thực thiền sư mỉm cười, đưa tay mời Thẩm Bích Thấm ngồi xuống.

“Đại sư tìm ta không biết có chuyện gì?" Tuy Thẩm Bích Thấm đã đoán được nhưng nàng không thể chưa đánh đã khai nên vẫn tỏ ra không hiểu gì, trên mặt vẫn là nụ cười ngây thơ vô hại như trước.

"Thí chủ từ đâu đến đây, sau này sẽ như thế nào cũng đều là tạo hóa của thí chủ, bần tăng đều không hỏi đến."

Dung Phác Thực thiền sư khẽ cười nói: "Chỉ là gặp nhau tức là có duyên, bần tăng chỉ muốn khuyên thí chủ vài câu."

"Đại sư, mời ngài nói!"

Thẩm Bích Thấm biết mình đã đoán đúng. Quả nhiên Dung Phác Thực thiền sư đã biết được nàng là người xuyên việt đến đây.

"Trong lòng nghĩ điều thiện, cân nhắc kỹ rồi mới hành động." Dung Phác Thực thiền sư khẽ cười nói.

"Đại sư cảm thấy ta là người ác?"

Nghe đến câu này, Thẩm Bích Thấm không thể gật đầu bừa bãi, mặc dù nàng không cảm thấy mình là người tốt nhưng nàng cũng chưa từng có ý muốn hại người nào.

"Cũng không phải. Bần tăng không nói trong lòng thí chủ có ý đồ xấu muốn hại người nào."

Dung Phác Thực thiền sư khẽ lắc đầu, vẽ mặt thản nhiên nói: "Có câu 'nhất niệm thành ma, nhất niệm thành phật, bần tăng chỉ hy vọng sau này tiểu thí chủ làm chuyện gì cũng nên nhớ kỹ câu nói này, trong lòng nghĩ điều thiện, cân nhắc kỹ rồi mới hành động."

"Được. Đại sư, ta đã hiểu ý ngài."

Thẩm Bích Thấm mang tâm trí của một người trưởng thành, thành thục nên nàng hiểu Dung Phác Thực thiền sư sẽ không vô duyên vô cớ nói những lời này với nàng, ông ấy có lòng tốt muốn giúp nàng, vì vậy Thẩm Bích Thấm tiếp nhận lời khuyên của ông ấy cũng rất thành tâm.

"Thí chủ có thể hiểu được, bần tăng cảm thấy vui mừng vô cùng." Trên mặt Dung Phác Thực thiền sư vẫn là ý cười thản nhiên như trước.

"Ta có thể hỏi đại sư một vấn đề không?" Thẩm Bích Thấm do dự trong chốc lát, ánh mắt nàng sáng tỏ nhìn Dung Phác Thực thiền sư, mở miệng hỏi.
Bình Luận (0)
Comment