Chương 536: Lai Lịch Không Nhỏ
Chương 536: Lai Lịch Không NhỏChương 536: Lai Lịch Không Nhỏ
"Các người đừng cảm tạ ta! Đây đều nhờ cô nương nhà ta bảo ta làm." Tôn Cường vội vàng khoát tay, sau đó mới nhìn Thẩm Bích Thấm nói.
"Ngũ nha đầu Thẩm gia, chúng ta cảm ơn cháu!" Nghe vậy mọi người lại quay sang nói cảm ơn Thẩm Bích Thấm.
Ngay từ lúc đó mọi người bắt đầu nhao nhao nhớ đến rằm tháng bảy năm ngoái, Thẩm Bích Thấm cứu được Cẩu Đản nhà Thẩm Điền, sau đó ánh mắt họ nhìn Thẩm Bích Thấm như sáng rực lên. Xem ra ngũ nha đầu nhà Trọng Thành chính là cứu tỉnh của thôn Thẩm Gia họ rồi!
"Chẳng qua chỉ là tiện tay mà thôi, mọi người không cần khách sáo như vậy!"
Hành động của Tôn Cường vượt quá dự đoán của Thẩm Bích Thấm, nàng nhìn hẳn dò xét. Thẩm Bích Thấm quay sang vừa mỉm cười vừa nói với các thôn dân: "Bọn chúng bị dọa cho sợ rồi, mọi người nhanh đưa chúng về nhà nghỉ ngơi đi ạ."
"Được, vậy bọn ta đi trước. Ngũ nha đầu, một lát nữa bọn ta sẽ đến cháu tạ ơn cháu." Mọi người lại nói cảm ơn với Thẩm Bích Thấm và Tôn Cường một lần nữa, lúc này mới dẫn đám gấu con đi về.
Ba người Lưu Trường Phúc đi theo nàng đến nhà, mọi người đều đang chờ ở cửa, mỗi người đều mặc quần áo mới, trên mặt là vẻ kích động không thể nào che giấu được.
Mở cửa hàng ở huyện thành, nhà có thể làm được chuyện như vậy ở thôn Thẩm Gia cũng chỉ có một mình nhà nàng. Hôm qua lúc nghe Thẩm Bích Thấm nói chuyện này mọi người còn chưa tin, sau khi xác nhận đi xem cửa hàng vào hôm nay, họ mới biết chuyện này không phải nằm mơ. Cho nên hôm nay cửa hàng chính thức khai trương, mọi người đều kích động không thể chờ đợi, có thể nói là tổng động viên, tất cả đều muốn đi đến huyện thành.
"Thấm Nhi, con trở về rồi!" Vừa nhìn thấy Thẩm Bích Thấm trở về, mọi người đều bước lên, trong mắt đầy vẻ mong đợi nhìn nàng.
"Ừm, chúng ta đi thôi!" Thẩm Bích Thấm mỉm cười gật đầu với mọi người, sau đó Thẩm Đại Võ đánh xe ngựa đưa mọi người đến huyện thành.
Cái tên Thẩm Ký đã có tiếng tăm từ lần mở cửa trước đó nên bây giờ khai trương thêm một cửa hàng nửa ở huyện thành thế này đã thu hút rất nhiều người, nhất là những đại hộ yêu thích sương sáo vừa nghe thấy tin tức này đã lập tức phái hạ nhân trong nhà đến mua.
"Ông chủ Thẩm, chúc mừng!" Vào lúc này, chưởng quỹ của Quý Tiên Lâu cũng tự mình mang quà đến chúc mừng.
"Quý chưởng quỹ, đích thân ngài đến thế này, mời ngài vào! Mời ngài vào!" Nhìn thấy Quý chưởng quỹ, Thẩm Thủ Nghĩa cũng tự mình bước lên nghênh đón.
"Thẩm cô nương, chúc mừng!" Quý chưởng quỹ vừa vào cửa, nhị chưởng quỹ của cửa hàng thêu Cát Tường là Quý Tứ Nương cũng bước vào.
"Quý thẩm, thẩm cũng đích thân đến đây sao? Mời thẩm vào!"
Nhìn thấy Quý Tứ Nương tự mình đến, trong lòng Thẩm Bích Thấm cảm thấy rất ấm áp, nàng vui vẻ bước lên chào đón Quý Tứ Nương.
"Bà chủ Thẩm, chúc mừng!" Nhưng lúc này lại có một giọng nói vang lên, đó là chưởng quỹ của Trân Ngọc Phường cũng cầm theo quà mừng đích thân đến.
"Ngô... Ngô chưởng quỹ?” Thấy chưởng quỹ của Trân Ngọc Đường, hiển nhiên Thẩm Bích Thấm rất ngạc nhiên, nàng và Trân Ngọc Phường không qua lại quá nhiều, sao Ngô chưởng quỹ này lại đến đây?
"Thẩm cô nương không trách họ Ngô ta không mời mà đến chứ?" Ngô chưởng quỹ ôn hòa cười nói.
"Làm sao có thể! Ngài chịu đến cửa hàng nhỏ này của chúng ta đã là vẻ vang cho chúng ta rồi! Mời ngài vào trong này nghỉ ngơi." Tuy trong lòng vẫn còn nghỉ ngờ nhưng người ta chịu nể mặt mình, tất nhiên mình phải chiêu đãi người ta cho tốt.
Sau Ngô chưởng quỹ là Trần đại phu của Hồi Xuân Đường, Trương sư phó và nhi tử của ông ấy cũng đến, cả tri huyện và đồng tri đại nhân cũng phái người đến tặng quà mừng.
"Đến cùng thì Thẩm Ký này có lai lịch thế nào? Lại có nhiều nhân vật lớn tự mình đến ủng hộ như vậy?"
"Đến đồng tri đại nhân cũng đưa quà mừng đến, có thể thấy ông chủ Thẩm này cũng rất có thể diện!"
“Trước đây ta có nghe nói người đứng sau ủng hộ nơi này là Quý thị, xem ra không sail"
"Thế nhưng Trân Ngọc Phường kia không phải sản nghiệp của Tống gia sao? Làm sao cũng đến đây?”
"Chuyện này thì ta không biết. Thấm Ký này có lai lịch không nhỏ."
"Sợ là tạm thời không thể động vào Thẩm Ký được."