Chương 347: Đậu Hũ Ma Bà
Chương 347: Đậu Hũ Ma BàChương 347: Đậu Hũ Ma Bà
Nhìn những miếng thịt mỏng trong suốt cùng với màu cam của cà rốt, màu xanh của hành, càng nhìn càng thấy đẹp mắt, hơn nữa hương thơm của món ăn từ trong nồi cứ bay ra, đúng là quá mức mê người!
"Nương, mọi người có thể nếm thử trước." Thẩm Bích Thấm ở một bên vừa rửa nồi vừa mỉm cười nói.
"Vậy cũng không được, hôm nay không phải con mời Phùng lão qua đây ăn cùng sao, chúng ta ăn trước vậy thì quá thất lễ rồi, chờ lát nữa chúng ta cùng nhau ăn"
Thẩm Lâm thị gian nan áp xuống cảm giác muốn nếm thử xuống, sau đó nhanh chóng đẩy Phong Ngâm đi mang đồ ăn lên nhà chính. "Vậy là được rồi."
Thấy bộ dạng này của Thẩm Lâm thị thì Thẩm Bích Thấm chỉ có thể bất đắc dĩ nhún vai từ bỏ, sau khi rửa xong nồi thì nàng tiếp tục tiến hành nấu tiếp món cuối cùng.
Dầu trong nồi đã sôi, nàng liền phi thơm hành tỏi rồi cho thịt heo đã thái vào trong xào lên, chờ đến khi thịt đổi sang màu cháy cạnh thì bắt đầu cho từng và chao vào, tiếp tục đảo ở lửa lớn.
Rất nhanh, một mùi hương thơm ngon liền bay ra khắp nơi, khi nhìn thấy món ăn đã được xảo gần chín thì Thẩm Bích Thấm liền cho đậu hủ vào trong, rồi bỏ thêm một lượng nước vừa phải vào cùng với một chút đường trắng, rồi dùng lửa lớn nấu tiếp.
Đậu hủ này trước đó cũng cần phải sơ chế trước một lần, được ngân bằng nước muối để giúp loại bỏ đi chất chát của đậu, đồng thời giúp làm đậu mềm hơn mà không bị nhũn nữa, nhưng cũng không thể dùng nước sôi để nấu trực tiếp, như vậy sẽ ảnh hưởng đến độ dẻo, dai, đồng thời còn ảnh hưởng đến hương vị của món ăn.
Chờ sau khi nước được đun sôi thì Thẩm Bích Thấm tiếp tục cho bột tiêu vào, rồi còn rắc thêm một ít bột giúp nước đặc lại, sau đó lại dùng thìa nhẹ nhàng đảo đậu để nó không bị dính vào nồi, đợi sau khi nước đặc sệt lại thì lúc này mới được đổ ra một chiếc tô sứ trắng lớn.
Khi làm xong, còn được cho thêm một ít hành lá cắt nhỏ lên trên, nhằm tăng thêm bắt mắt cho món ăn, cứ như vậy món đậu hủ Ma Bà đã hoàn thành xong.
"Cô nương, món thịt hấp bên này cũng đã được, có phải đã sắp cho ra được rồi không?" Thẩm Bích Thấm vừa làm xong đậu hủ Ma Bà thì Phong Ngâm ở bên này liền mang theo vẻ mặt đây chờ mong hỏi.
"Ừm, có thể, cho ra cùng đi." Sau khi nói với Phong Ngâm một tiếng, Thẩm Bích Thấm lại tiếp tục làm món canh khoai mỡ thịt dê, lúc này mới xem như là kết thúc công việc.
"Ngũ muội, muội đã xong chưa, mau đi ăn cơm thôi!" Thẩm Bích Thấm vừa mới bưng canh ra thì Thẩm Kỳ viễn liền chạy vào thúc giục nàng.
"Các huynh đã trở về?"
Lúc này Thẩm Bích Thấm mới phát hiện, bữa cơm hôm nay nàng làm chỉ mất khoảng một canh giờ, chủ yếu là do không chuẩn bị trước, nên mất khá nhiều thời gian.
"Đúng vậy, lão sư và Mộ Dung đại ca cũng đến, đang chờ muội." Thẩm Kỳ Viễn mang vẻ mặt chờ mong cùng tham ăn nói.
"Phụt...
Nhìn bộ dạng thèm ăn của Thẩm Kỳ Viễn, Thẩm Bích Thấm không nhịn được bật cười, rồi chỉ vào tô canh thịt dê khoai mỡ nóiNóng, canh này huynh mang ra trước đi, muội lau dọn một chút liền ra, huynh nói với cha, mọi người ăn trước đi."
Thẩm Bích Thấm có thói quen làm xong đồ thì liền sẽ rửa bếp sạch sẽ trước, nếu không đợi đến khi bếp đã lạnh, thì muốn rửa sạch cũng mất rất nhiều thời gian.
"Ừm, ngũ muội muội nhanh lên nha!"
Nhìn thấy một bàn mỹ thực như vậy, hai tròng mắt của Thẩm Kỳ Viễn lập tức sáng người, vội vàng bưng canh lên, trước khi đi còn không quên thúc giục Thẩm Bích Thấm một tiếng.
Chờ đến khi Thẩm Bích Thấm dọn dẹp xong nhà bếp thì liền đi ra nhà chính, lúc ra đến nơi nàng phát hiện ra tất cả mọi người đều đang sững sờ nhìn nàng, Thẩm Kỳ Viễn còn mang theo khuôn mặt u ám, tiếp đó Thẩm Bích Thấm mới phát hiện ra, mọi người vẫn chưa hề động đũa, xem ra là đang đợi nàng.