Làm Giàu: Cuộc Sống Điền Viên Của Nông Nữ (Dịch Full)

Chương 349 - Chương 349: Vùi Đầu Vào Ăn

Chương 349: Vùi Đầu Vào Ăn Chương 349: Vùi Đầu Vào ĂnChương 349: Vùi Đầu Vào Ăn

Sau khi Phùng lão ăn một miếng xong thì cũng không nói gì, lặng lẽ gắp thêm một miếng nữa, rồi lại một miếng, ăn liên tục ba, bốn miếng, mọi người đều chờ đợi rất lâu nhưng ông ấy vẫn như trước, không nói một câu nào.

"Khụ, Phùng gia gia, hương vị món này thế nào?" Thẩm Bích Thấm không nhịn được mở miệng nhắc nhở.

"Hả? Hương vị? Ngon, vô cùng ngon!"

Nghe được lời Thẩm Bích Thấm nói, Phùng lão mới như tỉnh mộng, gật đầu thật mạnh nói, sau đó ánh mắt nhìn Thẩm Bích 'Thấm vô cùng u oán.

Nếu nha đầu này không mở miệng thì hắn còn có thể ăn được thêm mấy miếng nữa, đồ ăn ngon như vậy, đợi chút nữa mọi người ăn thì lão già như ông ấy chỉ sợ là không thể gắp lại được.

"Ha ha, Phùng gia gia, còn những đồ ăn khác nữa, mau nếm thử món thịt hấp này, cũng vô cùng ngon."

Thẩm Bích Thấm bị ánh mắt kia của Phùng lão nhìn, làm sao mà nàng không hiểu được tâm tư của ông ấy, trong lòng vô cùng buồn cười, không nghĩ đến Phùng gia gia cũng có một mặt đáng yêu như vậy.

"Được rồi." Nghe Thẩm Bích Thấm nói vậy, Phùng lão mới lưu luyến rời chiếc đũa đi, rồi lại hướng qua món thịt hấp.

Món thịt hấp có màu hồng nhạt, nhìn vào vô cùng bắt mắt, khi gắp một miếng lên đưa vào trong miệng thì lập tức sẽ cảm nhận được vị cay nhè nhẹ, không quá nồng, miếng thịt mềm mại, khi ăn thử hai mắt Phùng lão sáng bừng lên, đây chính là mỹ vị của nhân gian!

So sánh với món thịt hầm vừa rồi thì tuy là cả hai đều là món thịt, nhưng hương vị lại mỗi món một kiểu, khi ăn một miếng xuống bụng, Phùng lão lại không nhịn được gắp thêm một miếng nữa lên ăn, hương vị quả thực là rất ngon, khiến cho trong lòng muốn dừng cũng không ngừng lại được!

Chỉ là lần này Phùng lão đã cố không chế được bản thân mình, sau khi ăn ba miếng thịt hấp thì không cần để Thẩm Bích Thấm phải nhắc nữa.

Rồi liền tự giác đưa đũa về phía món đậu hủ Ma Bà.

Đậu hủ có vị cay cay, ăn mềm mềm, nhân thịt thì vừa cắn đã liền tan trong miệng, cộng với nước sốt đậm đà cùng với mùi tương đậu, khiến cho món ăn vô cùng thơm ngon, đúng là càng ăn lại càng cảm thấy thấm vào ruột ngan.

Sau khi ăn mấy món mặn xong thì đậu hũ non mềm mịn làm trong người cũng thoải mái hơn không ít, cảm giác vô cùng mới mẻ. Cuối cùng lại uống một ngụm canh thịt dê khoai mỡ, canh ấm áp trượt xuống dạ dày, khiến cho lỗ chân lông cả người đều được thư giãn, mở ra, trong nháy mắt cả người đều ấm áp lên rất nhiều, trong cái lạnh thấu xương của mùa đông được ăn món này đúng là vô cùng hưởng thụ.

Trong lòng Phùng lão không khỏi cảm thán, năm đó làm quan ở kinh thành, ngự thiện cũng đã từng may mắn được ăn qua không ít, nhưng chưa từng ăn qua đồ ăn có hương vị độc đáo như vậy, nghĩ lại những đồ ăn trước kia, hương vị dường như đầu không nhớ nổi, chỉ là ông ấy cảm thấy những thứ mình ăn trước kia hẳn chỉ là cơm cho lợn ăn!

"Lão sư, hương vị như thế nào?”

Thấy Phùng lão ăn thong thả mà ưu nhã, thì Thẩm Kỳ Viễn ở bên cạnh sớm đã thèm đến chảy dãi, hắn âm thầm nuốt nước miếng mấy ngụm rồi nhìn với vẻ chờ đợi. . "Ngon, vô cùng ngon!"

Sau khi buông bát canh xuống thì Phùng lão dùng vẻ tràn đầy tán thưởng nói với Thẩm Bích Thấm,'Thấm nha đầu làm thức ăn quả nhiên là tuyệt mỹ, không làm người ta thất vọng, mọi người cùng ăn đi."

Nghe được lời Phùng lão nói, thì Thẩm Thủ Nghĩa và Thẩm Lâm thị động đũa trước tiên, sau đó mọi người mới cùng nhau ăn.

Đồ ăn vừa được đưa vào miệng thì đôi mắt mọi người lập tức sáng ngời, sau đó cũng không nói nhiều, liền vùi đầu vào. ăn cho xong.

Ngay từ đầu còn rất rụt rè, nhưng sau đó tất cả mọi người đều không quan tâm, ăn vô cùng nhiều, tốc độ cũng vô cùng nhanhl

Mộ Dung Húc ban đầu còn bình tĩnh, từ từ gắp đồ ăn trên bàn, nhưng khi ăn một miếng thì vô cùng kinh ngạc, tốc độ gắp đồ ăn cũng nhanh vô cùng.
Bình Luận (0)
Comment